Vô Hạn Khủng Bố

chương 238: ẩn họa và trái tim triệu anh không

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Phản ứng của Trịnh Xá cực nhanh, cùng lúc Carnahan hét lên, hắn đã bật dậy lao về phía đó. Một ngày một đêm qua, hắn vẫn luôn tập trung toàn bộ tinh thần cảnh giới bởi vì dù sao thì sức chiến đấu của tổ này cũng rất không cân bằng. Với thực lực của hắn gần như có thể gọi là đỉnh cao trong tất cả các tiểu đội luân hồi, nhưng các thành viên còn lại trong đội thì hoặc là nhân viên phi chiến đấu như Tề Đằng Nhất, hoặc là tân nhân như Lưu Úc, hoặc là những người đang hôn mê, tóm lại, trong nhóm này ngoài Trịnh Xá cùng Imhotep ra, những người khác cơ bản đều không có sức chiến đấu.

Tốc độ chạy trốn của Carnahan quả là vô cùng nhanh chóng, ít nhất để đi tranh chức quán quân chạy nước rút của thế giới này là hoàn toàn không có vấn đề gì, chỉ là tốc độ của đám lực sỹ khăn vàng sau lưng hắn càng nhanh hơn, Carnahan chưa chạy được mấy mét, một bàn tay khổng lồ đã ép xuống đầu hắn. Nếu bàn tay này ép xuống thật, Carnahan chắc chắn sẽ biến thành thịt vụn, cho dù hắn có thần kỳ đến mức nào đi nữa cũng tuyệt đối không thể sống sót.

Ngay lúc Carnahan sắp bỏ mạng, sau lưng hắn chợt vang lên một tiếng đinh thanh thúy, Trịnh Xá vận trạng thái Hủy diệt trong nháy sắt, sử dụng Thế, chỉ sau khoảnh khắc đã tới phía sau lưng hắn, trong lúc ngày cân treo sợi tóc, thay hắn đỡ một đòn trí mạng này.

Do đám lực sỹ khăn vàng này tới quá đột ngột, Trịnh Xá nhất thời không kịp vận đủ nội lực cùng năng lượng vampire. Sau khi sử dụng một lần Hủy diệt trong nháy mắt, nội lực và năng lượng vampire hắn vận lên đã rất thưa thớt nên khi ngăn cản một đòn này cơ bản chỉ sử dụng sức mạnh thân thể. Chát một tiếng, cánh tay cầm đao của hắn vụt chấn động, vừa đau đớn vừa tê dại, cả người cũng bị đánh văng ra xa mấy mét.

"Sức mạnh so với lúc ở Thượng Hải thì tăng lên khoảng một nửa, lực sỹ khăn vàng này quả nhiên là loại quái vật tiến hóa, theo thời gian trôi đi sẽ không ngừng hồi sinh, hơn nữa sức mạn cũng không ngừng tăng cường... Cứ như thế, nếu đoạt được phương pháp chế tạo lực sỹ khăn vàng này, không phải khi đoàn chiến sẽ là vô địch sao?"

Trịnh Xá do chuẩn bị không đủ, kết quả là bị lực sỹ khăn vàng một chưởng đánh bay. Khi bắn ra ngoài, hắn vẫn đang trong trạng thái mở cơ nhân tỏa tầng thứ ba, vừa suy nghĩ vừa vận nội lực cùng năng lượng vampire. Mọi chuyện chỉ xảy ra trong có một hai giây, tiếp theo hắn dụng sức giậm mạnh chân, lao vụt về phía một lực sỹ khăn vàng. Lúc này, lực sỹ khăng vàng tấn công hắn lúc này còn chưa kịp thu tay lại, chỉ thấy Trịnh Xá vung Hổ hồn dùng sức chém xuống, một luồng đao mang như sương mù bùng lên, lực sỹ khăn vàng đó bị cuốn vào trong đao mang, trong chớp mắt thân thể to lớn đó đã bị chém nát vụn. Trịnh Xá không hề dừng lại chút nào, lại một lần nữa sử dụng Thế của trạng thái Hủy diệt trong nháy mắt, giây tiếp theo đã chuyển tới cạnh một lực sỹ khăn vàng khác, nâng đao lên chém mạnh xuống...

- Tình huống rất không tốt.

Trịnh Xá nghiêm túc nói với những người còn lại.

Thời gian Trịnh Xá giao đấu với lực sỹ khăn vàng rất ngắn, chỉ khoảng hơn hai mươi giây đã kết thúc. Tuy năm lực sỹ khăn vàng này nhìn hình thể vô cùng to lớn, sức phá hoại cũng rất kinh người nhưng dưới vũ lực mạnh mẽ của Trịnh Xá, bọn chúng thậm chí không chống nổi một đòn, dễ dàng bị Hổ hồn đao mang chém nát vụn.

Nhìn thấy Trịnh Xá chiến đấu nhẹ nhàng như vậy, những người còn lại cũng hoàn toàn yên tâm, nhưng ai mà biết, Trịnh Xá lại đột nhiên nói như vậy, nhất thời tất cả đều kỳ quái nhìn về phía hắn.

Trịnh Xá trịnh trọng nói:

- Từ lúc hủy diệt bọn chúng ở Thượng Hải đến giờ, thời gian chỉ mới hơn hai mươi tiếng, trong thời gian ngắn như vậy chúng đã hoàn toàn hồi sinh, lúc trước thời gian bọn chúng sống lại chắc phải dài hơn đúng không?

Carnahan hơi ngẩn người, đáp:

- À, đúng thế, lúc trước đều phải mất khoảng vài ngày...

