Hổ Tinh Tử vừa nghe lời này, thần tình có chút cổ quái, không dám để Vân Thiên Hà thấy.
Nhưng Trữ Vọng ở bên cạnh lại nói:
- Ngươi không cần lo lắng về ân oán trước đây phát sinh giữa ngươi và hai người kia, chủ nhân nói vậy tự có định đoạt.
Vân Thiên Hà nói:
- Nếu như Long Tinh Tử và Tước Tinh Tử sẵn sàng muốn góp sức với bản tôn, bọn họ nhất định phải xuất ra thành ý và một loại thái độ, bọn họ có thể tiếp tục ở bên cạnh Tinh Tổ, bất quá bọn họ không cần phải đến không gian này, bản tôn nếu có chỉ thị, sẽ dùng đế tinh để nhắn tin tức, bọn họ tự nhiên sẽ cảm ứng được.
- Dạ thuộc hạ tuân mệnh!
Hổ Tinh Tử kính cẩn nghe theo, rồi nói
- Không biết điện hạ còn có gì phân phó?
Vân Thiên Hà nói:
- Nơi dị linh vương hạ lạc, bản tôn đã rõ ràng, nói như vậy hắn rất nhanh sẽ gặp ở chô này, ngươi không cần tiếp tục điều tra nữa, ngươi hiện tại tức khắc đi Động vực, điều tra một nữ nhân tên là La Sát Nữ, ngươi chỉ cần bắt giữ nàng trở về, nữ nhân ấy vẫn còn có chỗ hữu dụng với bản tôn. Ngươi đi đi!
- Thuộc hạ xin cáo lui!
Hổ Tinh Tử hành lễ rồi ly khai.
Vân Thiên Hà quay sang, chỉ thấy hỏa diễm lam sắc trong vực sâu đã tắt, trải qua một hồi thiêu đốt, những vùng phụ cận khí tức gay mùi trong không khí cùng với cỗ hắc khí đã nhạt đi rất nhiều.
Nhưng mà, Vân Thiên Hà tựa hồ không còn dự định xuống bên dưới vực, lúc này hắn lại khoát tay, giống như ném mấy hạt đậu, mấy hỏa diễm được hắn tiện tay ném vào trong vực sâu kia.
Bổng.
Từng đoàn hỏa diễm liên tiếp bị ném xuống, lúc này dưới vực sâu sau khi bị thiêu đốt lần thứ hai đã trở nên an tĩnh không còn nghe được tiếng dị linh kêu gào như lúc trước.
Trữ Vọng không hiểu được, hỏi:
- Chủ nhân, người vì sao phải dùng hỏa diễm thiêu đốt nơi vực sâu này, hỏa diễm này cũng không thể xuyên thấu đến không gian phong ấn và tiếp xúc với lực lượng của bổn nguyên Thủy mà?
Vân Thiên Hà nói:
- Lẽ nào ngươi không phát hiện, trong Cốt Tàng Nguyên này, có bố trí một đạo huyết sát chi trận sao?
Trữ Vọng tỉnh ngộ nói:
- Ta hiểu rồi, chủ nhân là muốn dùng hỏa diễm thiêu đốt hết khí tức ở dưới vực sâu, cũng tiêu trừ lực lượng bị ô nhiễm của bổn nguyên Thủy bị huyết sát trận hấp thu, làm gián đoạn vận hành của huyết sát trận, triệt để tiêu trừ tận gốc căn nguyên làm bổn nguyên Thủy bị ô nhiễm. Đồng thời chủ nhân chỉ cần phế bỏ huyết sát trận này, đem cỗ bổn nguyên Thủy bị ô nhiễm kia tinh lọc lại, như vậy U Tuyền Huyết Hà cũng đừng mơ tưởng tiếp tục chiếm được cỗ lực lượng lớn mạnh này, đến lúc đó chủ nhân lại lần nữa sở hữu lực lượng của bổn nguyên Thủy sẽ không còn lo lắng gì nữa. Hơn nữa chủ nhân còn có ý định thứ ba, chính là dùng phương thức này để dẫn dụ dị linh vương kia xuất hiện, sớm giải quyết tai họa ngầm.
