“Người các bạn mời đã ở trong bốn phòng phía sau rồi, bây giờ mời các vị khách mời tự tay đi mở cửa mời bạn mình ra đây.”
Ngô Hạo từ từ nói, ngữ khí chầm chậm như là một vị đại lão gia. Cánh cửa đầu tiên là của Mạnh Quân, bên trong đi ra một cô gái trẻ trung xinh đẹp nhìn vào ống kính vẫy tay chào mọi người.
“Chào mọi người, em tên Đinh Đinh, lần này tới đây để giúp việc cho Mạnh Quân, em sẽ cố gắng rửa bát ạ!”
Advertisement
Mạnh Quân và Đinh Đinh đứng cạnh nhau, khuôn mặt trẻ trung căng tràn sức sống.
(Woa! Đây là đội hình của ‘Cực hạn sinh tồn’ Em gái Đinh của tôi!)
Advertisement
(Có phải là tham gia ‘Cực hạn sinh tồn’ với Khương võ thần và Tôn Ngọc đúng không?)
(Có bệnh à? ở địa bàn của Vương võ thần sao lại nhắc tới cái tên xui xẻo đó?)
(Lầu trên mới có bệnh, cái gì mà võ thần? Vương Tuệ Kỳ mà xứng?)
(Cười chết mất, fan của Khương Mạn ở đâu ra vậy? Không thích Vương võ thần thì xem chương trình này làm gì?)
(Toàn thiên hạ đều biết chỉ có Khương Võ Thần, trâu bò nhất, đúng là có bối cảnh sau lưng, đừng hòng hạ bệ cô ấy!)
(Khương Mạn mau mua hết quyền sở hữu ‘Từ điển Đế Quốc’, tất cả các tính từ đều thuộc về cô ấy.)
Trong kênh bình luận loạn thành một đống, nhân viên trong tổ chương trình phát hiện ra, đưa màn hình qua cho Ngô Hạo xem. Tay ông ta cầm hạt châu, bộ dạng ông đây chán lắm rồi.
Ông ta thở dài một tiếng.
Phó đạo diễn đứng bên cạnh an ủi. “Lão Ngô, nghĩ thoáng chút, sớm muộn gì chả phải đối mặt.”
“Phật giảng: Nghĩ không thông.” Ông ta nói xong lại thở dài: “Là do lòng ta chưa vững, không phải do hồng trần lắm ưu phiền.”
Phó đạo diễn đứng bên cũng bó tay, lại bắt đầu rồi đấy.”
“Hai người đó đối với chương trình của chúng ta chỉ có lợi không có thiệt, coi nó thành một chủ đề đi!”
“Nhưng cái kiểu nổi thế này tôi cũng không muốn tí nào cả.”
“Chương trình này của chúng ta thích hợp với kiểu từ từ nổi thì hơn.”
“Tự nhiên cô Vương đấy lại nổi thế không biết……”
Ngô Hạo sờ cái đầu hói của mình lại than thở: “Định làm xong mùa một thì nhập gia cửa phật, kết quả là lại lắm khẩu nghiệp, ài, tôi mang nghiệp rồi.”
Mấy nhân viên đứng bên cạnh mặt cũng đau khổ không kém, đạo diễn của bọn họ là một người tuyệt với mỗi tội suốt ngày đứng giữa lựa chọn đi tu và ở lại chốn hồng trần.
Phó đạo diễn trợn cả mắt: “Còn chưa xuất gia thì anh cứ bình thường đi, chăm chỉ làm việc đi.”
Ngô Hạo lại thở dài.
Một bên khác, Thường Hấn Nhi cũng mời tới một ca sĩ nhạc rock, tên là Dương Tiểu Tuyết, cũng là một nữ thần trong giới này. Còn Vương Tuệ Kỳ thì mới đạo diễn của ‘Phồn hoa chi tự’ – Hạ Đông.
Lúc này kênh bình luận lại loạn lên:
(Phồn hoa chi tự - mãi đỉnh!)
(Vương võ thần giỏi quá!!)
( Phồn hoa vừa xuất hiện ai dám tranh hạng!)