Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Bạc Thiên Y được các thành viên trong tập đoàn Đế Quốc đặt cho biệt danh là tiểu quỷ vô nhân tính. Cùng là người thừa kế thứ hai, cô ta xuất thân lẫy lừng khiến mọi người không dám bàn tán gì, làm mọi người kiếp sợ còn có thủ đoạn của cô ta.
Mới hai mươi tuổi mà đã ngồi vững trên vị trí tổng tài của tập đoàn Đế Quốc, làm cho những lão già kia tâm phục khẩu phục, vì vậy phải biết thủ đoạn của cô ta như thế nào. Sự thông minh xảo quyệt của cô ta được mọi người đánh giá cao.
Advertisement
Hơn nữa cô ta hay ăn mặc như một người đàn ông cho nên mọi người rất tò mò về đời sống của cô. Chỉ tiếc là cô quỷ quyệt ranh ma bao nhiêu, chỉ cần gặp anh trai mình……
Theo lời Lý Mộ nói: Chính là Võ Đại Lang bán đậu phụ -- vừa hèn nhát vừa yếu mềm.
Advertisement
Bác sĩ kiểm tra cho Bạc Thiên Y xong thì Bạc Hạc Hiên lại đi vào.
“Trước mắt vẫn đang sốt, bạch cầu trong cơ thể đang bị giảm.”
“Tình hình ở chân không khả quan lắm, có thể cần phải làm phẫu thuật thêm lần nữa……”
“Làm phẫu thuật?” Bạc Thiên Y cười lạnh: “Mau cắt hết cả chân tôi luôn cũng được!”
Bạc Hạc Hiên không quay đầu lại, cứ nhìn vị bác sĩ rồi nói một câu: “Có thể cắt mồm nó luôn không?”
Bạc Thiên Y: “……”
Bác sĩ: “……”
Những người khác mặt đần thộn nhìn qua Bạc Thiên Y, tất cả đều nín cười.
“Tìm thời gian phẫu thuật thích hợp nhất rồi báo cho tôi.” Bạc Hạc Hiên bỏ tập báo cáo xuống, sau khi mọi người đi ra anh ngồi xuống sofa ở đối diện, cầm hộp thuốc lá lên lấy ra một điếu.
Bạc Thiên Y nhíu mày: “Anh cai thuốc rồi mà?”
“Không hút.” Bạc Hạc Hiên châm thuốc nhưng không hút, để ở một bên.
Khói thuốc lượn lờ, Bạc Thiên Y không nhịn được nói: “Hít khói thuốc cũng bị ung thu.”
“Em có sợ chết đâu mà lại sợ ung thư làm gì?” ánh mắt sắc lẹm của Bạc Hạc Hiên bắn về phía em gái.
Bạc Thiên Y: “……” cô cáu kỉnh: “Lý Mộ gọi anh qua đây để hành hạ em!”
Nói xong thì liếc mắt qua nhìn Bạc Hạc hiên, thấy anh im lặng không nói gì. Lòng Bạc Thiên Y lại càng loạn, cô từ nhỏ tới lớn rất sợ anh trai, nói là sợ …….thật ra là kính trọng.
Im lặng vài phút cô chán nản nói: “Em không muốn làm phẫu thuật.”
“Vậy em muốn chết à?”