Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Tôi đang tạo gánh nặng cho em à?”
“Cũng không tới mức đó, tôi sợ anh không thoải mái.” Khương Mạn nói xong, thấy anh ngồi ở phòng khách gọt táo, có suy nghĩ muốn rút lại câu nói vừa rồi.
Advertisement
Người đàn ông này đừng quá thoải mái như thế chứ!
Sau khi Bạc Hạc Hiên gọt táo xong, nhẹ giọng nói: “Lấy một cái đĩa với dĩa ra đây đi.”
Advertisement
Khương Mạn câm nín hồi lâu, đại tiểu thư ơi, cách sống của anh quá tỉ mỉ rồi đó, trực tiếp cắn luôn không được sao?
Cô tự nhiên cảm thấy bản thân mình chính là một gã đàn ông thô lỗ.
Gã đàn ông thô lỗ âm thầm đi lấy đĩa, thiên kim đại tiểu thư cắt táo thành từng miếng nhỏ, mỗi miếng có độ lớn bằng nhau, sắp xếp chỉnh tề trên cái đĩa, nhìn vào giống như một người bị chứng rối loạn ám ảnh cưỡng chế đặc biệt nghiêm trọng.
Gã đàn ông thô lỗ Khương nhịn không lên tiếng, mãi tới khi thiên kim Bạc đem đĩa táo đặt vào tay cô.
“Trước đó không phải nói là ăn chưa no sao?” Bạc Hạc Hiên cong môi cười, “Ăn đi.”
Khương Mạn thở dài một hơi, trong lòng lại khen ngợi: Người đàn ông tốt tuyệt vời, người đàn ông nội trợ số một!
“Hay là anh đi sấy khô tóc trước đi, rồi bảo trợ lý mang một bộ quần áo tới?”
Bạc Hạc Hiên hơi bĩu môi: “Không tiện lắm.”
Điện thoại của anh đang tắt nguồn, nếu mở lên, không có gì bất thường thì khoảng sau hai phút sẽ bị gọi tới nổ máy.
Ánh mắt Khương Mạn nói đổi là đổi: “Chắc không phải là anh trốn làm đấy chứ?”
Bạc Hạc Hiên mỉm cười không nói không rằng.
“Bạc ảnh đế, tinh thần tôn trọng nghề nghiệp của anh không cần nữa hả?” Khương Mạn không ngừng lắc đầu: “Không được đâu, không được đâu, người lớn cả rồi, sao mà tùy hứng như vậy được.”
“Không nghiêm trọng đến thế.” Bạc Hạc Hiên cắn vào một miếng táo, đôi môi gợi cảm mở ra, làm một động tác há miệng với cô, “Ngoan nào, a——”
Khương Mạn vô thức há miệng, miếng táo được đưa vào miệng cô.
Bạc Hạc Hiên hài lòng, mỉm cười nói: “Chỉ là một bữa cơm không quan trọng thôi, vốn dĩ không muốn tham gia.”
……
Bắc Thành, khách sạn Bàn Cổ.