Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tang Điềm định thần lại, cái miệng nhỏ nói: "Không có tiền, nhưng có độc, nhìn lâu rất dễ dàng bị bẻ cong."
"A ~~ Em sắp bị bẻ cong thành bánh quẩy rồi, chị ơi, chị làm đàn ông đi? Vừa rồi em đã tưởng tượng ra cuộc sống hạnh phúc của gia đình ba người trong tương lai rồi."
Khương Mạn cạn lời rồi.
Fan trong livestream đã cười nắc nẻ.
(CP Khương Điềm mới là tình yêu đích thực! Cặp đôi kẻ tung người hứng từ bây giờ nhường đường!)
(Diễn viên võ thuật Khương vác một chiếc búa và bắt giữ thành công Tiểu Điềm Điềm!)
(Điềm Điềm ơi, hãy giả vờ tiên nữ đi? Chúng tôi không cần cô phải giả ngốc nghếch…)
(Tôi thích cảnh tưởng ngọt ngào này, diễn viên võ thuật Khương chọn Điềm Điềm đi!)
Khương Mạn nghiêm túc suy nghĩ về đề nghị của Tang Điềm, cô đáp:
"Mặc dù số ca phẫu thuật chuyển giới có tỉ lệ thành công cao nhưng vẫn chưa có giải pháp cho việc sinh sản sau khi chuyển giới. Kết luận, tương lai một gia đình có người khó có thể trở thành hiện thực."
Khương Mạn ồ một tiếng đầy luyến tiếc, vỗ vỗ bả vai cô ấy: "Loại chuyện này tưởng tượng trong mơ là được rồi, đừng nói ra."
"Thật là buồn cười."
Tang Điềm: "..."
Fan trong livestream:
(Tôi xin lỗi, tôi phải cười trước đã!)
(Không sợ trời không sợ đất chỉ sợ Khương Mạn nói sự thật!)
(Ha ha ha ha ha ha!)
Khi Khương Vân Sênh xuất hiện, Khương Nhuệ Trạch trở nên hiền lành. Trước đó anh ta còn đang nhe răng trợn mắt với Bạc Hạc Hiên, khoe cơ bắp của mình, một giây sau đã đứng bên cạnh cúi đầu xuống như một cậu con trai ngoan ngoãn.
"Anh hai."
Khương Vân Sênh cũng không thèm nhìn anh ta lấy một cái, mà hỏi Bạc Hạc Hiên:
"Hạ sốt chưa?"
Bạc Hạc Hiên ừ một tiếng:
"Tôi đã tiêm thuốc hạ sốt, không có vấn đề gì lớn."