Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Đầu lưỡi cũng có độc nữa, không chọc người thì thôi, đã chọc là như dao chọc xuyên tim, toàn có chọc vào tim người ta thôi.
A Tam ở bên cạnh không nhịn nổi mà cười ra tiếng, khiến hai người đang im lặng kia đều nhìn về phía anh ta.
“Hai người đừng hiểu nhầm, tôi đang xem mục bình luận nên nhất thời không nhịn nổi.” A Tam vội vàng giải thích.
Khương Mạn cũng nhớ tới livestream, nhắc tới mới nói, cho tới giờ, đám người bọn họ đều bị tịch thu công cụ tra cứu tin tức, đều không biết rốt cuộc là trên mạng phản ứng như thế nào.
“Mọi người nói gì vậy? Tôi cũng xem thử.”
Khương Mạn làm tư thế muốn xem điện thoại của A Tam.
Livestream lập tức nổ tung.
(Đệt đệt đệt! Quét bình luận, duy trì đội hình, nhanh chóng đẩy những lời cợt nhả kia lên trên!)
(Fan của thần không thể cợt nhả như vậy, fan của thần phải giữ lại tôn nghiêm cuối cùng của Bạc thần!)
(Võ thần Khương, nhìn em này, em muốn sinh khỉ con cho chị!)
(Chồng ơi! Chồng nhìn em này!)
Khương Mạn lấy điện thoại xem một lúc, không nhịn được cười: “Fan của thầy Bạc thật là đáng yêu.”
“Có phải họ quên là phần bình luận có thể kéo lên trên để xem không? Quét nhiều nữa cũng vô dụng……”
Các fan của thần trên kênh livestream: (……)
Lát sau, một màn khiến các fan sụp đổ đã xuất hiện.
Khương Mạn đưa màn hình kênh livestream tới trước mặt Bạc Hạc Hiên, “Anh muốn xem không?”
(Đừng! Tuyệt đối không được!)
(Cầu xin võ thần Khương tha cho……)
(Ôi……Mình vừa nói cái gì vậy? Hiện trường fan chết online tập thể, bây giờ tôi mua vé bay sang sao hỏa còn kịp không?)
Lời của fan có cợt nhả thế nào cũng không cợt nhả bằng hành động của Khương Mạn.
Trực tiếp lật lại những bình luận cợt nhả, ấn đầu chính chủ bắt xem.
Chính chủ còn đang ốm đó! Khương Mạn cô hãy làm người đi!!
Bạc Hạc Hiên cũng không nhận lấy, chỉ nương theo tay của cô mà xem bình luận một lúc, cảnh này đều được camera ghi lại toàn bộ.