Giá trị nhan sắc của Vương Tuệ Kỳ không tệ, trong giới cũng coi như là có danh tiếng, nhan sắc không hề kém. Cô mặc quần áo xanh đỏ kiểu này có thể nói là nổi bật, nhưng không được tôn dáng cho lắm.
Chỉ là do fan của cô ta cứ khen quá lên.
Nhưng khi Khương Mạn tới, đứa nào là chân trâu, đứa nào là mắt cá không không phải quá rõ hay sao.
Advertisement
(Fan Khương võ thần phục thù!)
(Tôi nhớ lúc trước Khương võ thần cũng từng thu hút mọi người bằng cách mặc mấy cái đồ xanh đỏ thế này, bây giờ cô ấy đổi màu để đến hỗ trợ à?)
Advertisement
(Tôi cười vỡ bụng, tự nhiên nhớ đến câu: học đòi!)
(Vương học đòi, tên này được đấy!)
Vương Tuệ Kỳ không ngờ mình bị Khương Mạn đè bẹp bằng nhan sắc, đây chính xác là sự thật.
Cô ta động não, nở một nụ cười giễu cợt nói: “Thật ra lần này tôi cũng định mời cô Khương tới, kết quả là tôi gửi tin nhắn cho cô mới biết cô chặn tôi rồi!”
“Hay bây giờ cô Khương kết bạn lại với tôi đi!”
Kênh bình luận lúc này:
(Woa! Khương Mạn nhỏ nhen thật đấy!)
(Chặn Vương võ thần? cảm thấy bị Vương võ thần chèn ép? Con đàn bà ích kỷ!)
(Emmmm~ tôi đến xem chương trình, chứ có xem trà xanh đâu!)
(Khương võ thần là thèm kết bạn với loại người này? Xin lỗi, tôi không tin!)
Vương Tuệ Kỳ cứ tường câu nói của mình đã là thông minh lắm rồi. Không cần biết Khương Mạn trả lời như thế nào, đều sẽ bị mọi người chỉ trích. Chả cần biết cô ta và Khương Mạn trước đây có kết bạn hay chưa.
“Cô nhớ nhầm à.” Khương Mạn nhíu mày.
Trong lòng Vương Tuệ Kỳ bật cười, ánh mắt lại loé lên kiểu ‘ánh sáng trí tuệ’, cô ta cũng tính trước thể nào Khương Mạn cũng không thừa nhận. Ha, vậy cô sẽ tấn công trực diện họ Khương này, nhìn cục diện trước mặt là biết cô ta là người có lợi.
Khương Mạn rất thẳng thắn: “Khẳng định tôi không xoá cô.”
Mặt Vương Tuệ Kỳ cười cười: “Cô Khương việc gì phải……”
Khương Mạn nói tiếp: “Là Bạc Hạc Hiên xoá cô mà.”
Hả?
Biểu cảm Vương Tuệ Kỳ ngơ ngác.
Bạc Hạc Hiên cũng bình tĩnh lên tiếng, rất hợp tác: “Đúng là tôi xoá.”
Khương Mạn quay qua hỏi anh: “Tại sao anh lại xoá người ta vậy?”
“Anh không có thời gian dạy cô ta diễn xuất.” Bạc Hạc Hiên vẫn bình tĩnh như cũ.
Vương Tuệ Kỳ mặt biến sắc: “Anh Bạc, em đâu có……”
Bạc Hạc Hiên trừng mắt với cô ta, khoé môi cong lên châm chọc: “Vậy có chuyện gì?”
Vương Tuệ Kỳ nhớ tới đợt quay ‘Chiến cốt’, nửa đêm nửa hôm bản thân cô ta còn muốn tới tìm Bạc Hạc Hiên để nói chuyện kịch bản. Đây đúng là đoạn lịch sử đen tối của cô ta. Chỉ là cô ta cho rằng Bạc Hạc Hiên sẽ không ác tới vậy, vậy mà còn dám lôi ra để đe doạ cô ta.
Nhất thời Vương Tuệ Kỳ thay đổi cách nhìn về con người của Bạc Hạc Hiên, người đàn ông này làm sao có thể độc ác như vậy.