Trịnh Xá đã hoán đổi Hổ hồn được ba ngày ba đêm, những thành viên khác cũng đều đã tăng cường tố chất thân thể hoặc kỹ năng cho bản thân, điểm thưởng cùng chi tiết còn thừa cũng dùng để mua những thứ cần thiết, ví dụ như Tam Thanh đạo phù, Băng Ngưng đan, cùng cả đạn súng ngắm Gauss cấp cao của Zero, phụ ma tiễn +3 của Trương Hằng, đạn pháo vác vai đặc thù của Bá Vương, các loại. Tóm lại, đây là lần mọi người hoán đổi sảng khoái nhất từ khi tiến vào thế giới luân hồi cho tới nay... Cảm giác giàu có thật là tuyệt.
Tuy nhiên Trịnh Xá lại cảm thấy cực kỳ khó chịu, sau khi nâng cấp Hổ hồn đao lên cấp A, hắn rút cuộc lại không thể sử dụng được thanh vũ khí đỏ rực ấn tượng này nữa.
Lúc đó một cột sáng chiếu xuống Trịnh Xá, bao phủ cả hắn cùng Hổ hồn vào bên trong, Trịnh Xá mơ hồ cảm thấy như có bóng một con lão hổ màu trắng xông thẳng tới chỗ hắn. Khi cột sáng biến mất, trên thân Hổ hồn đao xuất hiện một lớp sương màu trắng, lớp sương này phảng phất như có sức sống, không ngừng cố gắng tập hợp lại, nhưng mỗi lần sương mù sắp tạo thành hình dáng bạch hổ thì nó lại đột nhiên tiêu tan, đây quả nhiên không phải Hổ hồn hoàn chỉnh, chỉ là bán thành phẩm cấp A mà thôi.
- Cho dù là bán thành phẩm... chung quy vẫn phải khá hơn sản phẩm sơ cấp lúc trước chứ.
Trịnh Xá nói thầm, đưa tay nắm lấy chuôi Hổ hồn, tiếp đó một luồng sát khí từ người hắn bùng phát, Bá Vương cùng La Cam Đạo đứng gần nhất còn chưa kịp nhìn rõ chuyện gì xảy ra đã cảm thấy lồng ngực đau đớn, trực tiếp bắn ngược ra sau. Trịnh Xá tay nắm Hổ hồn, hai mắt đỏ ngầu, vừa rồi chính hắn đá hai cước vào ngực hai người, xem tốc độ cùng uy lực không ngờ đã là trạng thái Bạo tạc, ngực Bá Vương và La Cam Đạo lõm hẳn xuống, hai người nằm dưới đất hộc ra từng ngụm máu, sắp không sống nổi nữa.
- Grào!
Trịnh Xá ngửa mặt lên trời rống lên, rồi tay cầm Hổ hồn còn đang cuốn theo sương khói, chém thẳng về phía Trương Hằng, tốc độ nhanh đến tột cùng. Bạn đang đọc truyện tại TruyệnFULL.vn -
Trương Hằng đã hoán đổi huyết thống tinh linh tộc xạ thủ điện hệ, sức phản ứng cũng nhanh, trước khi lưỡi đao chém xuống hai mắt hắn đã biến thành mở mịt, xoay người lăn tròn dưới đất, thoát khỏi hướng chém của Hổ hồn. Nhưng Trương Hằng vừa lăn được mấy mét, sau lưng hắn đã ập tới một luồng khí tức cuồng mãnh, xương sống lập tức bị đánh gãy rời, một nửa lồng ngực gần như biến mất.
Trịnh Xá một đao chém xuống, mặc dù không trực tiếp lấy mạng Trương Hằng nhưng trong vòng mười mét theo hướng đó đã không còn ai đứng vững, tất cả đều bị khí tức cuồng mãnh đánh ngã xuống đất. Trương Hằng bị thương nặng nhất, trái tim cơ hồ bị nghiền nát một nửa, mấy người Triệu Anh Không ở xa cũng mang đầy vết thương, chỉ có Triệu Anh Không do linh hoạt nhất nên chỉ phun ra mấy ngụm máu, xem như bị thương nhẹ nhất.
Vậy còn chưa hết, sau khi chém ra một đao, Trịnh Xá hai mắt đỏ ngầu nhảy vọt lên, Hổ hồn đao tỏa ra sương mù bổ thẳng xuống đầu Trình Khiếu đang chắn trước mặt Chiêm Lam. Đao còn chưa tới nơi, khí tức cuồng mãnh đã như muốn chém đôi cả hai người, trên trán Trình Khiếu mơ hồ xuất hiện một vết đao cực nhỏ...
- Chủ Thần! Chữa trị hoàn toàn cho mọi người! Điểm thưởng trừ của Trịnh Xá!
Tiếng của Tiêu Hoành Luật đột nhiên vang lên, tiếp theo chỉ thấy mấy cột sáng từ Chủ Thần chiếu xuống, bao trùm lấy Trịnh Xá còn đang ở giữa không trung, những người bị thương cũng đều được ánh sáng bao phủ, mà Trịnh Xá ở trong cột sáng vẫn điên cuồng la hét.
Cột sáng dần dần mạnh lên, Hổ hồn đao bị tách rời khỏi tay Trịnh Xá, tới lúc này hắn mới thôi điên cuồng giãy dụa, hai mắt đỏ ngầu cũng từ từ khôi phục nguyên dạng, hắn cũng vội vã nhìn quanh. Trên mặt đất đương nhiên là máu tươi loang lổ, những người bị thương đều ở trong cột sáng, có thể thấy họ thật sự bị thương rất nặng, nhưng còn chưa chết bởi tay hắn, công năng chữa trị của Chủ Thần mạnh mẽ vô cùng, chỉ cần còn sống, dù chỉ còn một hơi thở cũng hoàn toàn có thể chữa trị.
Sau khi tất cả mọi người khôi phục hết, Trịnh Xá mới đầy vẻ áy náy nói:
- Xin lỗi, mọi người... Lúc ấy ta hoàn toàn bị luồng sát khí đó khống chế. Khi ta cầm Hổ hồn liền cảm thấy hận ý đầy trời tràn ngập tâm trí, chỉ nghĩ tới chuyện giết sạch tất cả mọi người xung quanh... Mẹ nó, thanh đao này quá tà môn, mấy đao vừa nãy ta còn chưa biết chuyện gì diễn ra, uy lực mặc dù rất mạnh nhưng mỗi đao đều phảng phất như muốn kéo cả linh hồn ta ra. Lúc ấy ta chỉ cảm thấy xung quanh đỏ như máu, chỉ có thanh đao trên tay là trắng bệch, một cái đầu hổ trắng ở đó âm trầm nhìn ta...
Mọi người nghe vậy đều cảm thấy sợ hãi, phải biết rằng họ đều là người của xã hội hiện đại, mặc dù tiến vào thế giới luân hồi phim kinh dị cũng từng thấy nhiều chiến trường sống chết, quỷ hồn quái vật các loại nhưng đối với những thứ muốn cắn nuốt linh hồn con người vẫn có cảm giác sợ hãi.
- Chờ, chờ một chút, trên thanh đao này có chữ viết.
Tề Đằng Nhất bỗng lên tiếng.
Mọi người đều kỳ quái nhìn hắn, chỉ thấy Tề Đằng Nhất cẩn thận bước tới cạnh Hổ hồn, sau đó chăm chú nhìn thân đao rồi chậm rãi đọc:
- Hận hận hận hận hận hận hận... Đừng nhìn ta như vậy, trên đao có bảy chữ hận, sau đó là.... Tự cổ thiên địa thất đại hận, nhất hận niên hoa tảo thệ, nhị hận quang âm nan phản, tam hận thế sự vô thường, tứ hận nhân tâm mạc trắc, ngũ hận sinh vô khả luyến, lục hận tử diệc nan an, thất hận thiên địa bất nhân, trung nghĩa chích hoán thất đại hận, hận hận hận hận hận hận hận......
(Từ cổ trời đất bảy nỗi hận, một hận tuổi trẻ mất sớm, hai hận âm dương khó hồi, ba hận thế sự vô thường, bốn hận lòng người khó đo, năm hận sống không thể yêu, sáu hận chết vẫn không yên, bảy hận thiên địa bất nhân, trung nghĩa chỉ đổi lại bảy điều hận)
Mọi người vây quanh Hổ hồn xem xét, thân đao lúc trước đỏ rực lúc này đúng là có xuất hiện một số ký hiệu kỳ dị, theo như Tề Đằng Nhất nói thì đó là giáp cốt văn tự, loại chữ viết đầu tiên ở Trung Quốc, hiện chỉ còn rất ít người hiểu được, hắn học nó từ sư phụ, sư phụ hắn cũng là một kẻ trộm mộ...
Mặc dù biết ý nghĩa những ký hiệu này nhưng mọi người vẫn không biết chúng có trợ giúp gì với việc sử dụng Hổ hồn, mà Hổ hồn sau khi cường hóa tới cấp A liền có vẻ không giống các vũ khí loại ma pháp truyền thuyết cấp A khác. Uy lực mấy đao của Trịnh Xá lúc trước, mặc dù cũng có nhân tố bản thân hắn đã rất mạnh ở trong đó, nhưng với Hổ hồn cấp A, nếu nói nó là vũ khí câp S cũng có người tin, bởi vì uy lực và sát khí thật sự đã vượt xa các vũ khí cấp A khác, ít nhất thanh gươm Excalibur không thể hơn được Hổ hồn lúc này. Đương nhiên, trong thanh gươm Excalibur còn ẩn tàng tuyệt chiêu, mà Hổ hồn sau khi nâng cấp cũng có khuyết điểm chém giết lung tung nhưng chỉ qua biểu hiện lúc vừa rồi, khí thể của Hổ hồn đao thật quá kinh người.
- Đáng tiếc, cho dù vũ khí có tốt nếu không thể sử dụng thì cũng phí công... Ai.
Đây là tiếng than thở cuối cùng của Trịnh Xá, đã ba ngày ba đêm, hắn không ngừng nghiên cứu xem làm thế nào để sử dụng Hổ hồn đao, nhưng mỗi lần nắm lấy đao là một lần lâm vào trạng thái điên cuồng, lần nào cũng phải nhờ đội viên ở cách đó rất xa hô hớn chữa trị toàn thân mới có thể dựa vào cột sáng Chủ Thần chiếu xuống cứu lấy hắn. Bên cạnh đó, Sở Hiên lại đóng cửa phòng làm gì không ai biết, Tiêu Hoành Luật cũng nói thẳng hắn không biết thuần phục món vũ khĩ này kiểu gì, tóm lại, Trịnh Xá đã nghĩ đủ mọi biện pháp, thanh vũ khí ma pháp truyền thuyết cấp A này đúng là rất mạnh mẽ nhưng lại không thể sử dụng được, tính ra còn không bằng bản Hổ hồn đao cũ uy lực không mạnh.
- Hôm nay là thủ đoạn cuối cùng, nếu vẫn không được thì dứt khoát hoán đổi một món vũ khí khác cho xong...
Trịnh Xá hít sâu một hơi, gật đầu ra hiệu với các thành viên khác đang ở bên kia quảng trường, tiếp đó chuyển kết quả của ba ngày hôm nay vào lòng bàn tay.
Trong thời gian này, ngoài nghiên cứu xem làm thế nào sử dụng Hổ hồn đao bản mới, hắn còn liên tục ngưng luyện nội lực. Dùng năng lực nhập vi của cơ nhân tỏa tầng thứ tư, cẩn cẩn thận thận đem từng tia nội lực ngưng luyện, rút nhỏ lại, nội lực vốn như khí lưu đã tụ lại tới như nước chảy, thậm chí là trạng thái cố định. Nhưng khi hắn tiếp tục ngưng luyện nữa thì nội lực đậm đặc bỗng đột ngột quay lại dạng khí, chỉ là loại khí này so với nội lực cũ thì phiêu dật hơn, giống như tự có sinh mệnh riêng, vừa hình thành lập tức lưu động linh hoạt trong cơ thể hắn.
Loại khí mới hình thành này Trịnh Xá cũng không sử dụng, nó căn bản không còn tác dụng như nội lực nữa, ví dụ như tăng cường tố chất thân thể hoặc tập trung lại tăng lực phá hoại, loại khí này không hề có những công dụng đó. Bất quá nó lại có một tính chất kỳ diệu phi thường, đó là dung hợp, không cần biết là nội lực hay năng lượng vampire, nếu không chọc vào nó thì cũng thôi, hai bên nước sông không phạm nước giếng, nhưng nếu đụng đến nó thì có bao nhiêu nội lực cùng năng lượng vampire đi chăng nữa cũng bị luồng khí nhỏ này nuốt chửng một cách dễ dàng, mà sau khi nó nuốt hết nội lực và năng lượng vampire thì thể tĩnh vẫn không hề tăng lên, giống như nội lực cùng năng lượng vampire đã biến thành hư vô.
Chính vì nguyên nhân này nên sau khi Trịnh Xá tìm ra đặc tính của khí tức mới ngưng luyện được, hắn lập tức một lần nữa hướng tầm mắt về phía Hổ hồn đao. Theo nhận thức của hắn, biến hóa lớn nhất của Hổ hồn đao chính là có thể lớp sương khói màu trắng này, chỉ cần loại bỏ màn sương này thì chắc sẽ có thể sử dụng nó, vậy thì thử xem khí tức mới sinh có thể thôn phệ được sương mù màu trắng hay không...
Trịnh Xá vận khí tức kỳ diệu đó bao trùm lấy bàn tay, tiếp đó nắm lấy Hổ hồn, trong khoảng khắc, một luồng ý chí băng lãnh từ trên tay xộc thẳng vào ý thức hắn. Khí tức kỳ diệu không hề thôn phệ lớp sương mù của Hổ hồn mà là ngăn cản đặc tính khống chế ý thức của nó, tiếp theo đem ý thức Trịnh Xá cùng ý thức của Hổ hồn bản mới kết nối với nhau... Đó là hận ý ngập trời của người chế tạo Hổ hồn, từng sát hại vật cưỡi trung thành bạch hổ của mình, để lại...
Hầu hết thành viên Trung Châu đội đều ngồi bên rìa quảng trường, dự phòng Trịnh Xá lâm vào cuồng bạo làm bị thương họ. Nếu tính về cận chiến, đặc biệt là Trịnh Xá tay cầm Hổ hồn nâng cấp, mọi người ở đây thật sự không ai có thể đối kháng chính diện với hắn, vì thế họ chỉ có thể chờ ở thật xa, một khi thấy Trịnh Xá phát cuồng là lập tức để Chủ Thần chữa trị hoàn toàn cho hắn.
- Có điều lần này lâu thật đấy, đã hơn ba phút rồi hắn vẫn ngồi yên ở đó.
Vương Hiệp liếc nhìn đồng hồ, nói với những người còn lại.
Những người kia đều không nói gì, chỉ nhìn chằm chặp vào Trịnh Xá đang ngồi giữa quảng trường, trong hai ngày này họ đều cùng Trịnh Xá ở đây thử cách thuần phục Hổ hồn đao, trong đó một lần nguy hiểm nhất là Trịnh Xá sử dụng trạng thái Hủy diệt, sau một giây đã tới cách bọn họ cực gần, nếu không nhờ Trương Hằng cùng Triệu Anh Không phản ứng nhanh nhất, thoáng cái đã để Chủ Thần chữa trị toàn thân thì đoàn đội không thể tránh khỏi thương vong, tóm lại, thuần phục Hổ hồn đao thật sự là chuyện vô cùng nguy hiểm.
Lần này thời gian Trịnh Xá yên ổn lâu hơn tất cả những lần trước, khi hắn cầm Hổ hồn đao chậm rãi đứng lên, hai mắt vẫn đỏ như máu, thân thể khẽ run rẩy, mọi người xung quanh đang định để Chủ Thần chữa trị hoàn toàn cho hắn thì Triệu Anh Không đã đưa tay ngăn lại, nói:
- Không sao rồi... Hắn đã có thể tự chủ khống chế luồng sát khí này.
Thật vậy, Trịnh Xá cũng không đột ngột ra tay công kích mà ngược lại, hít sâu mấy hơi rồi cất Hổ hồn vào trong Nạp giới, đến lúc này luồng sát khí trên người hắn mới từ từ hòa hoãn, các thành viên còn lại đưa mắt nhìn nhau rồi cùng chạy về phía hắn.
- Khiến mọi người phải lo lắng...
Trịnh Xá cười khổ nói, có điều khi hắn nói những lời này cánh tay cầm Hổ hồn lúc trước vẫn run rẩy không ngừng.
- Bản Hổ hồn nâng cấp này, kỳ thật chất lượng bản thân Hổ hồn đao không hề có thay đổi, mà là dùng một loại phương thức tổ hợp ký hiệu, đưa một loại sát khí có thể ảnh hưởng tới ý thức con người vào trong đao, có thấy những chữ giáp cốt trên thân đao không? Đó chính là một loại sát khí, vừa rồi khi ta thử dùng khí tức ngưng luyện được để khống chế Hổ hồn đao, cuối cùng mới biết Hổ hồn đao nâng cấp căn bản không phải là vũ khí loại truyền thuyết ma pháp gì nữa... Nó là pháp bảo tu chân, hoặc có thể gọi là ma khí...
Trịnh Xá ngồi trên ghế salon nói với những người xung quanh.
Sau khi khống chế được Hổ hồn, Trịnh Xá liền cùng mọi người đi về phòng hắn, ngoài mấy cô gái đi chuẩn bị thức ăn, những thành viên còn lại trong đội đều quây quanh Trịnh Xá nghe hắn kể làm thế nào thuần phục Hổ hồn.
- Lúc đó ta cảm nhận được quá trình chế tạo Hổ hồn, giống như là khi hồi sinh đội viên vậy, kết nối ý thức của ta với ý thức người ấy. Đó là một người đang dùng lửa luyện chế một khối đá, nghe có vẻ rất không tưởng tượng nổi, bởi vì theo những gì ta thấy, phương pháp người ấy sử dụng chính là biện pháp mà chúng ta thường đọc trong tiểu thuyết tu chân, tự phát ra hỏa diễm thiêu đốt khối đá. Không ngờ rằng tảng đá sau khi hòa tan đột nhiên lại muốn bao trùm nuốt chửng hắn, đúng lúc này bên cạnh người đó xuất hiện một lão hổ màu trắng cực lớn, con hổ này nuốt chửng cả khối đá đã hòa tan vào bụng...
Trịnh Xá nhìn vẻ mặt quỷ dị của những người xung quanh, hắn cũng cười khổ, xua tay nói:
- Đừng nhìn ta như vậy, nghe qua rất là hoang đường nhưng đúng là trong vài phút ấy ta đã nhìn thấy như thế. Tiếp theo người đó cực kỳ giận dữ, không để ý tới vẻ cầu xin của bạch hổ, rút phắt cả xương sống của nó ra, hòn đá hòa tan lúc trước biến thành thân đao, chính là loại vật liệu màu đỏ nửa trong suốt này, còn xương sống bạch hổ biến thành chuôi đao cùng cốt giữ trong thân đao. Sau đó người kia vì để gia tăng uy lực của vũ khí liền đem hận ý và sát khí của bạch hổ giam cầm trên vũ khí, cuối cùng hình thành Hổ hồn, mà sức mạnh người đó sử dụng chính là loại khí tức mà ta ngưng luyện được, trong ý thức của hắn loại khí tức này gọi là chân nguyên lực, cũng là sức mạnh duy nhất có thể an toàn sử dụng Hổ hồn....
Nhất thời tất cả mọi người đều trầm mặc, một lát sau cả Vương Hiệp lẫn La Cam Đạo cùng kêu lên:
- Tu, tu chân? Chính là loại võ công giúp biến thành thần tiên? Quá ngon rồi!
Hai người dị khẩu đồng thanh, nói xong liền quay sang nhìn nhau rồi lại nhìn Trịnh Xá.
- Không sai, chính là loại sức mạnh tu chân sinh ra...
Trịnh Xá cười khổ đáp:
- Lúc đó ta từ ý thức mơ hồ của ngươi kia biết được, hắn luyện chế món vũ khí này, kẻ thù phải đối mặt chính là... Thánh nhân mở cơ nhân tỏa tầng thứ năm. Hơn nữa còn có rất nhiều người có sức mạnh giống hắn cũng đang chuẩn bị, tình huống tiếp theo thì ta không rõ, chỉ biết là hiện tại Hổ hồn được bày ở chỗ Chủ Thần, tùy ý hoán đổi... Ta nghĩ tới mấy điểm đáng ngờ như La Ứng Long nói lúc trước, về những vật phẩm hoặc thuộc tính có thể hoán đổi.
Trịnh Xá nhìn những người xung quanh đều đang khó hiều nhìn hắn, nói tiếp:
- Đây chỉ là một phỏng đoán của ta mà thôi, Tiêu Hoành Luật... Ngươi có hiểu ta đang nói gì không?
Tất cả những người xung quanh đều tò mò nhìn Trịnh Xá, chỉ có Tiêu Hoành Luật ngắt ngắt tóc trán, tiếp đó cầm lấy một ly hồng trà bắt đầu uống, sau khi Trịnh Xá nói xong, Tiêu Hoành Luật mới gật đầu nói:
- Sau khi nghe những gì ngươi nói vừa rồi đại khái có thể đoán được suy nghĩ của ngươi, ngươi muốn nói đến chuyện những thuộc tính cùng kỹ năng hoán đổi từ chỗ Chủ Thần từ đâu mà tới phải không?
Trịnh Xá gật đầu đáp:
- Không sai, vấn đề này sau khi ta mở cơ nhân tỏa tầng thứ tư mới nghĩ tới, đó là xuất xứ của những thuộc tính và kỹ năng hoán đổi này. Theo lẽ thường, những kỹ năng, thuộc tính này hẳn là do những người mở cơ nhân tỏa khác nhau sáng tạo ra, ví dụ như sau khi mở cơ nhân tỏa tầng thứ tư sẽ rất dễ dàng sáng tạo kỹ năng, nếu như muốn tiếp tục mạnh lên, sáng tạo ra gen thích hợp với một số loại sinh vật cũng không phải là không thể. Vì thế, người sói, tinh linh, vapmire, thậm chí là một số thuộc tính trong truyện tranh, những thứ này đều là chuyện có thể thực hiện, chỉ là trong đó có một sơ hở rất lớn...
- Đó chính là người đã mở cơ nhân tỏa tầng thứ tư hoặc càng sao hơn, ai lại đi lựa chọn cải biến những gen cấp thấp chứ? Nếu là ta, ta chắc chắn là sẽ không lựa chọn những gen cấp thấp vô dụng mà chỉ hướng mắt vào những gen có thể giúp ta trở nên càng mạnh, đương nhiên, trước mắt ta mới chỉ có thể ưu hóa các gen ngủ say trong cơ thể, muốn thật sự thay đổi thuộc tính gen bản thân thì cần phải mở cơ nhân tỏa tầng thứ tư trung cấp hoặc càng cao. Vấn đề quay lại lúc bắt đầu, nếu đã mạnh như vậy thì tại sao lại phải thay đổi gen thành những sinh vật hoặc huyết thống yếu ớt chứ? Tại sao lại còn muốn sáng tạo những kỹ năng rất kém cỏi đây? Chẳng lẽ những người sáng tạo ra những thứ này đã biết sự tồn tại của các tiểu đội luân hồi chúng ta hiện tại?
Trịnh Xá thở ra một hơi, tiếp tục nói:
- Cho nên phỏng đoán của ta là, các kỹ năng và thuộc tính này rất có thể không phải tất cả đều là do các Thánh nhân sáng tạo ra, nhiều khả năng là do kẻ địch của thánh nhân sáng tạo, tích lũy qua nhiều năm tháng mới có nhiều loại hoán đổi như hiện tại. Còn người tu chân... rất có thể vốn chính là kẻ địch của Thánh nhân.
Tiêu Hoành Luật chợt cười nói:
- Ngươi nói nhiều như vậy nhưng vẫn chưa nói rút cuộc là có thể sử dụng Hổ hồn hay không, còn cả chân nguyên lực ngươi có được đến cùng là thế nào? Có thể liên tục sinh ra hoặc khống chế sử dụng không?
Trịnh Xá gật đầu đáp:
- Hổ hồn đã có thể sử dụng, nhưng có hạn chế rất lớn, đó là không thể thiếu chân nguyên lực, bởi vì nó không còn chỉ là một món vũ khí nữa, hiện tại lên đến cấp A nó đã trở thành pháp bảo cần tiêu hao chân nguyên lực mới có thể sử dụng, vì thế nếu không có chân nguyên lực, người bình thường chạm vào nó sẽ lập tức phát cuồng. May mà tốc độ tiêu hao chân nguyên lực của nó cũng không nhanh, hơn nữa chân nguyên lực nhìn chỉ có một tia những lại cực kỳ hữu dụng, vì thế nếu ta muốn sử dụng Hổ hồn nhất định phải ngưng luyện một lượng lớn chân nguyên lực, sau đó khi tiến vào thế giới phim kinh dị sẽ có thể dựa vào số chân nguyên lực này để sử dụng....
Mọi người lập tức thở phào nhẹ nhõm, một là vì món vũ khí này cuối cùng cũng không bị lãng phí, dù sao thì uy lực của nó cũng rất kinh khủng, bỏ qua thì thật đáng tiếc, hai là Trịnh Xá cũng sẽ không xuất hiện tình trạng điên cuồng như lúc trước nữa, theo thực lực hắn không ngừng tăng lên, nếu như lại phát điên thì đoàn đội chắc chắn sẽ gặp thương vong.
Trịnh Xá bỗng cười ha ha nói:
- Có điều lần này lại nhân họa được phúc, Trình Khiếu, ngươi còn nhớ tám lá cờ nhỏ ngươi tìm được trên chiến trường trong Lord of the Rings không? Tám lá cờ không biết dùng tài liệu gì tạo thành ấy.
Trịnh Xá ngẩn người đáp:
- Ách? Tám lá cờ nhỏ... À, ừ, đúng, ngươi vẫn đang cầm chúng phải không?
Trịnh Xá gật đầu nói:
- Ta đang nghĩ, nếu khí tức ta ngưng luyện được cũng là một loại chân nguyên lực thì tại sao không thể dùng nó để sử dụng tám lá cờ đó? Các ngươi không biết uy lực tám lá cờ ấy kinh khủng đến mức nào đâu, lúc đó ta căn bản không thể chống lại, sau khi chúng bay ra, ta thiếu chút nữa thì mất mạng tại Minas Tirith, toàn nhờ vào Zero mới miễn cưỡng sống sót. Vì vậy, nếu tám lá cờ này thật sự có thể sử dụng thì thực lực của ta đâu chỉ tăng lên gấp mười lần! Cho dù gặp phải tiểu đội luân hồi Ác Ma cũng chưa chắc không có sức đánh một trận.
Bá Vương lập tức tức kêu lên:
- Vậy ngươi nhanh thử uy lực của pháp bảo này đi. Ta cũng hay xem tiểu thuyết tu chân Trung Quốc, uy lực có đúng là mạnh như sách miêu tả không? Khai thiên phá địa đó.
- Sao mà mạnh như thế được, đó đều là tiểu thuyết, chúng ta ở đây đâu phải tiểu thuyết....
Trịnh Xá bất đắc dĩ xua tay đáp:
- Thật đáng tiếc, ta cũng muốn lập tức thử nghiệm uy lực của tám lá cờ này, nhưng chân nguyên lực ta ngưng luyện ba ngày nay cơ bản đã tiêu hao hết vào việc khống chế Hổ hồn đao, bây giờ có muốn thử cũng không được. Hơn nữa chúng ta chỉ còn ở lại Chủ Thần không gian được sáu ngày nữa, ta tối đa chỉ có thể ngưng luyện gấp đôi chân nguyên lực... Thời gian không đủ, ta phải hoán đổi thời gian quay lại thế giới phim kinh dị, ngưng luyện một lượng lớn chân nguyên lực dự trữ, đến lúc đó... Chúng ta cũng không cần phải sợ luân hồi phim kinh dị nữa!