Võ Đạo Đan Tôn

chương 68: đại ngọc trấn uy chưởng

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Nhưng hiện giờ đánh xuống, lại như một tòa núi nhỏ sụp đổ, phạm vi mấy trăm trượng chung quanh Lưu Lỵ không khí nổ tung, chỗ bàn tay đi qua, không khí như nhộn nhạo cả lên, phát ra tiếng nổ tung kịch liệt.

Giờ khắc này, bàn tay như ngọc trắng kiều nộn, trắng nõn kia của Lưu Lỵ bộc phát ra uy thế cực lớn mà chỉ đại hán chống trời mới có thể quấy khởi, bàn tay như đao, như thiểm điện bổ về phía ngực Lâm Tiêu.

- Tới tốt lắm!

- Hổ Khẩu Đoạt Thực!

Lâm Tiêu sớm có chuẩn bị, phản ứng cực nhanh, Lưu Lỵ vừa mới tới gần đã thấy hai chân hắn hơi cong, sức eo hợp nhất, lực lượng từ vai truyền lại đến eo, truyến đến hai chân, mạnh mẽ đạp một cái, sinh ra xung lượng cực lớn xông về trước. Lần này tốc độ cực nhanh, lập tức liền thoát ra khỏi cuồng phong mà Lưu Lỵ quấy lên, như thiểm điện tránh đi được bàn tay đang đánh xuống của Lưu Lỵ.

- Mãnh Hổ Khiêu Giản!

Lâm Tiêu một chiêu tránh đi, hai chân sinh ra một cổ lực lượng thay đổi, cứ thế ngừng lại thân hình đang lao đi, quay lại một cái, hai đấm trực tiếp đánh về phía sau lưng Lưu Lỵ. Khí lưu vô biên quấy lên, không khí phát ra thanh âm nổ đùng kịch liệt, thanh thế vậy mà không hề yếu hơn Lưu Lỵ.

- Tốc độ thật nhanh, khó trách có tự tin như vậy, thì ra quả thật đã đột phá đến Luyện Tủy Kỳ, hơn nữa nhìn qua ít nhất là Luyện Tủy hậu kỳ!

Lưu Lỵ một chiêu chưa trúng, lại chứng kiến Lâm Tiêu xông qua như thiểm điện, chợt một cổ gió lốc kịch liệt xoáy lên sau ót, đã biết rõ tốc độ và lực lượng Lâm Tiêu trong hai tháng ngắn ngủi đã tăng lên rất nhiều, ít nhất cũng là Luyện Tủy hậu kỳ.

Trấn Uy Phục Ma, quyền ý một chiêu này chú ý đúng là võ giả ra tay vận thế mãnh liệt, chấn nhiếp tà ma thế gian, khí thế uy mãnh bá liệt trấn áp tất cả, hàng yêu phục ma. Một khi luyện thành, đối mặt với yêu thú đồng cấp cũng có một cổ chấn nhiếp chi ý, võ giả yêu thú cấp bậc thấp càng tâm thần chập chờn, không cách nào thoát khỏi. Chỉ có điều Lưu Lỵ vừa mới đột phá đến Chân Võ giả nhất chuyển, vận dụng đối với nguyên khí còn rất thô thiển, hơn nữa một chiêu này cũng không luyện đến trọn vẹn, dĩ nhiên thiếu đi loại đại khí này, khiến Lâm Tiêu có thể dễ dàng tránh khỏi.

- Tốc độ rất nhanh, lực lượng không kém, đáng tiếc so với ta vẫn kém xa lắm, muốn thắng ta càng là điều không thể

Lưu Lỵ cảm nhận được sức gió sau lưng, thần sắc bình tĩnh, cũng không kinh hãi, một chiêu thất bại, phần eo dùng sức, trở tay liền đánh ra một chưởng. Một chưởng này, cương liệt uy mãnh, từ Trấn Uy Phục Ma diễn biến thành, càng mang theo quyền ý trước kia, một cổ lực lượng quét ngang vô địch lao nhanh mà ra.

Oanh!

Quyền chưởng va chạm, hai cổ sức gió đáng sợ cuốn đi, rồi sau đó va chạm, ầm ầm nổ vang, sức gió ngưng tụ thoáng chốc bị xé rách đến thất linh bát lạc. Quyền phong lăng liệt mà Lâm Tiêu phát ra đâm vào trên bàn tay Lưu Lỵ chỉ giằng có chốc lát lập tức đã bị Lưu Lỵ một chưởng chém nát.

Phanh!

Đã không có kình khí bao lấy, nắm đấm Lâm Tiêu đụng vào bàn tay rắn chắc của Lưu Lỵ, một cổ cực lực từ lòng bàn tay đối phương truyền lại, Lâm Tiêu đạp đạp đạp lui ngược mấy bước, mà thân hình Lưu Lỵ cũng nhoáng một cái, lập tức muốn rút lui, nguyên khí trong cơ thể nàng lại mạnh mẽ lưu chuyển, cứ thế ngừng lại thân hình rút lui, sắc mặt có chút trắng bệch.

- Lực xuyên thấu thật đáng sợ, mở Nguyên Trì quả nhiên bất đồng.

Lâm Tiêu hít sâu một hơi, đối với lực lượng của Lưu Lỵ đã có mười phần hiểu rõ.

Luận khí lực chính thức, Lưu Lỵ vừa mới mở Nguyên Trì cùng Lâm Tiêu cơ hồ không có bao nhiêu chênh lệch, dù sao Lâm Tiêu tự cảm thấy mình cũng đạt tới tiêu chuẩn Chuẩn Võ giả, khí lực vượt qua một ngàn cân. Nhưng bởi vì sau khi mở Nguyên Trì có thể tự nhiên sử dụng nguyên khí, trên nắm đấm có nguyên khsi bao lấy lập tức liền có một biến hóa đột nhiên tăng mạnh, uy lực tăng vọt không chỉ một lần.

- Cái gì, Lâm Tiêu vậy mà chặn được một chưởng của Lưu Lỵ giáo quan!

Trên đất trống, rất nhiều đệ tử đều khiếp sợ lên tiếng.

Lưu Lỵ giáo quan tấn cấp Chân Võ giả nhất chuyển, từng chiêu từng thức đều ẩn chữa nguyên khí chấn phúc, càng thi triển Nhân cấp đê giai võ kỹ Đại Ngọc Trấn Uy Chưởng, võ giả Luyện Tủy hậu kỳ bình thường cũng khó mà tiếp được một chiêu, theo bọn hắn thấy thì Lâm Tiêu có lẽ sẽ lập tức thua, n hưng sự thật lại khiến bọn hắn phải lắp bắp kinh hãi.

- Lâm Tiêu này lúc nào trở nên mạnh như vậy rồi?

Lưu Lỵ trong lòng cũng có chút giật mình, bất quá ánh mắt của nàng vẫn lạnh như băng, cũng không nói chuyện, Nguyên Trì trong cơ thể quay cuồng, tán bật ra tia tia nguyên khí, sau đó ngưng tụ trên tay phải, hóa chưởng thành quyền, một quyền đánh tới Lâm Tiêu.

- Đại Ngọc Trấn Uy Chưởng thức thứ hai -- Đại Uy Thiên Long!

Lưu Lỵ chợt quát một tiếng, hai mắt trợn lên, nắm tay phải nhanh như thiểm điện, bôn tập mà ra. Một chiêu này ra tay, trên toàn bộ đất trống chỉ thấy cuồng phong gào thét, kình phong gào thét, khí lãng kịch liệt vượt mọi chông gai, thật giống như Lưu Lỵ một quyền đánh ra một đầu Thiên Long, ngao du trong không khí, khí thế uy mãnh cuốn ra, khiến cho rất nhiều đệ tử đều không tự kìm được phải rút lui. Thiên Long uy mãnh mang theo lực lượng đáng sợ phá không mà ra, đánh về phía Lâm Tiêu.

Oanh!

Một chiêu này rơi xuống, phạm vi mấy trượng quanh thân Lâm Tiêu đều bốc lên khí lãng, một cổ khí lưu kịch liệt áp súc, sinh ra một cổ hấp lực cực lớn cứ thể định trụ thân thể Lâm Tiêu ở nguyên tại chỗ, trói buộc chặt hành động của hắn

- Chết đi!

Lưu Lỵ ánh mắt độc ác lăng lệ ác liệt, trong lúc xuất thủ không chút do dự, không mang theo nửa điểm dây dưa, hiển nhiên là muốn một chiêu đánh gục Lâm Tiêu tại chỗ.

Đã có khế ước sinh tử đấu rồi, coi như nàng có giết chết Lâm Tiêu tại chỗ thì Huấn Luyện Quán cũng không nói được gì, võ giả liên minh cũng không cách nào xử phạt gì nàng cả.

- Một chiêu Đại Uy Thiên Long này nhìn như dũng mãnh, kì thực mạnh mẽ đâm tới, không đủ nhu hòa, đây là cơ hội tốt để phản kích!

Lưu Lỵ toàn lực một quyền phá không đánh úp lại, khí thế cuồn cuộn, Lâm Tiêu sau khi thấy không những không sợ mà còn lấy làm mưng, mỗi một khối cơ bắp trên thân thể đều căng cứng lên..., nếu như giờ phút này hắn bỏ đi quần áo, mọi người ở đây liền có thể lập tức trông thấy sau lưng Lâm Tiêu nổi lên đạo đạo đường gần lớn cong lên, phát ra thanh âm chấn động ầm ầm.

- Hồng Ảnh Phiêu Phiêu!

Trong khí lưu kịch liệt trói buộc, Lâm Tiêu đong đưa tứ chi, mỗi một đầu cơ bắp đều được điều động..., hai chân giẫm lên phương vị đặc biệt, thân hình uốn éo, lập tức liền thoát khỏi kình khí của Lưu Lỵ trói buộc, hai chân đạp một cái, thân hình phút chốc đập ra, phát ra một tiếng quát lớn:

- Lưu Lỵ, ngươi cũng tiếp ta chiêu này! Cực Đạo Uy Thiên Quyền thức thứ nhất --

- Bát Diện Uy Phong!

Oanh!

Lâm Tiêu thân hình cao cao tại thượng, như một đầu diều hâu săn mồi từ trên bầu trời đập xuống, khí thế hung mãnh.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio