Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Khóe miệng Phong Lăng giật giật, nghẹn một cục ở trong họng. Lúc anh ta bị Bạc Hạc Hiên chơi cho một vố thì Khương Mạn và Tôn Hiểu Hiểu đã ngồi ở ghế sau. Chỉ còn lại anh ta là đứng ở bên ngoài, mà chỗ ngồi trên xe chỉ còn lại một chỗ……
Hai phút sau, CEO Phong Tổng du học từ nước ngoài về đích thân làm tài xế, xe từ từ xuất phát tiến về khu giải trí. Nhưng anh ta không phải xuất thân từ chính quy nên diễn xuất không thể hấp dẫn bằng ba người còn lại.
Advertisement
Phong Lăng không nuốt nổi cục tức này, đặc biệt là sự hiện diện của Bạc Hạc Hiên, anh ta cảm thấy bản thân mình đang bị uy hiếp. Phong Lăng dám chắc người đàn ông này cũng có mục đích giống mình!
“Anh Bạc chắc là không biết? anh đừng tưởng cư dân mạng luôn gọi A Mạn là võ thần nọ kia. Lúc đi học cô ấy nhát gan lắm.”
Advertisement
“Lúc còn đi học chúng tôi cùng nhau đóng kịch, đèn trên sân khấu bỗng nhiên hỏng, cả lễ đường tự nhiên tối ôm cô ấy sợ tới mức nhào vào ngực tôi khóc.”
Lúc Phong Lăng nói mặt còn mang theo chút ấm áp, giọng nói dịu dàng giống như đang hồi tưởng lại khoảng thời gian ngọt ngào với Khương Mạn.
Cư dân mạng xôn xao.
(Khương võ thần và số một ngày xưa có chuyện gì với nhau nhỉ?)
(Cảm thấy anh ta đang cố ý tuyên bố chủ quyền? tự dưng tôi lại nghĩ ra một câu chuyện tình yêu máu chó……)
(Cảm thấy Phong Tổng rất là thâm tình, Khương Mạn lại là nghệ sĩ của Thiên Phong Entertainment. Nếu nói hai người này ngày xưa không có chuyện gì thì tôi mới không tin!)
(Tình cũ không rủ cũng tới cái gì cũng có thể!)
(Tôi nhổ vào, mình anh ta nói thì có gì đáng tin? Lại còn chuyện ngày xưa đi học, bao nhiêu năm rồi còn nhớ rõ được?)
(Muốn chia rẽ cp hoàn hảo? số một đang nằm mơ đấy hả!)
Trên xe bỗng yên lặng, sắc mặt Bạc Hạc Hiên không rõ đang vui hay buồn, ngữ khí bình tĩnh: “Vậy là Phong Tổng rất may mắn.”
“Tôi cũng thấy vậy……” Mặt Phong Lăng đắc ý, còn chưa nói hết câu đã nghe thấy Bạc Hạc Hiên nói tiếp:
“Nếu là bây giờ, cô ấy sẽ làm anh khóc đấy.”
Phong Lăng lập tức nghẹn lại.
(Hahahaha! Tôi đã bảo là không ai có thể chia rẽ cp của tôi mà!)
(Bạc Thần đã Khương hoá tới % rồi, nhưng tôi thích!)
(Số có tìm hiểu về nắm đấm thép của Khương võ thần chưa?)
Khương Mạn nhếch môi, tay phải đặt lên chỗ ghế lái phụ, lén lút chọc chọc vào vai Bạc Hạc Hiên. Đồng chí làm tốt lắm!
Cô còn chưa kịp rút cái móng vuốt của mình về thì đã bị tay người đàn ông bắt được. Nhìn từ góc máy đang phát trực tiếp sẽ không nhìn thấy hành động của hai người. Nhưng những người trong xe lại nhìn cực kỳ rõ ràng. Tôn Đại Ngọc chọn cách nhìn ra ngoài cửa sổ, coi như bản thân là một đạo cụ.
Ánh mắt Phong Lăng lại ảm đạm hơn một chút.