Chương
“Mẹ, đây là khuyết điểm chứ?” Hoắc Hoài Lễ xấu hổ a một tiếng. Theo như ông biết, Tiểu Nhiên trăng hoa khắp nơi làm cho người làm ba này không vừa lòng. Nếu như Vương Giai Tuệ kia có thể giữ chặt được Hoắc Nhiên, cũng là một chuyện vui.
“Rõ ràng là ưu điểm! Con muốn con của con miệng lưỡi ngu dốt không biết lấy lòng phụ nữ?” Bà nội Hoắc bất mãn trừng mắt nhìn con trai mình.
“Vâng vâng vâng! Mẹ nói ưu điểm chính là ưu điểm. Canh đậu hũ này nhìn rất ngon miệng, mẹ ăn nhiều một chút!” Hoắc Hoài Lễ nhanh dỗ mẹ mình ăn cơm.
Hoắc Nhiên đứng ở ngoài KFC nhìn Vương Giai Tuệ và Ninh Hạo ngồi bên trong, tâm trạng có chút phức tạp.
Anh đã sớm qua cái tuổi điên cuồng vì yêu rồi.
Nhưng vậy mà anh lại giống như đồ ngốc, đừng canh ngoài cửa sổ suốt một tiếng liền.
Ánh mắt Vương Giai Tuệ nhìn Ninh Hạo đầy sùng bái và tình yêu trong sáng lại còn vẻ nhẫn nhịn, chịu đựng.
Hoắc Nhiên nhếch môi mỏng, tự dằn lòng nếu anh không bỏ đi ngay lúc này thì sẽ xông vào thức tỉnh Vương Giai Tuệ.
Đêm nay, anh háo hức chạy tới nhà cô, mẹ cô mở cửa cho anh. Khi anh nói muốn dẫn Vương Giai Tuệ đi xem pháo hoa, mẹ cô nói cho anh biết cô đã đi chơi cùng bạn học từ sớm rồi.
Theo sự hiểu biết của anh, ngoại trừ chị dâu nhỏ thì chỉ có Ninh Hạo là bạn của cô.
Anh vận dụng mạng lưới đăc biệt của mình rất nhanh đã tra được vị trí hiện tại của cô.
Nhưng mà lúc tìm đến đây, tâm trạng anh cũng chẳng tốt lên tí nào.
Thậm chí còn nát bét!
Ninh Hạo — đây chính là một công tử ngậm thìa kim cương mà lớn lên lại còn sở hữu khuôn mặt tuấn tú, thơ ngây.
Ninh Hạo có tâm, trở thành tình địch của anh trai.
Ninh Hạo vô ý, trở thành tình địch của anh.
Anh lấy điện thoại di động, nhìn Vương Giai Tuệ đang ngồi bên cửa kính: “Ra đây, anh dẫn em đi ăn bữa tiệc lớn!”
“Anh hai Cố? Tôi không ở nhà, anh mời người khác đi!” Vương Giai Tuệ không chút do dự mà trả lời.
“Anh biết em không ở nhà. Ở bên anh hay ở bên cậu ta, em tự chọn đi!” Hoắc Nhiên khí phách nói xong thì cúp điện thoại.
“Thật kỳ lạ!” Vương Giai Tuệ cau mày, nhìn di động.
Giọng điệu của Hoắc Nhiên đầy mùi thuốc súng.
Ai lại trêu chọc anh rồi?
“Ở bên anh hay cậu ta, em tự chọn đi!”
Lời nói của Hoắc Nhiên vang vọng trong đầu cô.
Chẳng lẽ anh biết cô ở bên cạnh ai?
Cô cầm điện thoại nhìn ra ngoài.
Ở bên kia đường có một chiếc BMW màu trắng, trai đẹp đứng dựa bên cửa xe kia không phải Hoắc Nhiên thì còn ai nữa?