Trịnh Xá gật đầu, ngồi ngắt ngắt tóc trán, nói:

- Vì thế, ta cho rằng tiêu chuẩn hồi sinh cùng mức độ mạnh lên của bọn chúng hẳn là có liên quan đến người tiêu diệt chúng lần trước, cũng tức là người tiêu diệt bọn chúng càng mạnh, thời gian chúng hồi sinh càng ngắn, mức độ mạnh lên cũng càng lúc càng lớn. Giống như một hệ thống trí thông minh nhân tạo, sẽ theo kẻ địch mạnh lên mà mạnh lên... Vừa rồi ta thử kiểm tra mức độ phát triển của quái vật áo vàng này, so với lúc tại Thượng Hải thì cao hơn khoảng một nửa, nếu như mỗi lần hồi sinh đều mạnh lên một nửa, cộng thêm thời gian hồi sinh không ngừng rút ngắn... Sáu ngày tiếp theo sẽ là khảo nghiệm lớn nhất với chúng ta!

Nếu lực sỹ khăn vàng thật sự phát triển vô hạn, chung quy sẽ tới lúc chúng vượt qua thực lực của Trịnh Xá, hơn nữa bọn chúng còn bất tử...

"Không có khả năng, trên đời này không tồn tại sức mạnh tuyệt đối, thực lực càng cao thì hạn chế càng lớn. Nếu như đám lực sỹ khăn vàng này có thể hồi sinh vô hạn, hơn nữa thực lực còn tăng cường vô hạn, vậy thì bọn chúng chính là vũ khí mạnh nhất rồi, người tu chân cùng Thánh nhân năm xưa sao có thể biến mất được? Chính vì thế, lực sỹ khăn vàng này chắc chắn là có khuyết điểm cực lớn, chỉ cần tìm được khuyết điểm đó là được."

- Vẫn chưa ngủ sao?

Trịnh Xá còn đang trầm tư thì ở Tề Đằng Nhất ở cách đó không xa bỗng ngồi dậy, lên tiếng.

Trịnh Xá cười đáp:

- Ngươi cũng không ngủ à? Ta đang suy nghĩ mấy chuyện... Có việc gì không?

Tề Đằng Nhất ngần ngừ một chút rồi mới rút ra một tập tài liệu:

- Ta vẫn luôn hỗ trợ Sở Hiên dịch những ghi chép này, là những ghi chép mà ngươi đem về từ Lord of the Rings... Tình tiết kịch bản lần này ta có dự cảm không tốt, "Thần" đó có lẽ là sinh vật vượt quá sự tưởng tượng của chúng ta...

Trịnh Xá ngạc nhiên hỏi:

- Sao lại nói vậy? Ngươi phát hiện ra chuyện gì à?

Tề Đằng Nhất gật đầu đáp:

- Ta cùng Sở Hiên đã phiên dịch được một số danh từ đặc thù trong những ghi chép đó, "Thần" chính là một danh từ như vậy. Theo bản dịch từ tập ghi chép, "Thần" này là vũ khí chiến đấu do người tu chân gọi là "Tiên" chế tạo ra, dùng linh hồn của con người hoặc "Tiên" làm ý thức, dùng máu thịt sinh vật chuyển đổi gen làm thân thể, có sức mạnh tâm linh làm năng lượng. Loại vũ khí chiến đấu như vậy là binh khí mạnh nhất mà "Tiên" nghiên cứu chế tạo ra khi chiến đấu với các Thánh nhân tới giai đoạn kịch liệt nhất... Ừm, Trịnh Xá, trong thế giới hiện thực ngươi xem qua bộ anime Neon Genesis Evangelion chưa?

- Hả?

Trịnh Xá ngắt ngắt tóc, ngạc nhiên đáp:

- À, đúng là có xem qua...

Tề Đằng Nhất tiếp tục nói:

- Sở Hiên từng suy luận qua một chuyện, đó là phương thức chế tạo Chủ Thần. Sau khi phiên dịch ra cách chế tạo vũ khí sinh vật "Thần" này, hắn cho rằng Chủ Thần là do linh hồn của người tu chân "Tiên" cùng linh hồn của Thánh nhân kết hợp lại mà thành, hơn nữa hắn còn cho rằng tất cả các loại thuộc tính, gen, công pháp có thể hoán đổi được ở chủ thần đều từng có người sáng tạo ra hơn nữa còn sử dụng qua, có thể là thành viên tiểu đội luân hồi trong Chủ Thần không gian sangs tạo ra, cũng có thể là tin tức do người chế tạo Chủ Thần không gian nhập vào. Mà "Thần" nếu đã là vũ khí sinh vật, vậy thì hẳn là cũng phải hoán đổi được ở Chủ Thần không gian mới đúng, trên thực tế, Sở Hiên đã tìm được hoán đổi "Thần".

Trịnh Xá ngây ngốc nói:

- Hoán đổi mà hắn suy luận ra... Chắc không phải là thứ đó chứ?

- Đúng, là hoán đổi cần chi tiết kịch tình cấp S, vũ khí sinh vật điều khiển, robot Eva, ngoài Eva-01 đắt đỏ nhất ra, những robot khác cũng có hết. Sở Hiên cho rằng, đó chính là vũ khí sinh vật mạnh nhất do "Tiên" chế tạo ra.

Trịnh Xá vẫn ngắt ngắc tóc trán liên tục, bắn bỗng giựt hẳn một sợi tóc xuống rồi nhìn Tề Đằng Nhất, hỏi:

- Ngươi chắc chắn phần ghi chép phương pháp chép tạo "Thần" không có sai sót gì chứ? Là Sở Hiên suy luận ra hay là ghi chép thật sự phiên dịch ra như vậy?

