Từ lúc Trịnh Xá trúc cơ thành công đến nay đã được sáu ngày, cộng thêm hai ngày hắn và Sở Hiên hôn mê nữa thì chỉ còn một ngày trước lúc tiến vào thế giới phim kinh dị. Sáu ngày này mọi người cũng không nhàn rồi, ngày thứ hai sau khi Trịnh Xá tỉnh dậy, Sở Hiên cũng thức tỉnh theo, sau khi tên này tỉnh lại chuyện đầu tiên hắn làm là lấy mẫu gen của Trịnh Xá đi nghiên cứu. Nhìn bộ dạng chuyên chú của hắn, có vẻ nghiên cứu gen cũng không phải là việc trong ngày một ngày hai.
-....Tình hình cơ bản là như vậy.
- Giữa chuỗi gen xuất hiện một đoạn ty thể biến dị, cấu tạo của ty thể này cũng giống như gen đã mở cơ nhân tỏa, nó cũng tiến hóa…
Sở Hiên vừa cầm một tập tài liệu dày vừa nói với mọi người:
- Rất kỳ diệu, nếu đúng là như vậy thì người tu chân quả thật đã bước lên một phương hướng tiến hóa hoàn toàn khác với Thánh nhân, không chỉ ở lĩnh vực khoa học bên ngoài mà thậm chí cả trong nội bộ cơ thể cũng như vậy…
Tất cả mọi người chỉ có Tiêu Hoành Luật là có vẻ nghe được rõ ràng còn những người khác thì toàn một bộ có nghe mà chẳng có hiểu. Sở Hiên lần này lại cực kỳ kiên nhẫn, nói:
- Ty thể trong tế bào người có một bộ gen di truyền riêng, không giống với gen di truyền trong nhân tế bào mà con người vẫn sử dụng bình thường, nếu nói mập mờ một chút thì thậm chí có thể nhận định ty thể là một loại sinh vật khác ký sinh trong cơ thể người. Đương nhiên, đây chỉ là một giả thuyết, lúc trước tại thế giới hiện thực ta từng đọc qua mấy học thuyết về ty thể, trong đó học thuyết táo bạo nhất nhận định rằng cách đây mấy tỷ năm, ty thể rất có khả năng cũng là sinh vật. Thời điểm đó, trên trái đất chỉ tồn tại sinh vật đơn bào hoặc thậm chí là sinh vật amino acid nguyên thủy hơn nữa, những sinh vật này cắn nuốt lẫn nhau. Trong số này có một loại tế bào lớn có năng lực cắn nuốt cực mạnh, sau khi nuốt chửng một số tế bào lục hóa, loại tế bào lớn này rất có thể đã phát sinh đột biến, hình thành sinh vật. Những tế bào lục hóa kia cũng không hề bị tiêu hóa mà ngược lại, hìn thành quan hệ cộng sinh với loại tế bào lớn đó, ý của học thuyết giả tưởng kia là, ty thể vốn là tàn lưu di truyền của những tế bào lục hóa cổ đó.
Nói tới đây, Sở Hiên khẽ ngừng lại một chút, hắn cầm lấy tập văn kiện lên rồi mới tiến tục:
- Thánh nhân là dựa vào mở cơ nhân tỏa bản thân để đạt được tiến hóa, còn cơ sở của người tu chân thì là khống chế ty thể để đạt được tiến hóa. Phương hướng tiến hóa của hai bên từ bản chất đã khác biệt nhau, chẳng trách lại dẫn đến sự tranh đấu thời kỳ Hồng Hoang. Ý nghĩa của trúc cơ, đại khái là làm cho ty thể đang ngủ say cũng có được tiến hóa, ít nhất cũng phải tiến hóa đến mức thích ứng được với chân nguyên lực và ma lực... Đã có tâm đắc gì chưa?
Trịnh Xá cười khổ, xua tay nói:
- Cái gì mà ty thể, chuỗi gen chứ, nói nhanh một câu đi, rút cuộc là bao giờ ngươi mới giao công pháp tu chân cho ta? Hiện tại phương thức công kích của ta vẫn là cho chân nguyên lực và ma lực va chạm, ngươi không cảm thấy cách thức tấn công thô bạo đó thật quá sỉ nhục hai chữ tu chân sao?