Vân Thiên Hà lúc này mới gật đầu nói:
- Ngươi đã hiểu rõ ý định của ta, cho nên trong khi ta thu hồi bổn nguyên lực của bổn nguyên Thủy, nếu như dị linh vương kia xuất hiện mưu toan quấy rầy phá hư, bản tôn của ngươi hộ pháp bên cạnh bản tôn của ta, khi bản tôn hấp thu bổn nguyên lực, tất sẽ ảnh hưởng đến một phạm vi lớn vùng phụ cận, các địa phương sẽ phát sinh dị động thật lớn. Ở đây không giống khi ta thu bổn nguyên chi thạch, không gian kia chỉ có dị linh, không cần cố kỵ cái gì, cứ trực tiếp thu. Mà ở không gian này, có một lượng lớn sinh mệnh, cho nên ta phải bận tâm bị ảnh hưởng của chấn động, nên toàn bộ tinh thần quán trú phải tập trung, không thể bị quấy rối làm phân thần, bằng không khi lực lượng bổn nguyên lực tràn ra, sẽ khiến ở đây phát sinh ra tai họa thật lớn, cùng với việc sông băng bị hòa tan, sẽ đem nửa khối đại lục này nhấn chìm trong đại dương mênh mông, cho nên thời gian khảo nghiệm của ngươi cũng tới rồi.
Trữ Vọng sửng sốt, lập tức tỉnh ngộ, nói:
- Chủ nhân xin tâm, Trữ Vọng đã phạm sai lầm một lần những chủ nhân không truy cứu, Trữ Vọng tuyệt đối sẽ không tái phạm lần thứ hai, Trữ Vọng thề dù chết cũng phải để cho chủ nhân thuận lợi thu hồi bổn nguyên Thủy.
Vân Thiên Hà gật đầu, không nói gì nữa, tiếp tục dùng khôn diễm mang theo sức nặng, thiêu đốt những cổ phần bổn nguyên lực đang tiếp tục lan tràn dưới vực sâu nhưng bị huyết sát trận làm ô nhiễm.
Lam sắc hỏa diễm cao vút tận trời, lúc này giống như tinh linh đang khiêu vũ trong biển lửa, mà dưới vực sâu lại một lần nữa toàn bộ bị thiêu đốt, liên tục thành một mảnh, nếu như từ trên cao nhìn xuống, cảnh quan ở đây sẽ giống như một đạo tráng hiện.
Ước chừng sau khoảng một canh giờ, Vân Thiên Hà lẳng lặng đứng ở trung tâm của biển lửa, quan sát dị trạng của huyết trận kia.
Ở phía sau, đại địa đột nhiên bắt đầu run rẩy từng cơn, một cỗ rung động như đến từ dưới nền đất phát ra, ngoại trừ ở giữa khe hở trong vực sâu đang bị hỏa diễm hừng hực thiêu đốt ra, những địa phương khác giống như bị khai phá, một cỗ huyết khí không sạch sẽ bắt đầu tràn ra, lại bị hỏa diễm lam sắc kia cấp tốc thiêu đốt, từng đoàn hỏa diễm lam sắc phun đến tận trời cao.
Phun … Phun phun phun….
Kế tiếp, từng chút một của huyết sát trận tại đây lần lượt bị hủy diệt, bị ảnh hưởng bởi những cỗ nguyên lực kia, những thứ bị ô nhiễm cũng bị đẩy lên trên cao hình thành một trận gió, rồi tuyên bố phá hủy, những chấn động do bổn nguyên lực tiết ra làm lộ mắt trận, những mắt trận này đều nhanh chóng bị hỏa diễm thiêu đốt. Tại đây, trong Cốt Tàng Nguyên mênh mông, nơi nơi đều là lửa.
Nơi này hiện giờ thật giống như biểu diễn một hồi khói lửa long trọng, những khí tức và lực lượng không sạch sẽ giống như hơi độc, đều bị khôn diễm thiêu đốt, trong nháy mắt toàn bộ Cốt Tàng Nguyên biến thành một biển lửa màu lam.
Đang ở trong biển lửa, Vân Thiên Hà cũng không hề bị ảnh hưởng bởi hỏa diễm, ngược lại hắn lại là nguồn gốc của ngọn lửa.
Ầm.
Qua thời gian khoảng chừng hai canh giờ, khí tức không sạch sẽ đã bị thiêu đốt đến gần như không còn gì, đại địa lại một lần nữa run rẩy, lần này giống như là bắt đầu một hồi động đất, rất nhiều nơi bị lõm xuống phía dưới, mặt đất quằn quại giống như bị cày lên, những khí tức không sạch sẽ phát ra từ dưới đất, lại lập tức bị khôn diễm thiêu cháy
Đến lúc này, huyết sát trận trong Cốt Tàng Nguyên bị phá hủy triệt để.
Trong khi run rẩy kịch liệt, lúc này trong địa mạch, đột nhiên giống như có vật gì muốn chui ra, trên người mang theo vô số bùn đất tiếp tục trở mình hướng về phía trước dũng mãnh tiến ra. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - ện FULL
Vân Thiên Hà vừa thấy, thần sắc khẽ động, vì vậy khoát tay, giống như phát ra một đạo dẫn lực vô hình, một cỗ lực lượng tác động xuống dưới, tốc độ bùn đất cuồn cuộn nhanh hơn.
Cũng chỉ khoảng mười mấy lần hô hấp, liền thấy một vật thể giống như tháp nhọn, đột nhiên từ dưới nền đất trở mình trồi lên, bùn đất nó kéo theo bắt đầu dần dần rơi xuống dưới.
Đồ vật cực lớn này, hiển nhiên chính là bổn nguyên chi tháp.
Ngay trong nháy mắt bổn nguyên chi tháp hiện ra, hai tay Vân Thiên Hà đem cố định lấy bổn nguyên chi tháp, không cho nó biến mất, sau đó thân thể hóa thành một làn khói xanh, giống như trở nên hư vô, nhanh chóng chui vào giữa bổn nguyên chi tháp rồi biến mất.
Bổn nguyên chi tháp này, kỳ thực chính là một không gian phong ấn.
Vân Thiên Hà sau khi trải qua lần tiến nhập vào bổn nguyên chi tháp ở Xích Diễm hoang mạc cùng với Tân Minh, lại bị dòng xoáy chân không trong bổn nguyên chi tháp hút vào, đưa hắn đến thế giới tan vỡ rồi trải qua nhiều chuyện cho đến ngày hôm nay cùng với cảnh giới của hắn hiện tại, dòng xoáy chân không giữa bổn nguyên chi tháp cũng sẽ không có bất kỳ ảnh hưởng gì đối với hắn nữa.
Cho nên lúc này đây, Vân Thiên Hà rất nhẹ nhàng tiến nhập tới đối diện với không gian phong ấn phía trước.
Lúc vừa tiến đến, hắn liền cảm thụ được một cỗ lực lượng cường đại của bổn nguyên bắt đầu khởi động, hắn cũng không nóng lòng hấp thu phần lực lượng kia, mà là đi tới chỗ phong ấn, từ trong cơ thể điều ra một cỗ lực lượng của bổn nguyên chi thạch, phần bổn nguyên này dày nặng như núi, nhưng không hủy diệt phong ấn này đem cách ly lực lượng của bổn nguyên chi thủy ra, cũng chậm rãi đẩy phong ấn kia rời khỏi không gian này, xuyên vào trong không gian đã cách ly.
Ba, ba.
Khi hắn ngưng tụ tâm thần, đem không gian phong ấn và bổn nguyên lực cách ly ra trong chớp mắt, rồi giống như tràn đê, lực lượng của bổn nguyên chi thủy, bắt đầu tràn lan ra, mà tại vị trí của Vân Thiên Hà, không gian bắt đầu điên cuồng khởi động, vỗ ý, nơi nào có di chí của Thiên Thù Ngự giả đều có ảnh hưởng tương hỗ với cơ thể của Vân Thiên Hà, phần lực lượng của bổn nguyên chi thủy bắt đầu chui vào trong cơ thể của Vân Thiên Hà.
Đến giai đoạn này, phần kịch tính nhất mới bắt đầu.
Khi Vân Thiên Hà bắt đầu cảm thụ được phần lực lượng dũng mãnh tiến vào trong cơ thể, lúc này hắn lập tức bố trí trên người một Tụ Phách huyền linh trận, tập trung ý cảnh cao độ, bắt đầu hấp thu bổn nguyên lực.
Trong thời gian hắn hấp thụ bổn nguyên lực, ở bên ngoài xung quanh đã bắt đầu phát sinh dị trạng, ngàn dặm sông băng trên hoang nguyên giống như đột nhiên bị liệt hỏa của thái dương chiếu thật lâu, bắt đầu tan ra.
Đại địa cũng đồng thời run lên, cũng không có phát sinh tai biến lớn đến long trời lở đất, loại tình hình này hoàn toàn khác với lúc Vân Thiên Hà hấp thu lực lượng của bổn nguyên chi thạch ở không gian u ám.
Tại không gian kia, bởi không gian đã bị hủy diệt nên khi Vân Thiên Hà hấp thụ bổn nguyên lực không hề cố kỵ, mà yên tâm lớn mật tùy ý hấp thu, coi như có Tổ Long đến quấy rầy nhưng hắn cũng không bị ảnh hưởng, cho dù không gian kia lại một lần nữa bị hủy diệt thì hắn cũng không cảm thấy gì.
Thế nhưng ở chỗ này không giống vậy, không gian này có hàng tỷ sinh linh, cho nên Vân Thiên Hà phải vô cùng cẩn thận, tập trung toàn bộ tinh thần để tiến hành hấp thụ, không thể để cho một tia bổn nguyên lực lọt ra ngoài, tránh khỏi phiền phức không đáng có.
Cho nên lúc này đây, mặc dù có vẻ an tĩnh một chút, chỉ là sông băng dần dần cạn khô rồi biến mất.
Kỳ dị chính là, khi sông băng hòa tan, cũng không tạo thành tình thế bị lũ lụt, mà lại hình thành một cỗ lực lượng vô hình, nhanh chóng hướng về chỗ Vân Thiên Hà, giống như hàng nghìn tia hơi nước, mạnh mẽ cường hãn tiến vào thân thể Vân Thiên Hà, không còn lộ vẻ chen lấn.
Mà ở phía sau, Trữ Vọng giúp Vân Thiên Hà hộ pháp ở bên ngoài, khi phát hiện dị trạng này, liền biết Vân Thiên Hà bắt đầu hấp thu bổn nguyên lực, cho nên nàng cũng nâng cao tinh thần, ngưng thần đề phòng.
Khi hỏa diễm trên Cốt Tàng Nguyên hoàn toàn tắt đi, lúc này sông băng quanh Cốt Tàng Nguyên đã bắt đầu hòa tan, cũng bắt đầu dâng lên.
Thúc.
Đột nhiên trong lúc này, tinh thần của Trữ Vọng khẽ động, nàng cảm giác được một cỗ chấn động quanh đây đang ào ạt ập đến, không khỏi lẩm bẩm nói:
- Chủ nhân nói thật không sai, dị linh vương này rốt cục không nhịn được mà muốn đến phá hủy sao?