Tề Đằng Nhất đáp vẻ khẳng định:

- Là trên ghi chép có nói rõ ràng, còn robot Eva là một cách gọi khác của vũ khí sinh vật "Thần" thì mới là suy luận của Sở Hiên.

- Ta hiểu rồi.

Trịnh Xá thở ra một hơi, nói:

- Ta đã hiểu, nếu đúng như những gì trên bản ghi chép, "Thần" là vũ khí sinh vật mạnh nhất do người tu chân chế tạo ra, vậy thì trước khi chế tạo được "Thần", họ nhất định phải có vật thí nghiệm, hoặc là căn cứ vào cái gì đó để chế tạo ra "Thần"... Nói cách khác, đám lực sỹ khăn vàng này hẳn chính là vật thí nghiệm, hoặc có thể gọi là "Thần" không hoàn chỉnh. Ta nghĩ ta đã hiểu ý tứ của người tu chân khi lưu lại cái bug này rồi. Bọn họ là muốn chúng ta từng bước từng bước thích ứng với sức mạnh của "Thần", vì thế mới để cho lực sỹ khăn vàng tập kích người giữ đầu tượng Phật, hơn nữa còn khiến lực sỹ khăn vàng từng bước từng bước mạnh lên, giúp cho người bị tập kích càng lúc càng thích ứng với thực lực của "Thần". Đến khi chúng ta tiến vào lăng mộ lơ lửng đó, lúc chiến đấu với "Thần" sẽ không bị bất ngờ mà chết sạch. Nhưng chi tiết này lại có chuyện ngoài ý muốn, do Thánh nhân phương tây sửa đồi, làm cho đám lực sỹ khăn vàng này có thể không ngừng hồi sinh, phát triển mạnh lên, hoặc là trước khi đến một mức độ nhất định, bọn chúng có thể liên tục hồi sinh cùng phát triển...

Tề Đằng Nhất khẽ thở dài, nói:

- Tóm lại ngươi phải cẩn thận một chút. Ta chung quy vẫn có chút dự cảm không hay, giống như lúc trước khi ta tiến vào Chủ Thần không gian, lăng mộ cuối cùng mà ta đột nhập vào cũng khiến ta có dự cảm như vậy, lúc đó quả nhiên gặp chuyện...

Trịnh Xá thởi mái cười, vỗ vỗ vai Tề Đằng Nhất, nói:

- Yên tâm đi, đừng có nghĩ ngợi nhiều như vậy. Thực lực của ta hiện tại còn mạnh hơn ngươi tưởng tượng nhiều, dù thế nào cũng có thể bảo vệ chu toàn cho các ngươi... Bất quá, ngươi nói cũng đúng. Vạn nhất thực lực của "Thần" đó quá mạnh, hơn nữa lực sỹ khăn vàng còn đột nhiên tập kích đánh lén, các ngươi sẽ vô cùng nguy hiểm... Vậy thì để Triệu Anh Không tỉnh lại đi, Sở Hiên không phải đã để lại một dụng cụ sao?

Nói xong, Trịnh Xá liền lấy trong Nạp giới ra cặp kính mắt không số, đây chính là thứ mà Sở Hiên muốn hắn đeo cho Triệu Anh Không.

- Dù luôn cảm thấy thứ Sở Hiên chế tạo sẽ rất nguy hiểm, nhưng mà... Chúng ta cứ thử xem tác dụng của thứ này đi.

Trịnh Xá cười hắc hắc nhìn Triệu Anh Không, thiếu nữ xinh đẹp này vẫn đang ngủ say...

Sở Hiên thật sự không phải một chiến hữu đáng tin cậy... Không phải do năng lực của hắn có vấn đề mà ngược lại, chính vì năng lực của hắn quá mạnh mẽ nên càng khiến người ta không thể tin tưởng hắn nổi.

Cảm giác của Trịnh Xá lúc này chính là như vậy, nếu hiện tại Sở Hiên xuất hiện trước mặt, hắn nhất định phải nện cho Sở Hiên một trận ra trò, tên này thật đáng ghê tởm, lại một lần nữa đẩy hắn vào nguy hiểm.

"Cũng không hẳn là nguy hiểm, quỷ dị thì đúng hơn... Tình hình như vậy thật quá đáng ghét."

Trịnh Xá kỳ quái nhìn cảnh tượng trước mắt, giờ phút này hắn đang trong ý thức của Triệu Anh Không.

Đúng là trong ý thức Triệu Anh Không, vốn Trịnh Xá đang nói chuyện với Tề Đằng Nhất, đột nhiên hắn nghĩ tới chuyện giúp Triệu Anh Không tỉnh lại. Dù sao thì thực lực của Triệu Anh Không đối với đoàn đội mà nói, thật sự là một trong những thành viên chủ chiến không thể thiếu, vì vậy hắn lập tức đeo cặp kính mà Sở Hiên đưa vào cho Triệu Anh Không, đoạn dây kim loại kéo ra thì đặt lên thái dương hắn, tiếp đó, hắn lập tức hôn mê...

Sau khi tỉnh lại, hắn thấy mình đang đứng cạnh một bé gái, đồng thời bản thân hắn thì giống như linh hồn, người ngoài không nhìn thấy hắn, không chạm vào hắn được còn hắn cũng không cách nào ảnh hưởng tới xung quanh, giống như một khán giả đứng xem. Bất hạnh nhất là, hắn đã ở trong thế giới này suốt ba ngày, mặc dù nói trong mơ không có thời gian nhưng hắn cũng thật sự lo lắng thời gian ở đây tương đồng với bên ngoài, nếu đúng là như vậy, không phải một nửa thành viên Trung Châu đội sẽ phải mất mạng trong tay lực sỹ khăn vàng sao?

Có điều, Trịnh Xá cho dù lo lắng thì trong tình huống này hắn cũng chỉ có thể gặp sao làm vậy, dù sao thì hắn cũng từng gặp qua tình trạng này, hơn nữa còn ở ngay bộ phim kinh dị lần trước. Sự quỷ dị và khủng bố của A Nightmare on Elm street, không ngờ bay giờ hắn lại được trải nghiệm lại, mà hắn cũng đồng thời cảm nhận được, vị trí hiện tại hẳn là thế giới trong mơ của Triệu Anh Không.

Khung cảnh của thế giới trong mơ này là một hòn đảo hoang, trong mấy ngày vừa qua, Trịnh Xá một mực quan sát bé gái đáng yêu này. Cô bé khoảng mười một mười hai tuổi, vẻ mặt lạnh lùng hờ hững, nhìn giống như một bản sao thiếu nữ của Sở Hiên. Dung mạo Triệu Anh Không vốn rất tuấn tú, hơi thiên về trung tính, bất quá cô bé lúc này tuyệt đối có thể gọi là mỹ nữ, cộng thêm thân thể mới bắt đầu phát dục, đặc biệt là chỗ ngực mơ hồ nổi lên, chỗ đó chắc chắn có quấn vải, bộ dạng khả ái thật sự khiến người ta phải yêu thích.

"Quả nhiên ngay từ nhỏ đã vậy, vẫn lạnh lùng như thế, đến cả dáng người cũng đúng là đồng nhan cự nhũ...."

Trịnh Xá cảm thán nói. Trong ba ngày này, lúc nào hắn cũng quan sât cuộc sống của Triệu Anh Không, cô bé này ngoài vẻ mặt lạnh băng băng ra thì những phương diện khác tuyệt đối đáng để người khác phải tán thưởng. Ở trên đảo hoang thế này, nàng vậy mà vẫn sống rất yên ổn, thức ăn thì không cần nói, rắn rết, côn trùng, mãng thú, hoặc trực tiếp lặn xuống biển bắt cá lớn, tóm lại về khoản thức ăn nàng tuyệt đối không phải lo lắng. Về phân nước uống, nàng sẽ leo lên đỉnh núi duy nhất trên đảo, gỡ băng tuyết tinh khiết trên đó để uống.... Trên thực tế, hòn đảo này ngoài núi tuyết cùng một số khe rạch nhỏ bí ẩn do băng tuyết tan ra chảy xuống thì thật sự không còn nguồn nước nào khác.

"Nhưng đây thật sự là Anh Không sao? Thực lực của cô ấy mạnh như thế từ lúc nào vậy?"

Sau ba ngày quan sát, Trịnh Xá cuối cùng cũng khẳng định được một chuyện, đó là thực lực của Triệu Anh Không thật sự vượt xa sự tưởng tượng của hắn. Mặc dù Trịnh Xá chưa từng học qua phương thức chiến đấu một cách hệ thống, nhưng tốt xấu gì cũng đã mở cơ nhân tỏa tầng thứ tư trung cấp, lại không ngừng chiến đấu chém giết, có thể nói về kinh nghiệm chiến đấu cùng đánh giá thực lực của đối phương, hắn đều không tệ. Chính vì thế, sau ba ngày quan sát Triệu Anh Không, hắn đã có ước đoán đại khái với thực lực của nàng... Rất mạnh, có thể nói đã đạt tới trình độ của hắn khi mới mở cơ nhân tỏa tầng thứ tư.

Phải biết rằng, lúc này Triệu Anh Không cùng lắm chỉ mới mười một mười hai tuổi, hơn nữa còn căn bản chưa từng tiến vào thế giới luân hồi, nói cách khác, không cần biết là nàng mạnh đến mức nào, đều là do rèn luyện tại thế giới hiện thực mà thành. Tại thế giới hiện thực, chỉ dựa vào rèn luyện thân thể cùng kỹ năng, vậy mà có thể đạt tới trình độ như vậy, Trịnh Xá nghĩ thế nào cũng không thể tin nổi. Đến ngày thứ hai, Triệu Anh Không lên núi lấy tuyết, tại vách núi cùng vực thẳm cheo leo, Trịnh Xá cuối cùng cũng xác nhận được, Triệu Anh Không ít nhất đã mở cơ nhân tỏa tầng thứ hai, hơn nữa còn hoàn toàn thành thạo năng lực của tầng thứ hai.

Trịnh Xá dù không biết Triệu Anh Không tại sao lại mạnh như vậy nhưng có một chuyện hắn dám khẳng định, đó là thực lực của Triệu Anh Không mười một mười hai tuổi này còn vượt xa bản thân nàng lúc gặp hắn lần đầu tiên, nói cách khác, lúc nhỉ chắc chắn nàng đã gặp chuyện gì đó, hoặc có thể gọi là gặp biến cố gì đó khủng khiếp...

"Ta hiểu rồi, trong A Nightmare on Elm street cô ấy còn chưa đột phá sơ hở tâm linh nến mới một mực hôn mê, còn cái kính Sở Hiên giao cho ta hẳn là dụng cụ để đưa ta vào giấc mơ của cô ấy, nhưng mà... Ta hiện tại chỉ là người quan sát, người đứng xem có cách để ảnh hưởng đến người trong mơ sao? Vậy thì kéo ta vào trong này, không phải cả ta cũng sẽ bị giam ở đây sao? Khốn kiếp..."

Trịnh Xá cũng thật sự bất đắc dĩ, có lo lắng cũng chẳng có cách nào, nên hắn chỉ có thể yên lặng theo dõi cô bé này. Triệu Anh Không ở tuổi này kỳ thật đã rất xinh xắn, Trịnh Xá cũng chỉ biết mượn việc thưởng thức mỹ nữ cho qua thời gian. Mà Triệu Anh Không do sống một mình nên thường xuyên để Trịnh Xá chứng kiến một số cảnh rất bổ mắt, cứ như vậy, thời gian đối với hắn cũng không phải là quá khó chịu.

Buổi chiều ngày thứ tư, Trịnh Xá rút cuộc cũng nhìn thấy những người khác ngoài Triệu Anh Không ra. Những người này đều là thiếu niên khoảng mười bốn mười lăm tuổi, có nam có nữ, cộng cả Triệu Anh Không thì có tổng cộng mười một người. Bọn họ gặp nhau nói chuyện rất vui vẻ, liên tục lấy thức ăn mình tìm được ra, không ngờ trên hòn đảo hoang vu thế này, đám trẻ đó vẫn có thể tìm được thức ăn thịnh soạn như vậy, có thể thấy, bọn họ đều có năng lực sinh tồn nơi hoang dã kha khá. Hơn thế nữa, với nhãn lực của Trịnh Xá có thể thấy, mười một thiếu niên này, ngoài Triệu Anh Không ra cũng có mấy người thực lực mạnh mẽ, đều đã mở cơ nhân tỏa tầng một đến tầng hai.

Càng khiến Trịnh Xá kinh ngạc là, hắn không ngờ còn thấy cả Triệu Chuế Không trong nhóm người đó. Tên này hiện tại cũng khoảng mười sáu mười bảy tuổi nhưng thực lực không có gì quá nổi bật, ít nhất là so với thực lực tầng thứ tư sơ cấp của Triệu Anh Không mà nói, Triệu Chuế Không lúc này thậm chí còn chưa mở được cơ nhân tỏa tầng thứ hai, thực lực hai bên chênh lệch nhau quá lớn.

"Nói như vậy, đám trẻ này thật sự rất mạnh, tính cả Triệu Anh Không có tổng cộng bảy người đã mở cơ nhân tỏa. Triệu Anh Không là mạnh nhất, ngoài ra có một cô bé khác cũng có thực lực ít nhất là tầng thứ hai đến tầng thứ tư, sáu người còn lại đều giữa tầng thứ nhất đến tầng thứ hai.... Đám người trẻ tuổi này thật sự chưa từng tiến vào thế giới luân hồi sao? Thích khách thế gia cũng không thể biến thái đến mức ấy chứ? Chỉ dựa vào rèn luyện trong thế giới hiện thực đã có thể tạo ra nhiều người mở cơ nhân tỏa như vậy... Thế thì còn cần tiểu đội luân hồi làm cái quái gì nữa?"

Trịnh Xá khiếp sợ hết mức, đồng thời hắn cũng cảm thấy mù mịt, dù nghĩ thế nào cũng cảm thấy không thể tưởng tượng nổi. Dù sao thì ý nghĩa của mở cơ nhân tỏa, chính là đại biểu cho bộ gen đã ngừng tiến hóa của loài người lại một lần nữa thức tỉnh, phát triển, có thể nói người mở cơ nhân tỏa đã trở thành sinh vật cao hơn một bậc so với người bình thường. Mà thực lực của một tiểu đội luân hồi mạnh hay yếu, có liên quan chặt chẽ đến số lượng đội viên đã mở cơ nhân tỏa nhiều hay ít, đến cả tiểu đội luân hồi không ngừng trải qua cảnh ngộ kinh khủng như địa ngục, số lượng thành viên mở cơ nhân tỏa trong đội vẫn rất ít, vậy mà trong đội ngũ trẻ con của thích khách thế gia này lại có tới bảy người mở cơ nhân tỏa... Chuyện này thật quá sức tưởng tượng.

Trong khi Trịnh Xá đang vừa kinh hãi vừa rơi vào trầm tư thì Triệu Anh Không vốn luôn hành động đơn độc, biểu hiện lạnh lùng, hiện tại lại mỉm cười nhu hòa, chỉ có trong ánh mắt vẫn mang theo ánh lạnh lẽo không thể xóa bỏ. Nụ cười sáng lạn ấm áp, phối hợp với đôi mắt lạnh như băng, thần thái của cô bé này thật sự có bảy phần giống Triệu Chuế Không.

- Anh Không, tuyệt lắm nhé, tỷ đã biết chưa? Ở bãi biển phía tổ C bên kia có hàu, hôm nay muội cùng ca ca đánh lén hai thành viên tổ họ, từ miệng bọn chúng biết được tin này. Hì hì, chúng ta lát nữa đi cạo hàu về ăn nhé.

Một cô bé đáng yêu khoảng mười một mười hai tuổi đang vui vẻ cười nói với Triệu Anh Không, cô bé này chính là người mạnh thứ hai trong số mười một người này, chỉ thua kém có Triệu Anh Không.

Triệu Anh Không nhìn về phía nàng, đôi mắt lạnh lẽo chợt biến thành ấm áp, nàng cười xoa xoa đầu cô bé nói:

- Nhị Không, mấy con hàu này không được tùy tiện ăn vào, hải sản sống rất dễ gây đau bụng, trên hòn đảo hoang này nếu ngã bệnh, khả năng tử vong chắc chắn là trên 70%...

Cô bé tên là Triệu Nhị Không cười hì hì, đẩy tay Triệu Anh Không đang vuốt tóc mình ra, nói:

- Yên tâm, yên tâm, muội đã theo kịp Anh Không tỷ cùng tiến vào cảnh giới đó rồi, bây giờ còn sợ bệnh tật gì nữa? Chỉ cần sửa đổi một chút...

Triệu Anh Không khẽ che miệng Triệu Nhị Không lại, thở dài đáp:

- Được rồi, tất cả đều nghe lời muội, ngày mai chúng ta đi cạo hàu, được chưa nào?

Triệu Nhị Không lập tức hoan hô, ôm Triệu Anh Không hôn chụt một cái vào má. So với Triệu Anh Không, biểu hiện của cô bé này mới thật sự giống trẻ con, còn Triệu Anh Không thì chỉ có thể chiều chuộng xa xoa đầu nàng, giống như chị cả vỗ về em nhỏ.

Đám thiếu niên thiếu nữ ăn uống một bữa rồi lại trò chuyện rất lâu, mãi tới đêm khuya mới lần lượt ngủ thiếp đi. Hơn một tiếng sau, Triệu Anh Không đột nhiên bật dậy, lẳng lặng một mình đi sâu vào trong rừng.

- Chuế Không, yên tâm đi, em gái huynh ngủ rồi.

Triệu Anh Không bước vào sâu trong rừng, nhìn một bóng người mơ hồ ẩn trong đêm tối, nói:

- Bây giờ có thể nói chính sự thôi, chuyện lần trước muội nhờ huynh điều tra thế nào rồi... Trạng thái gen của chúng ta có thể ức chế không? Cứ tiếp tục như vậy.... Muội sợ rằng không còn cách nào áp chế trạng thái mở cơ nhân tỏa tầng thứ tư nữa, tiếp theo rất có thể sẽ bị tâm ma nuốt chửng. Tình huống của em gái huynh thậm chí còn nguy hiểm hơn muội.... Nói cho muội biết đi, huynh điều tra cấp cao kết quả ra sao rồi?

Bóng người mơ hồ đó chính là Triệu Chuế Không, sau khi Triệu Anh Không nói xong, hắn lập tức bước ra khỏi tán cây, cười hắc hắc nói:

- Ta cũng lo chúng ta nói chuyện bị đám nhóc ấy nghe lén.. Nói như vậy, thực lực em gái ta lại tăng lên sao?

Triệu Anh Không cười hì hì đáp:

- Đây không phải chuyện vui vẻ gì nhé, dù sao thì thực lực của muội ấy càng mạnh, nguy hiểm sẽ càng lớn, chẳng lẽ huynh mong em gái mình bị tâm ma khống chế sao?

Triệu Chuế Không mỉm cười ấm áp, hắn không nói gì chỉ đi tới cạnh Triệu Anh Không khẽ vuốt tóc nàng. Khuôn mặt tươi cười của nàng thoáng hồng lên, gạt tay hắn ra:

- Đồ lolicon, mau nói chuyện chính đi, đừng có động tay động chân nữa.

Triệu Chuế Không bật cười vui vẻ, nhưng vẫn rút tay lại, tiếp đó chăm chú nói:

- Kết quả điều tra là... Không thể tưởng tượng nổi. Theo như những gì ta thăm dò được, kế hoạch "Không" đã được bắt đầu từ hơn hai mươi năm trước, điểm này hoàn toàn nhất trí với những gì ta và muội đã xác nhận. Nhưng khiến người ta cảm thấu kỳ quái là, phần lớn trưởng lão trong gia tộc cũng không rõ ràng cái kế hoạch này từ đâu mà có, bọn họ chỉ biết, kế hoạch "Không" chẳng qua chỉ là bước đầu tiên mà thôi. Kế hoạch này bắt đầu được triển khai từ hơn hai mươi năm trước, chúng ta đều là vật thí nghiệm....

- Dựa vào dị năng của em gái ta, các trưởng lão này căn bản không thể giấu được chuyện gì, từ ký ức của họ, ta đại khái hiểu được nội dung của kế hoạch "Không"... Chúng ta đều là vật thí nghiệm. Trên thực tế, trước đời chúng ta, phương thức huấn luyện của thích khách thế gia mặc dù cũng có việc vứt trẻ con vào nơi hoang dã tự sinh tồn, nhưng chủ yếu vẫn là huấn luyện kỹ xảo ám sát cùng tố chất thân thể. Chỉ có điều, thực lực của bọn họ thật sự thua kém chúng ta quá nhiều, vì thế đám trẻ tuổi chúng ta đều mang tên là Không, theo nguyên ý trong kế hoạch "Không", chúng ta đều là người không hề tồn tại.

- Trong đó tình huống mà đại trưởng lão cùng nhị trưởng lão biết được là, khoảng hơn ba mươi năm trước, có một thành viên của thích khách thế gia đột nhiên biến mất một cách thần bí. Chiếu theo quy tắc thích khách, loại thành viên chạy trốn này sẽ bị truy sát cả đời, nhưng khiến thích khách thế gia cảm thấy kỳ quái là, người này thật sự biến mất hoàn toàn, tất cả những dấu vết liên quan đến hắn trên thế giới này đều biến mất, cho dù thích khách thế gia có điều tra như thế nào đi nữa cũng hoàn toàn không tìm được chút mạnh mối nào. Do đó, sau ba năm truy tìm, thích khách thế gia liền xếp người đó vào danh sách tử vong, hoàn toàn quên lãng thành viên cấp thấp này.