- Đó là việc của ngươi.
Sở Hiên cười lạnh đáp:
- Theo những gì ngươi miêu tả với ta về chiến đấu cùng clone, mức độ lý giải đối với chiến đấu của các ngươi nằm ở hai cấp độ hoàn toàn khác biệt. Tuy có lý thuyết lấy lực phá xảo nhưng đó không phải là lý do cho những kỹ xảo chiến đấu kém cỏi của ngươi. Cái gọi là thuộc tính mạnh mẽ hay chiêu thức mạnh mẽ đều căn cứ vào phương thức sử dụng khác nhau mà thể hiện ra mức độ cường hãn khác nhau. Ví dụ như Nam Đẩu thủy điểu quyền của Trình Khiếu, nếu như ngươi và hắn có cùng trình độ mở cơ nhân tỏa, có cùng tố chất thân thể và chiêu thức thì ngươi không chắc đã là đối thủ của hắn, cũng không chắc có thể sáng tạo ra phương thức sử dụng đao gió. Ta giao thể chất tu chân cho ngươi, cũng giao chìa khóa khai mở thực lực cho ngươi, còn về làm thế nào mạnh lên, làm thế nào đối phó với clone, đó là vấn đề của ngươi!
Trịnh Xá bị bẻ đến cứng cả họng, hơn nửa ngày sau mới lầm bầm nói:
- Nhưng mà, nhưng mà thể chất tu chân này chỉ vỏn vẹn có thể sử dụng chân nguyên lực và ma lực, ngoài chiêu thức thí nghiệm dưới tầng hầm lúc trước ra thì ta thật sự không nghĩ ra được chiêu nào có thể tăng cường thực lực.
- …Trí tuệ người bình thường.
Sở Hiên cười lạnh, búng tay một cái, trên đầu ngón tay hắn bỗng xuất hiện một quả cầu ánh sáng sặc sỡ cực nhỏ. Chỉ thấy hắn nắm lấy quả cầu, dùng sức bóp mạnh, ầm một tiếng vang dội, một luồng khí lưu kịch liệt đột ngột quét qua khiến cho những người xung quanh đều phải nhắm mắt lại. Khi họ mở mắt ra thì Sở Hiên đã cầm một khẩu coilgun, chỉa thẳng thái dương Trịnh Xá.
- Nhớ kỹ, không có cái gọi là thuộc tính hay chiêu thức mạnh mẽ tuyệt đối, mạnh mẽ chẳng qua chỉ là theo phương thức sử dụng khác nhau mà được định nghĩa khác nhau mà thôi, nếu như vậy mà còn chưa tạo cho ngươi được ý tưởng gì thì suy nghĩ thêm một chút về Hắc viêm mà clone của ngươi sử dụng đi. Thế ta mới nói, lý giải đối với chiến đấu của ngươi và hắn đã nằm ở hai cấp độ hoàn toàn khác biệt, tuy ngươi dùng man lực cường hành rút ngắn được khoảng cách đó nhưng nếu muốn đánh bại hắn… Ngươi nhất định phải vượt qua được cửa ải này. Ta đã trao cho ngươi chìa khóa, sử dụng nó như thế nào là việc của ngươi, chiêu thức ngươi sử dụng dưới tầng hầm bất quả chỉ là phần lông da thôi!
"Mặc dù nói như vậy, nhưng mà… Cái gọi là cấp độ khác biệt đó rút cuộc là có ý gì?"
Ôm theo mối nghi hoặc như vậy, Trịnh Xá lại tiến vào máy mô phỏng, chiến đấu với Phục Chế Thể mấy lần. Lần này, Phục Chế Thể mô phỏng đã không còn là đối thủ của hắn nữa, cho dù chỉ sử dụng Hủy diệt cũng có thể đánh bại được Phục Chế Thể sử dụng Hắc viêm. Nhưng Phục Chế Thể này dù sao cũng chỉ là bản mô phỏng về hắn từ cách đây rất rất lâu rồi, trải qua thời gian dài như vậy, Phục Chế Thể không biết đã sớm phát triển đến mức độ như thế nào rồi. Huống hồ, năm xưa Phục Chế Thể rõ ràng là còn chưa dốc toàn lực, cho nên bản mô phỏng này thật sự không thể coi là thật được.
"Nhưng Phục Chế Thể đúng là quá mạnh mẽ, cho dù là với cấp độ của ta hiện tại đối mặt với hắn cũng vẫn phải cố kỵ ngọn lửa màu đen này. Nó giống như là tự có sinh mệnh, biết bảo vệ Phục Chế Thể, cũng có thể gây thương tổn cho kẻ địch, đúng là một chiêu thức khủng bố… Chờ chút, Hắc viêm này… Chẳng lẽ ý của Sở Hiên là như vậy?"
Trịnh Xá trong lòng chợt động, hắn đột nhiên hiểu được ý Sở Hiên muốn nói. Đúng vậy, nếu như nói về phương diện sử dụng năng lượng thì hắn thua kém Phục Chế Thể quá xa, thậm chí ngay từ Resident Evil 2, trình độ sử dụng năng lượng của Phục Chế Thể đã đạt tới trình độ cực kỳ kinh khủng rồi. Mạnh mẽ… chẳng qua chỉ là căn cứ vào cách sử dụng khác nhau mà có định nghĩa khác nhau thôi.
….. Nguồn:
"Thì ra là như vậy, chỉ là, muốn đạt tới trình độ đó, ta thật sự có thể sử dụng thuần thục trước khi trận chiến cuối cùng bắt đầu không? Không đủ thời gian…"
Ngày thứ hai chính là lúc tiến vào bộ phim Perfect Storm, từ sáng sớm mọi người đã tụ tập tại quảng trường Chủ Thần. Khiến cho họ thấy kỳ quái là, ngoài Sở Hiên chưa tới ra, cả Trịnh Xá cũng không thấy đâu, chuyện này đúng hiếm gặp.
Chờ không lâu sau, Trịnh Xá cùng La Lệ từ trong phòng họ bước ra, càng khiến cho mọi người bất ngờ là, sau lưng Trịnh Xá không ngờ lại xuất hiện một đôi cánh rồng. Tuy chưa hoàn toàn tiến vào trạng thái Tiềm long biến nhưng đôi cánh rồng này cũng đại biểu cho việc hắn đã khai mở cơ nhân tỏa tầng thứ tư trung cấp.
- Á à, Trịnh Xá, chẳng lẽ là đêm qua "chiến đấu" quá kịch liệt nên ngươi phải tiến vào tầng thứ tư trung cấp?
Trình Khiếu mỉm cười xấu xa, vỗ vỗ vai Trịnh Xá, hỏi.
Trịnh Xá lập tức cười khổ không thôi, nói thật hắn cũng cảm thấy hình tượng này của mình quá quái dị, có vẻ như đang bắt chước Phục Chế Thể. Nhưng hắn cũng không còn cách nào khác, nếu như muốn đạt tới cảnh giới như Sở Hiên nói thì điểm quan trọng đầu tiên là phải đưa tố chất thân thể ổn định ở trạng thái một nửa Tiềm long biến, chỉ có lúc ấy cường độ thân thể mới đạt tới yêu cầu. Tiếp theo là dự trữ một lượng lớn chân nguyên lực và ma lực, tuy bây giờ hắn đã có thể tự sinh ra chân nguyên lực và ma lực nhưng hiệu suất thật sự quá thấp, dù sao cũng chỉ mới có trình độ tu chân trúc cơ, vì thế hiệu suất sử dụng chiếc nhẫn tối cao để chuyển đổi chân nguyên lực và ma lực vẫn cao hơn một chút.
Mọi người cười nói một lúc, cùng hỏi Trịnh Xá lý do của cái bộ dạng này, mà Trịnh Xá cũng không giấu giếm, kể ra ý tưởng về một số chiêu thức mới mà hiện tại hắn đang thí nghiệm.
- Không còn cách nào, nếu như muốn sử dụng chiêu này, tố chất thân thể ta tối thiểu phải đạt tới trạng thái một nửa Tiềm long biến này mới được, hơn nữa còn phải duy trì liên tục, nếu không chân nguyên lực và ma lực phóng ra sẽ bị lãng phí.
Trịnh Xá cười khổ, khoát khoát tay, nói.
Tất cả mọi người đều cảm thấy tò mò, mấy người Trương Hằng lập tức hỏi chiêu này rút cuộc là thế nào, Trịnh Xá nhíu mày một lát rồi cũng không biết phải giải thích như thế nào, chỉ có thể ngoắc tay gọi Trình Khiếu, nói:
- Giải thích quá phiền phức, cứ để các ngươi xem thử nó là cái gì đi. Trình Khiếu, ngươi tới tấn công ta thử đi, nhớ là phải sử dụng Nam Đẩu thủy điểu quyền chân chính tấn công ta.
Trình Khiếu cũng không từ chối, hắn trực tiếp nhảy lên cao, lộn người một cái trên đầu Trình Xá, sử dụng Nam Đẩu thủy điểu quyền chém về phía hai vai Trịnh Xá. Âm thanh xé gió vang lên, chỗ vai Trịnh Xá lập tức bùng lên một luồng ánh sáng sặc sỡ, tiếp đó Trình Khiếu đang lơ lửng giữa không trung liền bị đẩy bắn ra xa hơn mười mét, ngã bịch xuống đất rên rỉ không ngớt.
- Đã thấy chưa? Ý tứ đại khái là như vậy, cũng giống như Hắc viêm hộ thể của clone của ta, chỉ là ta không tự nghĩ ra được công pháp Hắc viêm nên chỉ có thể dùng chân nguyên lực cùng ma lực thay thế.
Trịnh Xá khoát tay nói:
- Bạo tạc, Hủy diệt, thậm chí là cả Hồng hoang, khai thiên tích địa, những chiêu này đều là trạng thái buộc phải tiến vào khi chiến đấu, tóm lại là chiêu thức chiến đấu của ta kỳ thật rất ít. Ngoài ba chiêu thức liều mạng này ra, ta cũng cần những chiêu thức phổ thông có thể chiến đấu một cách bình thường. Lúc trước dưới tầm hầm, ta đã thử chia ra một tia chân nguyên lực và ma lực va chạm lẫn nhau, dù chỉ có một tia nhỏ thì khi hai loại năng lượng này xung đột, uy lực vẫn mạnh đến kinh người. Hơn nữa, điểm quan trọng nhất là hiện ta đã có thể chất người tu chân, có thể vận dụng linh hoạt hai loại năng lượng này... Ta trải đều chúng ở bên ngoài cơ thể, chân nguyên lực nằm ở cách da hai milimet, ma lực cách một milimet, chỉ cần ta bị tấn công, hai loại năng lượng sẽ tự động va chạm với nhau, sinh ra lực phản kích. Lực đối phương công kích ta càng mạnh, lực phản kính của ta lại càng lớn.
- Ngoài ra, không chỉ có như vậy...
Trịnh Xá chợt tung ra một quyền, từ cánh tay đến nắm tay hắn lóe lên ánh sáng sặc sỡ, một luồng khí kình xoắn ốc thuận theo cú đấm đơn giản đó bắn ra xa. Mặt sàn kim loại cách đó hơn hai mươi mét lập tức vỡ tung, tạo thành một vết nứt rộng hơn nửa mét.
- Có thể cho chân nguyên lực và ma lực va chạm tác dụng với nhau, bắn ra theo dạng xoắn ốc, cũng có thể đưa chân nguyên lực và ma lực vào cơ thể mục tiêu rồi mới va chạm...
Vừa nói, Trịnh Xá vừa đưa tay ấn xuống mặt đất, luồng ánh sáng sặc sỡ lóe lên giữa hai lòng bàn tay nhưng lần này lại không hề phát sinh biến đổi nào. Tiếp đó Trịnh Xá khẽ vuốt nhẹ lên mặt đất, sàn thép chỗ đó không ngờ đã hoàn toàn biến thành bột phấn, một khoảng sâu mấy mét đã bị chấn nát vụn.
- Tất cả số này đều chỉ là chiêu thức công kích mới thí nghiệm bước đầu, khi phối hợp với tốc độ siêu cao của Hồng hoang, khai thiên tích địa, sợ rằng clone của ta cũng tránh không thoát, phòng không xong... Nhưng đó vẫn chưa đủ, mạnh mẽ chẳng qua là căn cứ vào phương pháp sử dụng khác nhau mà có những định nghĩa khác nhau, chân nguyên lực và ma lực hẳn là phải còn những cách thức sử dụng mạnh hơn nữa. Chờ sau khi bộ phim này kết thúc, trước khi trận chiến cối cùng bắt đầu, ta sẽ cẩn thận rèn luyện một lượt, sau đó dùng trạng thái mạnh nhất tới khiêu chiến clone của ta!
Trịnh Xá vừa nói vừa hít sâu mấy hơi, tình trạng của hắn lúc này cũng không tốt lắm. Đầu tiên là hắn không có thói quen khai mở liên tục cơ nhân tỏa tầng thứ tư, bởi vì như thế sẽ làm thương tổn đến cơ thể, cho dù là chỉ mở ra một nửa thì với tố chất thân thể của Trịnh Xá cũng cảm thấy cực kỳ mệt mỏi. Hắn thật sự không biết Phục Chế Thể rút cuộc là làm thế nào để liên tục duy trì trạng thái này...
-....Được rồi, tiếp theo là bộ phim đếm ngược số hai, Perfect Storm. Mục tiêu duy nhất của chúng ta là bắt sống tinh thần lực khống chế giả của đối phương, sau đó Trung Châu đội chúng ta sẽ đưa đội ngũ hoàn mỹ nhất tiến vào trận chiến cuối cùng, khiêu chiến vị trí mạnh nhất của tiểu đội luân hồi Ác Ma!
Perfect Storm, đây là một bộ phim thảm họa thế giới điển hình, nội dung trong đó gần như đều là nói về tình hình sau khi cơn bão ập tới. Như thường lệ trước khi tiến vào thế giới phim kinh dị mọi người đã xem kỹ phim rồi, nhưng không ai có thể ngờ được tình huống bên trong sẽ quỷ dị đến như thế!
Nơi mọi người xuất hiện là ở giữa biển lớn, nhìn quanh bốn phía đều là mặt biển xanh biếc, rộng lớn vô biên, song vẫn còn may lúc đầu là thời gian an toàn, mọi người lơ lửng cách mặt nước ước khoảng nửa mét, cảm giác giống như đang giẫm trên mặt đất. Trước khi thế giới phim kinh dị chính thức bắt đầu, Chủ Thần sẽ bảo vệ người tham gia.
- Hic, tình hình này cũng quá quái dị rồi? Chủ Thần đáng ghét, cứ như vậy ném chúng ta vào trong biển sao? Chẳng lẽ muốn chúng ta bơi qua Thái Bình Dương à?
Trương Hằng vẻ mặt quỷ dị nhìn về phía Trịnh Xá.
Minh Yên Vi ở bên cạnh Trương Hằng lạnh lùng hừ một tiếng, cũng không nói với Trương Hằng, mà quay phía Trịnh Xá hỏi:
- Trịnh Xá, nhiệm vụ của phim kinh dị lần này là gì?
- vĩ40" đến 2634" kinh Đông, 25 đến 124Ừm...Đi đến hòn đảo ở 123 Bắc, tiến vào đảo lập tức có thể trở về Chủ Thần không gian? Nhiệm vụ phim kinh dị đơn giản như vậy sao?
Trịnh Xá vẻ mặt quỷ dị nhìn đồng hồ đeo tay nói.
Những người còn lại cũng đều nhìn vào đồng hồ, nhiệm vụ Chủ Thần giao cho qua nhiện như lời Trịnh Xá nói, đi đến hòn đảo ở kinh độ vĩ độ kia, chỉ cần tiến vào đảo sẽ liền trở về Chủ Thần không gian. Điểm này có chút tương tự như Resident Evil 2, cũng là đến một địa điểm thì sẽ hoàn thành nhiệm vụ, chỉ là thế giới phim kinh dị kia còn cần nhiệm vụ khác, không đơn giản gọn nhẹ như thế giới phim kinh dị này.
- vĩ Bắc à? Chỗ đó là quần đảo Điếu Ngư Đài thì phải.40" đến 2634" kinh Đông, 25 đến 124Một hòn đảo ở 123
Vương Hiệp có chút do dự rồi bỗng mở miệng nói.
- Ừm, đúng là quần đảo Điếu Ngư Đài.
Sở Hiên yên lặng gật đầu, khẳng định lời của Vương Hiệp.
"Đúng mà, hai người này trước kia đều là quân nhân. Vương Hiệp có thể nói là một quân nhân tiêu chuẩn, cho nên hắn hẳn phải biết kinh độ vĩ độ của quần đảo Điếu Ngư Đài, tên khốn Sở Hiên này thì đã gặp qua cái gì là không quên, cho nên nhớ kinh độ vĩ độ của quần đảo đó cũng là bình thường. Chỉ là... Trình Khiếu tên đáng ghét này không phải cũng là một quân nhân sao? Nhìn bộ dáng hắn tựa hồ căn bản chưa nghe qua."
Trịnh Xá nhủ thầm trong lòng, hắn thở ra một hơi, nói:
- Nhưng mà thế giới phim kinh dị này cũng quá dễ rồi chứ? Chỉ cần đến địa điểm này là được, nói cách khác không phải để chúng ta vào du ngoạn sao? Nói mới nhớ, đội ngũ kia tiến vào thế giới phim kinh dị này trước chúng ta phải không?
Trịnh Xá lời này vốn là hỏi Sở Hiên nhưng lại thấy Sở Hiên ngồi tại chỗ phiên dịch văn tự, hắn đành bất đắc dĩ nhìn sang Tiêu Hoành Luật. Thằng nhóc này cũng không chần chừ, lập tức gật đầu khẳng định nói:
- Không sai, cho dù là đội ngũ nào thì cũng thế, trừ phi là tiểu đội luân hồi Ắc Ma hoặc tiểu đội luân hồi Thiên Thần, nếu không gặp phải chúng ta đều chỉ có thể tiến vào thế giới phim kinh dị trước...Có điều lời ngươi nói chỉ đúng một nửa, thế giới phim kinh dị này đúng là quá đơn giản, nhưng chỉ đối với Đông Hải đội mà nói thôi.
- Là sao?
Câu này lại khiến cho những người còn lại đều ngẩn người. Bọn họ đều không hiểu vì sao nhiệm vụ phim kinh dị đơn giản như vậy, mà lại chỉ đơn giản đối với đội yếu, còn đối với Trung Châu đội thì ngược lại, khó khăn vô cùng chứ?
Trịnh Xá trong lòng chợt động, vội nói:
- Ý của ngươi là, do thực lực hai bên chênh lệch quá lớn, cho nên Chủ Thần mới để cho Đông Hải đội cực kỳ thuận lợi, biến nhiệm vụ này trở thành vô cùng đơn giản, chỉ cần bọn họ có thể chạy đến quần đảo Điếu Ngư Đài trước khi chúng ta đuổi tới là có thể bình yên trở về Chủ Thần không gian. Còn chúng ta lại không thể bắt được tinh thần lực khống chế giả của Đông Hải đội, khiến cho trong trận chiến cuối cùng, thực lực của Trung Châu đội sẽ bị khiếm khuyết? Đây là khó khăn mà Chủ Thần đưa ra cho chúng ta sao?
- Ừ, không sai, đúng là ý này, chỉ cần chúng ta không có tinh thần lực khống chế giả, trong trận chiến cuối cùng sẽ phát sinh chuyện gì ta nghĩ mọi người đều đã rõ phải không? Vì thế trước khi Đông Hải đội đến quần đảo Điếu Ngư Đài, chúng ta phải chặn bọn họ lại. Nhưng mà rất đáng tiếc, thế giới phim kinh dị này không cho phép sử dụng đạo cụ phi hành, do đó Đông Hải đội tiến vào thế giới phim này sớm hơn chúng ta sẽ chiếm cứ "thế" có lợi tuyệt đối. Mặc dù "thế" này chỉ có thể dùng để chạy trốn, thoát khỏi sự truy đuổi của chúng ta, nhưng mà trong nhiệm vụ tiếp cận quần đảo Điếu Ngư Đài này, bọn họ đúng là có chút ưu thế so với chúng ta.
Tiêu Hoành Luật ngắt ngắt tóc, cười hắc hắc, nói.
Mấy người Trịnh Xá vội nhìn đồng hồ đeo tay, quả nhiên đã thấy phía trên xuất hiện đoạn cấm đạo cụ phi hành, như vậy thế giới phim kinh dị này liền trở thành một chuyến đi biển thật sự, một điểm mưu lợi cũng không được. Đương nhiên, cá nhân có kỹ năng phi hành lại là chuyện khác, có điều thành viên tiểu đội luân hồi có kỹ năng chỉ chiếm một phần rất ít ỏi, dõi mắt cả thế giới luân hồi chỉ có mười mấy tiểu đội, trong đó người có kỹ năng phi hành cá nhân cũng không vượt quá mười người.
- Ặc...Không phải vậy chứ? Không thể dùng đạo cụ phi hành...Chẳng lẽ muốn chúng ta đi thuyền đến quần đảo Điếu Ngư Đài sao? Nhưng mà xung quanh cũng không có tàu biển, chẳng lẽ muốn chúng ta bơi ư?
Trình Khiếu đột nhiên khoa trương nói, Chiêm Lam đang ngủ say bên chân hắn, cô gái này đã ngủ suốt mấy chục ngày, trong thời gian đó hoàn toàn phải dựa vào mỗi ngày ba mũi thuốc dinh dưỡng. Nếu như phải bơi đến quần đảo Điếu Ngư Đài thì sẽ rất khó xử lý với những người đang hôn mê, hơn nữa nơi này cũng không biết là địa phương nào, nếu như là ở Đại Tây Dương hoặc càng xa hơn như Nam Cực, Bắc Cực, vậy bơi đến quần đảo Điếu Ngư Đài phải chăng cần đến vài tháng sao? Người cũng mệt chết rồi, đâu còn có thể đuổi theo Đông Hải đội được?
Thấy tình hình như thế, mọi người lại thương lượng một hồi, trước hết lấy ra giỏ khí cầu cỡ nhỏ, trang bị này vốn được bơm đầy khí, đủ để nổi trên mặt nước, tiếp đó đặt những người đang hôn mê vào bên trong, tiếp nữa là Tiêu Hoành Luật mấy người không biết bơi. Đến khi giỏ khí cầu hoàn toàn chứa đầy, còn lại mấy người chỉ có thể đợi một lát sau khi vòng bảo vệ biến mất sẽ bơi trong biển.
- Quyết định thế nhé, lát nữa sau khi vòng bảo vệ biến mất, ta sẽ bay ra tìm một con tàu tới, rồi chúng ta lại đuổi theo Đông Hải đội.
Trịnh Xá trầm tư một lát nói.
Sở Hiên đột nhiên cười lạnh hỏi:
- Dùng tàu biển bình thường có thể đuổi theo Đông Hải đội sao? Nếu Chủ Thần đã sắp xếp để Đông Hải đội và chúng ta chiến đấu, mà chúng ta lại chưa từng nghe qua sự tồn tại của đội ngũ này vậy có thể biết được thực lực của bọn họ như thế nào. Theo như phong cách nhất quán của Chủ Thần, luôn cân bằng thực lực và "thế", Đông Hải đội chắc chắn là ở rất gần quần đảo Điếu Ngư Đài, chúng ta dùng tàu thuyền bình thường căn bản không thể đuổi kịp, trừ phi là sử dụng một vài thủ đoạn đặc biệt.
- Thủ đoạn đặc biệt?
Tất cả mọi người đều tò mò hỏi, chỉ có Tiêu Hoành Luật giật mình nói:
- Đúng thế, Chủ Thần không thể đưa ra thế giới phim kinh dị không có lời giải, Chủ Thần đã an bài hai đội ngũ chúng ta tiến hành đoàn chiến, bất kể Đông Hải đội có yếu như thế nào, Chủ Thần cũng không thể để cho bọn họ bình an đến quần đảo Điếu Ngư Đài, cho nên nhất định có điểm nào đó chúng ta chưa phát hiện được, mà một điểm sơ hở này chính là cơ hội duy nhất để chúng ta đuổi theo Đông Hải đội... Sở Hiên, ý của ngươi là...
Tiêu Hoành Luật còn chưa dứt lời, đột nhiên giỏ khí cầu hắn đang ngồi bỗng rơi tõm xuống biển biển, chìm dưới mặt nước khoảng hai mét, thằng nhóc này tức khắc liền bị uống mấy ngụm nước. Đến khi giỏ khí cầu nổi lên khỏi mặt nước, hắn mới ho sặc sụa, nhưng thế vẫn còn coi như ổn, Chiêm Lam đang hôn mê đã bị xuống biển.
Theo giỏ khí cầu nổi lên, rào một tiếng trầm đục, Trịnh Xá đã ôm Chiêm Lam phá mặt nước mà lên, những người còn lại cũng lần lượt nổi lên khỏi mặt nước. Hiện tại, thế giới phim kinh dị The Perfect Storm cuối cùng đã hoàn toàn bắt đầu.
Bởi vì thế giới phim kinh dị bắt đầu quá nhanh, mấy người đều bị sặc nước, uống mất mấy ngụm nước biển, đợi đến khi mọi người đều ho xong, Trịnh Xá mới hỏi Tiêu Hoành Luật:
- Là ý gì? Rốt cuộc là muốn nói cái gì?
- Tàu chiến.
Tiêu Hoành Luật lau nước biển trên mặt đáp:
- Tuy không biết Đông Hải đội đi loại thuyền gì, nhưng mà với thực lực đội ngũ bọn họ hẳn là không thể đoạt được tàu chiến. Cho dù dựa vào biện pháp đánh lén có thể giết chết một số binh sĩ trong quân cảng, nhưng không có đủ thực lực, bọn họ không thể uy hiếp được binh lính hải quân, lại càng không cần nói đến chuyện mang tàu chiến ra đi.
Đạo lí này rất đơn giản, chỉ dựa vào mười thành viên tiểu đội luân hồi thì không thể điều khiển nổi một chiến hạm, cho dù là chiến hạm loại nhỏ cũng không được, dù sao bọn họ không có kiến thức chuyên môn về phương diện này. Mà muốn bắt giữ một hai tên lính hải quân thì rất dễ dàng, nhưng muốn bắt một nhóm lớn binh lính hải quân, lại còn muốn đưa chiến hạm an toàn ra khỏi quân cảng, đồng thời cần những binh lính hải quân này giúp khởi động chiến hạm thì độ khó cũng không phải lớn một cách bình thường, cái cần đã không chỉ là thực lực mà còn phải có một loại uy hiếp lực, giống như bom nguyên tử đối với quốc gia yếu, sức mạnh siêu việt một trình độ nhất định cũng đồng dạng có thể uy hiếp những binh lính hải quân này.
- Cho nên, với thực lực của Đông Hải đội hẳn là không thể có được quân hạm, mà nếu bọn họ đi thuyền biển bình thường, tốc độ không thể nhanh hơn tàu khu trục. Nếu vị trí của chúng ta không phải giữa đại dương thì biện pháp tốt nhất là tìm một bến cảng hải quân, sau đó cướp một chiến hạm là biện pháp tốt nhất.
Tiêu Hoành Luật khoát khoát tay, nói.
Đây đúng là một biện pháp tốt, dù sao bọn họ cũng phải cướp một con tàu biển đi đến quần đảo Điếu Ngư Đài, đã không còn cách nào, vậy cướp một chiến hạm cũng không phải là không thể tiếp nhận. Với thực lực của Trung Châu đội mà nói, cho dù tiêu diệt một, hai quốc gia cũng là dễ như trở bàn tay, sự tồn tại của Ma động pháo không phải chỉ dùng đến uy hiếp. Hơn nữa kể cả là không sử dụng Ma động pháo thì sức chiến đấu của mọi người trong Trung Châu đội cũng mạnh đến đáng sợ, trong đó có mấy người nếu muốn đối phó bọn họ thì cứ mời đến vài chiến hạm rồi hãy nói.
Có điều Trung Châu đội cũng tồn tại nhược điểm, chí ít giai đoạn này có nhược điểm rất lớn, đó là không có tinh thần lực khống chế giả. Tìm kiếm kẻ địch trong dạng bản đồ rộng lớn như thế này, không biết vị trí và nhân số của đối phương, tình huống này đơn giản là hoàn toàn ở vào thế yếu, cũng may Trung Châu đội thực lực mạnh mẽ, có sức mạnh để lấy lực phá xảo, nếu không rất có thể đã sớm đại bại trong bộ phim Independence Day lần trước rồi.
"Cướp một chiến hạm còn có một chỗ tốt khác, chí ít có thể tìm được những thuyền ở lân cận."
- Được! Vậy trước tiên tìm một tàu biển ở gần đây, sau đó chúng ta đi tìm quân cảng quậy lớn một trận.