Cô nói: "Ồ ~~" "Hiểu rồi!"
Cô rất biết điều túm lấy tay Bạc Hạc Hiên, tay còn lại túm lấy cổ tay Khương Nhuệ Trạch rồi đan tay của hai người đàn ông vào nhau.
Advertisement
Lễ phép cười với hai người: "Không cần cảm ơn!"
Advertisement
Nói xong, cô đi vòng qua hai người họ rồi chạy đi ăn sáng! Hai người đàn ông cúi đầu nhìn bàn tay đang đan vào nhau.
Khương Nhuệ Trạch rút tay của mình ra như bị điện giật, không ngừng lau vào mông mình. Ánh mắt anh ta từ vẻ chê bai đến cảm thấy gớm ghiếc.
Bạc ảnh đế bình tĩnh đi rửa tay, sau đó lấy bình rửa tay bằng cồn ra, xịt thẳng lên tay sau đó mới đi ăn sáng.
Khương Nhuệ Trạch nhanh chóng chạy tới chiếm vị trí của Bạc Hạc Hiên và nhìn anh chằm chằm: Tránh xa em gái tôi ra!!
Bữa sáng này vô cùng phong phú, bánh sandwich kẹp trứng chiên, còn có cháo ninh nhừ, há cảo và bánh bao chiên. Các bạn nhỏ ăn lấy ăn để, ăn ngon đến mức tạo ra tiếng sùm sùm.
Khương Nhuệ Trạch ngồi ở ghế chính còn chủ nhà Bạc Hạc Hiên không có chỗ ngồi, phải đứng cạnh bàn ăn, điều này vô cùng đột ngột.
Trong nhà tổng cộng có ba người lớn và sáu trẻ con nhưng bữa sáng chỉ chuẩn bị cho tám người.
“Anh đang làm cái gì vậy?” Mắt Khương Mạn như dao đâm nhìn qua đó.
"Anh... anh đang ăn sáng..." Giọng của Khương Nhuệ Trạch lập tức trở nên khiêm tốn.
Bạc ảnh đế chậm rãi nói: "Không sao, tôi không đói." Anh cau mày, tháo kính xuống và thở dài.
Anh cố ý xoa xoa bụng mình, Khương Mạn còn đang ngậm một miếng trứng ốp trong miệng, nhìn dáng vẻ anh như vậy liền biết người đàn ông này lại bắt đầu giở tính tiểu thư rồi!
Khương Nhuệ Trạch căng thẳng, thở d"c: Bạc xấu xa, cậu làm một chút chuyện con người nên làm đi!! Cậu có biết xấu hổ không, lại còn diễn nữa?
Khương Mạn tức giận trừng mắt nhìn husky hình người nào đó: "Tình anh em chỉ là giả tạo à?"
Khương Nhuệ Trạch:!!! Là diễn đó! Cậu ta đang diễn đó! Em gái ruột của anh à!
Khương Đần Trạch cuối cùng vẫn hạ thấp giọng với Khương – Em gái ruột – Mạn. Anh ta bê cái đĩa rồi bị ‘lưu đày’ ra ngoài vườn hoa, chỉ có thể trơ mắt nhìn trong nhà qua tấm kính ở cửa sổ.
Khương Nhuệ Trạch cắn từng miếng từng miếng như đang ăn tươi nuốt sống ai đó, ánh mắt hung ác nhìn xuyên qua ô cửa kính đâm thẳng vào ai đó. Bất lực thở dài một hơi, Khương Nhuệ Trạch nghiêng đầu thì bắt gặp ánh mắt của một con chó.
Chó ngốc: Con dã thú hai chân này nhìn cái gì?
Khương husky nhìn con husky, xem ai cứng hơn ai…….