- Không thể ngờ rằng, hai mươi năm trước, người đó lại đột nhiên xuất hiện trước mặt các trưởng lão, hơn nữa hắn còn thể hiện ra thực lực kinh khủng đến mức không thể tưởng tượng nổi. Nhưng không biết tại sao, người đó điên cuồng bộc phát mấy phút rồi đột ngột tử vong, chỉ lưu lại một loạt tài liệu cùng thân thể đã chết. Theo những tài liệu đó, trong suốt hơn mười năm đã qua, hắn vẫn luôn chiến đấu tại một thế giới gọi là Chủ Thần không gian, cũng có thể gọi là thế giới luân hồi...

Nói đến đây, Triệu Chuế Không chợt ngừng lại, khiến cho Triệu Anh Không cùng Trịnh Xá đang nghe đến nhập thần đều vô cùng bất mãn, Triệu Anh Không sẵng giọng nói:

- Huynh kể tiếp đi, sau đó thế nào? Gen không ngừng tiến hóa trong cơ thể chúng ta đến cùng là thứ gì?

Triệu Chuế Không thở dài, nói tiếp:

- Ngay từ lúc chúng ta sinh ra, trong cơ thể đã được truyền thành phần gen của người kia. Chiếu theo phương pháp đặc thù trên phần tài liệu kia, gen này sẽ trở thành thuốc kích thích phát triển một loại sức mạnh nào đó, gọi là cơ nhân tỏa. Cơ nhân tỏa có tổng cộng năm tầng, tầng thứ năm không ngờ có thể đạt tới trình độ như thần tiên... Người đã chết kia chính là cường giả đã mở cơ nhân tỏa tầng thứ tư, theo lời nhắn của hắn trong phần tài liệu, trong cái Chủ Thần không gian ấy hình như có thể hồi sinh người đã chết tại đó, cho dù là người đã mở cơ nhân tỏa tầng thứ tư cũng có thể hồi sinh. Do gen tồn tại trong cơ thể nên hắn cho rằng mở cơ nhân tỏa chính là sức mạnh của thân thể, chỉ cần gen cơ thể còn tồn tại, vậy thì có thể phục chế cùng giúp người khác mở cơ nhân tỏa, còn chúng ta thì chính là vật hy sinh cho thí nghiệm này...

- Nói là vật hy sinh cũng không hoàn toàn đúng.

- Triệu Anh Không cười lạnh nói:

- Cho dù thực lực của chúng ta phải dừng lại ở đây thì chỉ cần đời thứ nhất chúng ta thuận lợi phát triển, chỉ cần không bị tâm ma nuốt chửng, vậy thì cái gọi là hai thích khách thế gia phương đông pương tây sẽ chỉ còn là một câu chuyện cười, không... Dã tâm của các trưởng lão có khả năng còn lớn hơn, chỉ cần chúng ta có thể tồn tại ổn định, bọn họ nắm giữ phần gen nguyên thủy sẽ có thể "sản xuất" không hạn chế loại người giống như chúng ta. Kể cả trong trăm người mới có một người đạt được tới trình độ của muội thì lực lượng này cũng đủ để khống chế cả thế giới rồi. Muội nghĩ huynh hẳn là cũng biết, chỉ cần không bị bom nguyên tử trực tiếp bắn trúng, dù bị sóng nổ lan tới cùng nhiễm phóng xạ thì chúng ta vẫn hoàn toàn có thể sống sót, huynh có hiểu ý nghĩa của việc này không? Chỉ cần có thể "sản xuất" chúng ta theo quy mô lớn, một vạn người như chúng ta đủ để vượt qua tất cả mọi sức mạnh trên thế giới này... Dã tâm của mấy lão già khốn khiếp đó cũng thật là lớn.

Trịnh Xá đứng cạnh nghe mà chấn động. Kỳ thật, về một số vấn đề liên quan tới Chủ Thần không gian, hắn cũng có nghi hoặc riêng, trong đó câu hỏi lớn nhất là liên quan đến vấn đề hồi sinh. Hồi sinh có thể giải thích là, Chủ Thần trong khoảnh khắc trước khi ai đó sắp tử vong, lưu giữ ý thức của người đó lại, chờ đến khi nào được người trong đội hồi sinh sẽ đem ý thức kết hợp lại với thân thể mới được phục chế ra. Nhưng ở đây lại có một vấn đề, đó là khi nhân bản tiểu đội luân hồi Ác Ma, nếu cả ý thức lẫn thân thể đều có thể phục chế lại, vậy thì tại sao năm xưa Thánh nhân cùng người tu chân lại không tự nhân bản chính họ? Tạo ra mấy bản phụ khác đi chiến đấu, họ còn phải sợ hãi kẻ địch nào nữa sao? Hay là chỉ có thể phục chế lại người ở dưới một trình độ nhất định? Tóm lại ở đây xuất hiện một mâu thuẫn không thể giải thích được...

Nhưng nếu như thật sự có thể phục chế thành công, giống như người thoát ra khỏi Chủ Thần không gian này, gen của hắn đã được nhân bản vô số lần, cũng làm cho rất nhiều người trẻ tuổi nhanh chóng mơ cơ nhân tỏa, đến lúc đó, lại có vấn đề xuất hiện.... Cơ nhân tỏa đạt tới tầng thứ tư sẽ là một cửa ải lớn. Một khi đạt tới tầng thứ tư, trừ phi ngươi có thể đột phá được tâm ma quấy nhiễu, nếu không thứ chờ đợi người chính là cái chết hoặc là lạc lối, xem ra thích khách đã trở về thế giới hiện thực này chính là bị lạc lối sau đó tử vong... Bạn đang đọc truyện được lấy tại TruyệnFULL.vn chấm cơm.

"Vậy nếu cả tinh thần cũng có thể nhân bản thì sao? Hay là một khi vượt qua tâm ma, tinh thần đã vững chắc đến mức không thể phục chế lại được nữa?"

Trịnh Xá suy nghĩ trăm đường vẫn không thể giải thích nổi, cuối cùng hắn cũng chỉ có thể ghi nhớ vấn đề này trong đầu, dù sao thì Trung Châu đội cũng có một công nhân trí óc miễn phí, hơn nữa còn là trí giả hoàn mỹ nhất, người như vậy sao có thể bỏ phí không dùng chứ? Đặc biệt là Trịnh Xá đã bị Sở Hiên lừa gạt bao nhiều lần, khi gặp mặt không đánh cho hắn răng môi lẫn lộn đã là có ý tứ lắm rồi.

Tạm thời bỏ qua nghi hoặc cùng sự tức tối với Sở Hiên của Trịnh Xá, đương trường, hai người trẻ tuổi vẫn tiếp tục trao đổi.

Triệu Chuế Không nghe Triệu Anh Không nói vậy, hắn lập tức cười khổ không ngừng, vừa đúng lúc cô bé quay lại nhìn hắn, nàng lập tức gắt lên:

- Huynh thật đáng ghét, lại còn bày ra cái kiểu cười ngu ngốc này, huynh có biết là điệu cười này rất khó coi không? Phụ đạo cười nào, học như muội đây này, khuôn mặt nhìn có vẻ thân thiết kỳ thật nét cười lại ngầm cự tuyệt, tâm lý nhất định phải liên tục duy trì bình tĩnh, như vậy ánh mắt mới có thể vừa lạnh lùng vừa cao ngạo, huynh cũng phải học như muội đây này...

Cô bé vừa dứt lời, Triệu Chuế Không bỗng ôm chầm lấy nàng, cho dù thực lực của nàng mạnh hơn Triệu Chuế Không rất nhiều thì giờ phút này nàng cũng hoàn toàn ngây ngốc. Đến khi Triệu Anh Không cúi đầu ghé sát xuống mặt nàng, cô bé mới khẽ a lên một tiếng, có điều, Triệu Chuế Không tuyệt không hôn xuống như nàng tưởng tượng, mà lại nghiên đầu dựa lên vai nàng, một chàng trai cao hơn nàng đến hai cái đầu cứ như vậy ôm chặt lấy nàng.

Triệu Anh Không đỏ mặt nói:

- Huynh làm cái gì đấy, đồ ngốc, bộ dạng khó coi chết đi được... Mau đứng lên cho muội, nếu bị bọn họ nhìn thấy, huynh liệu mà chuẩn bị quan tài đi, muội nhất định sẽ cho huynh chết thật thống khoái... Này, mau mau đứng lên đi!

- Anh Không....

Triệu Chuế Không thấp giọng nói:

- Tuy thực lực của ta còn kém hai người rất xa, không thể biết tâm ma mà các muội gặp kinh khủng đến mức nào nhưng gần đây ta luôn ngẫu nhiên nhìn thấy em gái mở cơ nhân tỏa tầng thứ tư, trong mắt nó lộ ra một ánh nhìn rất lạ. Đó là một loại ánh mắt coi thường tất cả mọi sinh mạng, giống như trong mắt nó, tất cả sinh vật đều rác rưởi, nó phảng phất như đã đánh mất tình cảm con người... Ta rất sợ, thật sự rất sợ em gái sẽ quên mất mình, rất sợ một ngày nào đó nó sẽ biến thành một cái vỏ lạnh lẽo, trống rỗng... Triệu Anh Không, đáp ứng ta, dù là lúc nào cũng phải bảo vệ cho nó, thực lực của ta thật sự quá kém so với hai người, vì thế ta có thể gửi mọi hy vọng vào muội thôi. Anh Không, hứa với ta, dù có thế nào thì cũng phải bảo vệ nó...

-....Ừ.

Triệu Anh Không khẽ thở dài, vòng tay ôm lấy thân người đang dựa vào vai mình, thì thào nói:

- Yên tâm đi, cô ấy cũng là em gái của muội... Muội nhất định sẽ bảo vệ nó, bảo vệ huynh, bảo vệ mọi người. Yên tâm đi, muội nhất định sẽ bình yên vượt qua tâm ma.

"Bình yên vượt qua tâm ma ư.... Nói thì đơn giản, nếu như tâm ma thật sự dễ vượt qua như thế thì người mở cơ nhân tỏa tầng thứ tư trung cấp đã không ít ỏi như vậy. Trước khi đạt tới tầng thứ tư trung cấp, cơ bản đều có thể dựa vào không ngừng rèn luyện cùng không ngừng trải qua nguy hiểm sống chết để mạnh lên, nhưng một khi đạt tới giữa tầng thứ tư sơ cấp và trung cấp thì.... Hơn nữa còn có một chuyện..."

"Nếu như suy nghĩ của ta lúc trước không sai biệt lắm, thành viên tiểu đội luân hồi quả nhiên có thể trở về từ Chủ Thần không gian, vậy thì phải chăng là chính vì những thành viên tiểu đội trở về trước kia đã biết được một số bí ẩn trước kia nên mới không xuất hiện. Thế giới sắp xảy ra biến động cực lớn, hoặc là sắp lâm vào nguy cơ nào đó nên Chủ Thần mới tăng cường tuyển chọn người tiến vào thế giới luân hồi, ngoài ra còn tăng mạnh độ khó mà các phin kinh dị mà chúng ta phải trải qua. Chẳng lẽ thế giới hiện thực đã bắt đầu biến động? Hay là những kẻ thù mà Thánh nhân cùng người tu chân đối mặt lúc trước... Bọn chúng đã phá vỡ được phong ấn?"

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio