Chương 421 Đoàn làm phim thay đổi hay điều chỉnh nhân vật là chuyện rất bình thường, nam chính số một cũng thay đổi mấy lần, cuối cùng quyết định do ảnh đế Kha Minh cũng nổi tiếng như Hạ Thâm diễn vai Minh Tuyên Tông Chu Chiêm Cơ. Nhưng nhân vật bị thay đổi, diễn viên Triệu Tĩnh vốn muốn diễn vai nam chính số hai lại không đồng ý, trong một cảnh đánh nhau giữa núi, “không cẩn thận” đẩy Tư Đạc một cái, hại anh ta ngã từ sườn núi xuống. Đóng phim khó tránh xảy ra chuyện ngoài ý muốn, Triệu Tĩnh lại xuất thân con nhà võ, theo lý thì phải có thể kiểm soát chừng mực, nhưng lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn như vậy. Trên màn hình không nhìn ra có yếu tố con người rõ ràng, lại thêm gần đây diễn viên họ Triệu đó đang nổi tiếng, lại do nhà sản xuất sắp xếp vào, bình thường rất khiêm tốn và thân thiện, mọi người đều nhìn thấy nhưng không ai nói gì. Những chuyện như âm mưu đấu đá, hãm hại lẫn nhau như này, bọn họ vào nam ra bắc cũng đã thấy nhiều. Đều đề cao tư tưởng “nhiều thêm một chuyện chi bằng bớt một chuyện”, không dám mạo nhiên lên tiếng. Tuy Tư Đạc nhập viện, nhưng việc quay phim vẫn phải tiếp tục, hơn nữa nếu vết thương ở chân của Tư Đạc không thể lành được, e rằng vai nam chính số hai còn phải thay người. Khi đoàn người Nam Mẫn vừa đến đoàn làm phim, đoàn làm phim đang quay một cảnh ban đêm, là cảnh nam chính số ba Trần Mộ do Triệu Tĩnh thủ vai, một cảnh diễn cùng Hàn Vương, cũng là thời khắc nổi bật của nhân vật Trần Mộ này. Nhân viên đứng trên núi giáng mưa xuống, cả đoàn đang trong cảnh quay căng thẳng, nhà sản xuất Nam Mẫn lặng lẽ xuất hiện ở hiện trường, đứng trong góc, không quấy rầy quay phim. “Cắt!” Đạo diễn Lâm Giác ngồi phía sau màn hình, cau chặt mày, vẻ mặt nghiêm túc, hô vào loa: “Trần Mộ, cậu muốn lấy lại công bằng cho sư huynh, không phải hùng hồn nguyện chết, vẻ mặt không cần bi tráng như vậy!” “Xin lỗi đạo diễn”. Triệu Tĩnh cố gắng điều chỉnh cảm xúc khuôn mặt, trong mưa, cầm kiếm liên tiếp lăn lộn dưới bùn đất, lại cắt hai lần, cuối cùng mới đạt. Diễn viên vừa xuống, lập tức có trợ lý đưa khăn và nước ấm đến, Triệu Tĩnh nhận lấy khăn và nước ấm, không tự lau cũng không tự uống, là đưa cho nam diễn viên trung niên phân vai cho anh ta trước, hai người trò chuyện vui vẻ mấy câu, trông có vẻ vô cùng hợp. Cách làm người như vậy, lại ra dáng người đàn ông hào hoa phong nhã, theo lý thì chắc không phải là người giờ trò quỷ. Đôi mắt Nam Mẫn trong veo, thấy đã quay xong một cảnh, mới từ phía sau đi vòng đến, chào hỏi Lâm Giác. Triệu Tĩnh đang nói chuyện với người đàn ông trung niên, cảm khái rằng làm diễn viên thật không dễ dàng, người quản lý đi đến, lặng lẽ nháy mắt với anh ta. “Nhà sản xuất đến rồi, đang ngồi bên cạnh đạo diễn”. Triệu Tĩnh ngước mắt nhìn qua, chỉ thấy bên cạnh đạo diễn là một cô gái xinh đẹp, vô cùng trẻ trung thanh thoát, mặc đồ đen trắng đơn giản, nổi bật lên khí chất đầy trí thức và kinh nghiêm dày dặn. Đạo diễn Lâm Giác được công nhận là vua hào quang, còn cô gái thon nhỏ này ngồi bên cạnh ông ấy, lại chẳng hề thua kém.