Võ Đạo Đan Tôn

chương 386: nữ tử thần bí (1)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương : Nữ tử thần bí. ()

- Hắc Long trại.

Lâm Tiêu cắn răng lên tiếng:

- Lâm Tiêu ta nhất định diệt ngươi.

Coi như là bản tôn vẫn lạc, Lâm Tiêu còn có phân thân Toản Địa Giáp, tiêu diệt Hắc Long trại đã trở thành chuyện nhất định phải làm trong lòng hắn rồi.

- Ha ha, diệt Hắc Long trại ta? Ngươi cũng sắp chết đến nơi rồi, còn năng lực gì mà nói lời này chứ?

Triều Diệt lạnh lùng cười cười, cảm giác khóa chặt được Lâm Tiêu rồi, liền phát động ra một kích đáng sợ nhất của mình.

- Chết đi.

Trong nội tâm gầm lên giận dữ, Triều Diệt cả người mạnh mẽ nhảy lên hóa thành một đạo lưu quang như thiểm điện phóng tới chỗ Lâm Tiêu.

- Song Đao Diệt Thế.

Tiếng gầm gừ vang vọng Thiên Địa, song đao trong tay Triều Diệt điên cuồng tuôn trào ra nguyên lực lăng lệ ác liệt, ở trong hư không tạo thành hai cổ đao trụ màu đen, đao trụ kia cao chừng mấy trượng, khí tức khiếp người, đao trụ tuôn ra chấn cho hư không đều lay động.

Dưới nguyên lực tuôn trào đáng sợ như thế, Lâm Tiêu cảm giác mình phảng phất như một chiếc thuyền lá nhỏ trên đại dương bao la, tùy thời đều có khả năng bị diệt.

- Liều mạng.

Cắn răng một cái, biết rõ chạy trốn cũng không có khả năng, trong lòng Lâm Tiêu dâng lên một cổ hương vị thảm thiết, giờ khắc này, hắn đã hoàn toàn bỏ sinh tử ra khỏi ý niệm.

- Cho dù chết, ta cũng phải cho ngươi một bài học cả đời khó quên.

- Ô Nguyên Toa.

Sưu sưu sưu.

Ba miếng Ô Nguyên Toa theo từng góc độ điên cuồng đánh úp tới.

- Tinh Thần Nguyên Toa.

Tinh thần lực vô hình ngưng kết nơi chỗ mi tâm Lâm Tiêu, cho dù đối phương có Cực Quang Sa, nhưng dưới khoảng cách gần cũng không cách nào hoàn toàn ngăn hết được.

Cùng lúc đó nguyên lực của Cửu Chuyển Huyền Công nhị chuyển trong cơ thể Lâm Tiêu cô đọng đến mức tận cùng, điên cuồng tụ tập nơi tay phải, thúc dục chiến đao trên tay phải, đao ý khiến lòng người sợ hãi như thủy triều phun lên trên chiến đao.

Giờ khắc này, Lâm Tiêu đã hoàn toàn thúc dục lực chiến đấu đến mức lớn nhất, nhưng đối với việc có thể ngăn cản được công kích của Triều Diệt hay không, Lâm Tiêu cũng không tin tưởng lắm.

Trong hư không, hai cổ đao trụ màu đen như trụ trời đổ sụp xuống, dưới Triều Diệt ra sức chém xuống, nguyên lực mênh mông lập tức chôn vùi tất cả.

- Thiên tài thiên phú tốt nhất của Thiên Tài Huấn Luyện Doanh mấy chục năm qua sao? Ha ha, hôm nay phải chết trên tay Triều Diệt ta rồi!

Trên bầu trời, vang lên tiếng cười to càn rỡ hung hăng càn quấy của Triều Diệt.

Đao trụ màu đen như biển gầm thét điên cuồng đánh xuống, cùng chiến đao trong tay Lâm Tiêu mãnh liệt đụng vào nhau, trong tiếng nổ vang kịch liệt, Lâm Tiêu cảm giác nhị chuyển nguyên lực của mình giống như bông tuyết tan rã dưới ánh mặt trời vậy, thân hình bắn lui ra cực nhanh, nhưng đao trụ màu đen kia lại như chưa từng bị ảnh hưởng chút nào, dọc theo dấu vết Lâm Tiêu rút lui điên cuồng đè xuống.

Trong khoảnh khắc Lâm Tiêu sẽ bị đao trụ của Triều Diệt đánh chết, đúng lúc này --

- Thiên tài thiên phú tốt nhất của Thiên Tài Huấn Luyện Doanh mấy chục năm qua?

Một đạo thanh âm sâu kín vang lên, phảng phất âm thanh của tự nhiên, khinh nhuyễn, ôn nhu, sau đạo thanh âm này, một bóng người như mộng ảo đột nhiên xuất hiện ở trước mặt Lâm Tiêu, nàng đưa lưng về phía Lâm Tiêu, dáng người uyển chuyển, một bộ váy dài màu tím phiêu đãng trong gió, đối diện lấy hai cổ đao trụ màu đen Triều Diệt đánh xuống.

Đao trụ màu đen phảng phất như biển gầm, lại như thái sơn áp đỉnh lao tới trước mặt nữ tử váy tím tóc dài phiêu đãng, ngay khi đao trụ màu đen tiến đến lập tức nhẹ nhàng điểm ra hai ngón tay.

Ba.

Phảng phất cục đá rơi xuống hồ nước, trong hư không trực tiếp nhộn nhạo ra từng trận rung động, đao trụ màu đen do võ giả Hóa Phàm cảnh trung kỳ đỉnh phong như Triều Diệt toàn lực thi triển ra bị hai ngón tay của nữ tử này điểm xuống lại lập tức tán loạn sụp đổ, như khói như mây, quả thực không chịu nổi một kích.

- Người nào?

Triều Diệt quát to một tiếng, thân hình chợt lui ra, trong đôi mắt tràn đầy kinh hãi nhìn qua nữ tử đối diện.

Mà ánh mắt Lâm Tiêu cũng rơi vào trên người cô gái kia.

Cô gái này ước chừng hơn hai mươi tuổi, thân mặc một thân váy dài màu tím, tóc dài màu đen theo gió phiêu lãng, cả người lại đang lơ lửng giữa không trung, giống như Tiên Tử trong mộng vậy.

- Lăng không mà đứng, cô gái này không ngờ là cường giả Quy Nguyên cảnh sao?

Trong nội tâm Triều Diệt hoảng sợ, chợt lập tức cảm thấy không ổn.

Vốn trong cảm giác của hắn, trong phạm vi vài dặm chung quanh căn bản không có bất luận thân ảnh võ giả nào cả, cho nên hắn mới dám hung hăng càn quấy như thế, nhưng ngay khi mình sắp thành công, vậy mà đột nhiên hiện ra một cường giả Quy Nguyên cảnh, điều này bảo sao hắn không sợ hãi, khiếp sợ cho được.

- Vị tiền bối này, tại hạ Triều Diệt, không biết tiền bối có gì phân phó, tại hạ nhất định làm theo.

Cho dù Triều Diệt rất muốn đánh chết Lâm Tiêu, nhưng ở trước mặt một võ giả Quy Nguyên cảnh, hắn cũng không dám hung hăng càn quấy, lúc này cung kính lên tiếng nói.

- Ngươi đi đi.

Thanh âm thanh linh vang lên, nàng kia trực tiếp khoát tay chặn Triều Diệt lại.

- Tiền bối.

Triều Diệt lập tức nóng nảy, hắn bây giờ chỉ lần thêm chút sức là sẽ đánh chết Lâm Tiêu, nếu lúc này để Lâm Tiêu chạy thoát thì tiếp theo chỉ sợ không còn cơ hội nữa rồi.

- Ta mặc kệ ngươi và thiếu niên này có thù hận gì, bất quá đệ tử của Thiên Tài Huấn Luyện Doanh, ta tuyệt không thể để cho ngươi đánh chết, ngươi đi đi.

Cô gái áo tím lạnh lùng nói.

- Thật sự là đáng giận ah.

Triều Diệt trong nội tâm vô cùng phẫn nộ, nhưng ánh mắt lập loè hai cái, cuối cùng cắn răng nói:

- Vâng, tiền bối.

Sau khi nói xong câu đó, Triều Diệt quay người chậm rãi rời đi.

- Ta cũng không tin nữ nhân này sẽ một mực che chở Lâm Tiêu, đợi sau khi nàng rời đi, ta lại tới đánh chết Lâm Tiêu.

Trong nội tâm Triều Diệt nổi lên một ý niệm trong đầu, cước bộ của hắn cố ý đi vô cùng chậm.

- Đa tạ ân cứu mạng của tiền bối.

Lâm Tiêu có chút khom người hành lễ với bóng lưng nữ tử, nếu như không phải nữ tử thần bí này đột nhiên xuất hiện, mình rất có thể đã chết trên tay Triều Diệt rồi.

- Không có gì, ta năm đó cũng là đệ tử Thiên Tài Huấn Luyện Doanh, vừa rồi vô tình đi ngang qua đây, nghe tên này nói ngươi là thiên tài mấy chục năm khó gặp của Thiên Tài Huấn Luyện Doanh, ta ngược lại rất muốn gặp. . .

Nữ tử xoay người, ánh mắt chậm rãi rơi vào trên người Lâm Tiêu.

Vừa xem qua, biểu lộ nữ tử tuyệt mỹ kia lập tức ngây dại, bộ dáng kia tựa hồ như gặp phải thứ gì đó khó có thể tin vậy.

- Ngươi. . . Ngươi. . .

Nữ tử tuyệt mỹ kia bờ môi khẻ nhếch, cả người lâm vào một loại hồi ức khiếp sợ, trong đôi mắt lộ ra một tia cảm xúc khó hiểu, sau một lát, nàng phục hồi tinh thần lại lập tức nói:

- Ngươi tên là gì?

- Tiền bối, tại hạ Lâm Tiêu.

Lâm Tiêu cung kính thi lễ một cái, nữ tử tuyệt mỹ này tuy rằng cũng không lớn, thoạt nhìn chỉ chừng hai mươi tuổi, nhưng vô luận là thân phận Quy Nguyên cảnh của nàng hay là ở việc nàng cứu Lâm Tiêu một mạng, Lâm Tiêu xưng nàng là tiền bối đều là chuyện đương nhiên.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio