i>"Xét thấy chiến lực của đoàn đội hai bên đã vượt qua giới hạn độ khó của Resident Evil 2, T-Virus tiến hóa bắt đầu, sau một phút sẽ hoàn tất tiến hóa..."
Đây là âm thanh Trịnh Xá nghe được khi con Licker kia ập xuống, thanh âm trang nghiêm, lạnh lẽo rõ ràng là của Chủ Thần, mặc dù hắn không biết rút cuộc là có chuyện gì nhưng trong tiềm thức hắn cảm giác thấy nguy hiểm, hy vọng có thể trước khi nguy hiểm này ào tới, giải quyết triệt để đám sinh vật trước mắt!
Nghĩ như vậy, Trịnh Xá còn đang lăn dưới đất đã lôi súng máy hạng nặng từ trong Nạp giới ra, cả người vừa chạm xuống đất đã lập tức giơ súng bắn lên Licker đang lao tới giữa không trung. Uy lực khổng lồ của súng trong nháy mắt bắn Licker bay ngược lại, khi nó rơi xuống cả người đã lỗ chỗ vết đạn như tổ ong. Trịnh Xá cũng không hề tiếc đạn, hắn giơ súng nhắm về đám Licker và Cerberus xung quanh siết cò, nhất thời đá vụn bay tung tóe, Licker và Cerberus căn bản không thể đến gần bốn người nửa bước, dễ dàng bị uy lực của súng máy biến thành mảnh vụn. Hơn mười giây sau, cả hiện trường chỉ còn con Cerberus khổng lồ kia.
Trịnh Xá giơ súng nhắm thẳng vào đầu nó, vừa mới bắn được hơn mười phát, đẩy nó lùi lại mấy mét thì đạn trong súng đã hết sạch, không chỉ như vậy, chỗ Cerberus bị bắn trúng không ngờ lại thò ra mấy cái xúc tu như vòi bạch tuộc, đồng thời Cerberus cũng bắt đầu lao tới chỗ mọi người.
"Đây là cái Chủ Thần gọi là T-Virus thể tiến hóa sao? Hóa ra là như vậy...."
Trịnh Xá rút quân đao trong Nạp giới ra, tiếp đó đối mặt với con Cerberus to lớn đang lao tới, gần như đồng thời hai bên hung hăng đâm sầm vào nhau. Trịnh Xá đưa quân đao đâm thẳng vào cổ Cerberus, không đợi hắn kịp dùng lực xe xuống, trên người Cerberus đã truyền đến một cỗ lực lượng khổng lồ, đẩy hắn đập thẳng vào vách tường, tiếp đó vai phải hắn đau đớn kịch liệt, có thứ gì đó từ phia sau xuyên thẳng qua.
- Hồng... Hồng viêm!
Trịnh Xá mắt thấy con Cerberus to lớn đang cắn tới đầu hắn, trong tình huống cấp bách, hắn bất chấp tất cả mở cơ nhân tỏa tầng thứ hai, lực lượng cơ nhục toàn thân bành trướng. Trịnh Xá vô thức sử dụng kỹ năng hồng viêm, nhất thời trên người hắn bung lên hỏa diễm màu đỏ máu, chỗ Cerberus tiếp xúc với ngọn lửa trong nháy mắt đã bị thiêu thành tro bụi, đến cả những xúc tu mọc ra cũng không tu bổ nổi thân thể, không lâu sau, con Cerberus to lớn đã hoàn toàn bị thiêu thành một đóng tro tàn..
Khi ba người còn lại chạy đến, huyết sắc hỏa diễm trên người Trịnh Xá đã tắt, còn hắn đang cố gắng lôi một cây cọc sắt đâm vào đầu vai ra. Cây cọc sắt này đâm xuyên qua vai phải hắn, tạo thành một cái lỗ lớn máu tươi đầm đìa, cảnh này lập tức làm Angela sợ hãi hét lên.
Trịnh Xá rút cây cọc ra, hắn cười khổ nói với ba người còn lại:
- Đi thôi, chúng ta trước tiên hãy rời khỏi ngôi trường này, có trời mà biết chỗ này còn có Licker hay các gì khác nữa không...
- Có thể mang ta theo không?
Một thanh âm đột nhiên từ trong bóng tối truyền tới, bốn người vội vàng nhìn lại, chỉ thấy một tên lính đánh thuê cước bộ tập tễnh đến gần, rõ ràng là hắn đã bị thương.
Alice nhìn tên lính đánh thuê, nàng nhíu mày hỏi:
- Bị lây bao lâu rồi?
Tên lính đánh thuê kia kỳ quái đáp:
- Hơn hai giờ, tiến sỹ nói tìm được con gái hắn, ta sẽ có hy vọng sống sót...
Alice thờ phào một hơi nói:
- Không sai, ngươi rất may mắn, hai giờ quả thật có thể sống sót. Đi thôi, chúng ta rời khỏi ngôi trường này trước ròi hãy nói, ta cảm thấy đám zombie giống như đột nhiên có gì đó biến đổi...
Tên lính đánh thuê này tên là Carlos, cũng đang trên đường thì nhận được điện thoại của tiến sỹ Ashford, tiếp đó mang theo một tên đội viên tới trường học tìm Angela, đáng tiếc tên đội viên kia cũng không được may mắn cho lắm, vừa xuất trường đã bị Licker xé xác.
Đến khi mọi người rời khỏi trường học, bấy giờ bọn họ mới kinh ngạc phát hiện bên ngoài mọi người cũng đang chiến đấu, từ xa xa zombie không ngừng vây tới chỗ này. Trên người đám zombie này không ngừng có xúc tu vươn ra, hơn nữa bọn chúng so với zombie lúc trước rõ ràng là có khác biệt rất lớn, cho dù bị đạn bắn trúng đầu cũng không sao, vẫn không ngừng tiến tới, chỉ có dùng vũ khí uy lực lớn hơn đánh nát đầu bọn chúng mới có thể làm chúng triệt để mất khả năng hành động.
"Đây là T-Virus thể tiến hóa sao? Vì để hạn chế lực lượng của hai bên đoàn đội, chỉ lấy số lượng đã không đủ áp chế chúng ta cho nên phải đề cao chất lượng, đây là ý tứ của Chủ Thần sao?"
- Trình Khiếu, dùng Heat Hawk mở đường! Mọi người nhanh lên xe, chỗ này không thể ở lâu.
Trịnh Xá gào lên, hắn dẫn đầu chạy về phía xe bus.
Trình Khiếu nghe vậy hơi sửng sốt một chút, sau đó hắn cười hắc hắc nhìn đám zombie, giơ Heat Hawk quay quay hai vòng, tiếp đó ném lưỡi búa ra xa mười mét.
Ầm một tiếng, chỗ thiểm điện phá ra xuất hiện một cái hố rộng một hai mét, tất cả zombie xung quanh đó mấy mét đều bị đánh thành thịt vụn, uy lực của Heat Hawk đúng là thập phần cường đại. Trình Khiếu dụng lực kéo một cái, lưỡi búa lập tức quay về chỗ hắn, Trình Khiếu đưa tay tiếp lấy rồi cười ha ha, mãi đến lúc tiếng động cơ xe bus vang lên hắn mới giật mình vội vã chạy lại.
Alice ngồi cạnh ghế lái xe, nàng nhìn Trịnh Xá nói:
- Ta biết vị trí của trụ sở công ty Umbrella, nhưng mà... Chúng ta cứ thế này mà chạy tới đó sao? Ngươi không sợ bị bọn chúng trực tiếp đóng băng lại như đám Licker, sau đó cắt ra từng mảnh nghiên cứu, hoạc là nuôi dưỡng T-Virus thể siêu tiến hóa trong cơ thể ngươi sao?
Trịnh Xá thở ra một hơi nói:
- Cứ thế này chạy tới chắc chắn là không được, cho nên chúng ta nhất định phải thể hiện lực lượng của mình, để bọn chúng biết rằng, trước mắt chúng không phải con mồi mà là cường giả bình đẳng với chúng... Đến trụ sở công ty sẽ tính mấy chuyện này sau, trước hết chúng ta nên nghĩ xem làm thế nào đối phó với một đàn zombie đã.
Alice kỳ quái hỏi:
- Đàn zombie nào? Phía trước có một đám zombie sao? Đúng rồi, người chờ chút.
Nói đoạn, Alice vội tới cạnh Angela, nhẹ nhành ấn lên cái ba lô trên lưng cô bé, lập tức phía sau ba lô lộ ra một ngăn ẩn, trong ngăn này có mấy ống xilanh, đây là thuốc giải T-Virus.
Alice đầu tiên tới chỗ Carlos, trước khi nam nhân kịp phản ứng đã tiêm vào tay hắn, tiếp đó nàng tới chỗ Trịnh Xá nói:
- Mặc dù trong cơ thể ngươi đã tồn tại T-Virus nhưng để phòng ngừa vạn nhất, cứ tiêm thuốc giải độc đi. Thuốc này có tác dụng với T-Virus phổ thông, vừa nãy ngươi có bị thương không?
Trịnh Xá mặc dù tin tưởng lúc trước giao đấu với Cerberus cũng không bị thương nhưng ắn vẫn đưa tay ra, Alice cũng không nói nhiều, cầm lấy tay hắn tiêm vào...
- Nói như vậy trong người ngươi cũng có T-Virus? Là cha ngươi tiêm vào sao?
Alice vuốt tóc Angela, nhẹ giọng hỏi.
Angela gật đầu nói:
- Các người đừng trách ông ấy, từ nhỏ cơ thể ta đã rất yếu ớt lắm bệnh, bác sỹ nói là do bệnh di truyền, hệ thống miễn dịch quá yếu, chỉ có thể từ từ điều dưỡng, nhưng cũng rất có thể sẽ chết bởi vài căn bệnh thông thường, ví dụ như cảm lạnh, sốt các loại... Cha ta vì muốn cứu ta nên nên từ lúc ta còn rất nhỏ đã không ngừng nghiên cứu các loại thuốc biến đổi gen, sau này liền tập trung tinh thần vào phương diện virus, mãi đến gần đây ông ấy mới từ từ nghiên cứu ra một loại virus biến đổi gen có thể tăng cường sức sống tế bào trong cơ thể người, T-Virus...
- Cha ta nói, xuất xuất phát điểm của loại virus này là vì việc tốt, để tế bào con người sản sinh sức sống cực mạnh, cường độ sức sống thậm chí có thể làm cho người sau khi chết vẫn có thể để cơ thể hoạt động. Về lý luận, nghiên cứu của ông ấy đã không còn xa mục tiêu vĩnh sinh bất tử... Nhưng một bước này, ông ấy nói đã phạm phải sai lầm, hơn nữa cạnh ông ấy còn có một thế lực rất lớn hi vọng ông ấy phạm sai lầm. Vì thế T-Virus ra đời, cùng với đó là các lại vũ khí sinh hóa, zombie, Licker, Nemesis, còn có thể nguyên bản của T-Virus, Progenitor virus, thứ cha ta tiêm cho ta chính là Progenitor virus, có thể tăng cường thể chất, khả năng phản ứng mà không làm biến đổi cơ thể và ý thức, còn có rất nhiều, rất nhiều...
Mọi người xung quanh đều có chút kinh ngạc nhìn Angela, Jill hút một hơi thuốc, ngồi xuống chỗ Angle nói:
- Ngươi thật thông minh, Angela, ngươi trời sinh đã như vậy sao?
Angela lắc đầu nói:
- Ta cũng giống Alice tỷ tỷ, đều được tiêm Progenitor virus, nghe nói nó làm thay đổi gen của chúng ta, làm cho một ít trói buộc trong gen biến mất, ví dụ như...
Angela đang nói chuyện đột nhiên hai mắt cô bé trở nên mờ mịt, bất quá trạng thái này chỉ kéo dài trong chốc lát rồi lại khôi phục như bình thường.
- Ví như trạng thái vừa rồi, ta thấy nó rất tuyệt vời, xem một quyển sách chỉ một lần là nhớ hết toàn bộ, Alice tỷ tỷ, tỷ cũng như vậy phải không?
Angela tò mò hỏi.
Alice lắc đầu nói:
- Ta cũng không biết, ta còn chưa dùng trạng thái thái này để xem sách... Chỉ là không nghĩ rằng thế giới kinh khủng này khởi đầu lại từ nghiên cứu của một bác sỹ muốn cứu con gái mình.... Công ty Umbrella, tất cả là do công ty Umbrella!
Angela thở dài, cô bé cúi đầu nói:
- Alice tỷ tỷ, đừng trách cha ta... Ông ấy cũng không muốn như vậy, nhưng nếu không đáp ứng họ, tính mạng của ông ấy sẽ không được đảm bảo, vì thế ông ấy bất đắc dĩ chỉ có thể đáp ứng họ. Ta thường thấy ông ấy một mình trong phòng làm việc uống rượu đến say, ông ấy cũng rất khổ tâm...
Nên trách ai, không nên trách ai, đám người Trịnh Xá cũng không biết, mặc dù đề tài vẫn đang tiếp tục, nhưng mấy người trong tiểu đội luân hồi đều rất quan tâm, đặc biệt là khi câu chuyện về Progenitor virus lộ ra, trong lòng Trịnh Xá và Tiêu Hoành Luật cùng vang lên một thanh âm.
"Chế tạo thuốc mở cơ nhân tỏa tầng thứ nhất..."
Từ mức độ nào đó mà nói, mở cơ nhân tỏa tầng thứ nhất có thể sử dụng khoa học kỹ thuật để đạt được, trước kia Sở Hiên từng nói qua, có một loại hormone cực độc, nó có thể mở cơ nhân tỏa ở người, đồng dạng, sau khi mở cơ nhân tỏa loại hormone này sẽ giết chết người đó, những người không chết chỉ là một phần cực nhỏ mà thôi. Bạn đang đọc truyện tại TruyệnFULL.vn -
Nếu như coi Progenitor virus là một dạng hormone loại nhẹ, vậy cũng có thể nói, cho dù tiến vào trạng thái cơ nhân tỏa, cơ thể người cũng không phải chịu thương tổn. Đồng thời, Progenitor virus rất có thể còn kích thích cơ nhục và tốc độ phản ứng thần kinh của cơ thể, chỉ cần tiêm loại Progenitor virus này, cơ thể người có thể tự động mở cơ nhân tỏa tầng thứ nhất mà không cần chịu đựng cảm giác thống khổ giống như tử vong, giống như Angela và Alice trước mắt.
Tác dụng của thứ này đối với tiểu đội luân hồi quả thật là không cần nói cũng biết, cái gì khác cũng được, nhưng mở cơ nhân tỏa, cho dù chỉ là tầng thứ nhất, chiến lực của bất kỳ tân nhân nào cũng có thể tăng lên đến hàng hai chữ số. Chỉ cần mở cơ nhân tỏa tầng thứ nhất, sau đó sử dụng vũ khí bình thường, thực lực cũng đã mạnh hơn người thường đến mười lần, điểm này không hề có chút khoa trương.
"Phải lấy được! Thứ này nhất định phải lấy được! Progenitor virus a, đây quả thực là thứ tiểu đội luân hồi mong muốn có được nhất, một khi có thể làm cho mỗi người, không, ít nhất có thể làm cho mỗi tân nhân đều mở cơ nhân tỏa tầng thứ nhất, vậy có thể khiến Trung Châu đội đối mặt với bộ phim kinh dị nào cũng ung dung vượt qua..... Không cần phải lo lắng cho tân nhân nữa! Trịnh Xá, thứ này nhất định phải lấy được!"
Tiếng của Tiêu Hoành Luật từ trong tâm linh tỏa liên truyền tới.
Trịnh Xá trong lòng cũng nghĩ giống như vậy, không chỉ có hắn và Tiêu Hoành Luật, những người còn lại trong đội cũng đều biết ý nghĩ của thứ này, nó đơn giản là như máy ăn gian, ngay từ đầu có thể làm cho tân nhân có được thực lực mà tư thâm giả trong rất nhiều đội ngũ cũng không có. Cứ như vậy, chỉ cần Trung Châu đội vượt qua tập phim kinh dị lần này, sau này đối mặt với bất kỳ tiểu đội nào cũng chiếm ưu thế tuyệt đối, ưu thế tuyệt đối!
Trịnh Xá bình tĩnh lại suy nghĩ, hắn nhẹ giọng hỏi:
- Vậy Progenitor virus ở đâu? Bị công ty Umbrella đoạt mất rồi sao?
Angela hơi sửng sốt một chút, cô bé đáp:
- Đúng vậy, nghe cha ta nói, Progenitor virus đã bị công ty mang đi, tất cả tư liệu về gen đều bị lấy đi. Bởi vì nuôi cấy loại virus này cực kỳ khó khăn, phải sử dụng một loại nguyên tố vi lượng trên trái đất gần như không có, chỉ tìm thấy trên thiên thạch, cho nên một người gần như không thể nuôi cấy được...
Trịnh Xá trong lòng nơi nhảy lên, điểm này đối với thế giới hiện thực có lẽ là một hạn chế rất lớn, nhưng đối với Chủ Thần không gian, bất cứ loại nguyên liệu gì cũng có thể hoán đổi từ chỗ Chủ Thần, hơn nữa giá cả cực kỳ tiện nghi. Nói cách khác, chỉ cần bọn họ lấy được tư liệu nuôi cấy cụ thể, vậy sản xuất hàng loạt thuốc giúp tân nhân mở cơ nhân tỏa tầng thứ nhất cũng không phải là chuyện mơ mộng nữa.
"Ta hiểu rồi!"
Tiêu Hoành Luật chợt kêu lên một tiếng sợ hãi, hắn vội thông qua tâm linh tỏa liên nói với Trịnh Xá: "Ta biết câu ngươi nói trước đây có ý nghĩa gì rồi".
Trịnh Xá càng bị dọa sợ, hắn kỳ quái nói: "Điều ta nói có ý tứ gì, ngươi nói rõ ràng một chút a".
Tiêu Hoành Luật hít vào một hơi nói: "Trước kia ngươi nói, trong Trung Châu đội từ rất sớm đã có một người, hắn từng nói qua có một danh ngạch để chế tạo bảo tiêu, trên thực tế, tác dụng của bảo tiêu này cực kỳ có hạn. Khi đó hắn cũng không dám chắc bảo tiêu này có bao nhiêu chiến lực nên chỉ dùng một danh ngạch miễn phí để chế tạo ra một bảo tiêu, nhưng thực tế cột sáng có thể chứa được ba người có thể hình bình thường... Ngươi nghĩ xem, nếu như mỗi người chúng ta chế tạo hai bảo tiêu mở cơ nhân tỏa, sau đó để họ sử dụng súng ống vũ khí, chiến đấu lực như vậy... Nếu chỉ là bảo tiêu bình thường mà nói, vậy cơ bản không có bao nhiêu chiến lực, nhưng nếu cộng thêm trạng thái mở cơ nhân tỏa thì sao đây! Trời ạ! Đây đơn giản là chiến lực tối cường rồi!"
Trịnh Xá suy nghĩ một chút nói: "Chế tạo người biến đổi gen, bọn họ có thể mở cơ nhân tỏa hay không tạm thời chưa bàn tới... Nhưng nếu như chúng ta có được Progenitor virus này, vậy tân nhân trong đoàn đội chúng ta sẽ có cơ hội sinh tồn lớn nhất... Nhất định phải lấy được! Tiêu Hoành Luật, có biện pháp nào lấy được Progenitor virus này không?"
Tiêu Hoành Luật đã ngồi thụp xuống, hắn không ngừng ngắt tóc trán, mấy phút sau trên tay hắn đã có bảy tám sợi tóc, bấy giờ hắn mới thì thào nói: "Không thể lấy được Progenitor virus trong bộ phim kinh dị lần này, bởi vì chúng ta vừa phải tránh né Ác Ma đội công kích, vừa phải đưa Angela tới trạm kiểm tra, không thể vượt qua khoảng cách lớn như vậy tìm tới tổng bộ của công ty Umbrella. Hơn nữa cho dù đi được cũng không dễ lấy trộm Progenitor virus từ trong đó ra... Chỉ có thể trước tiên hoàn thành bộ phim kinh dị này, sau đó sử dụng điểm thưởng quay lại, như vậy mới bó biện pháp lẻn vào lấy Progenitor virus..."
Trịnh Xá thở dài, hắn chỉ có thể yên lặng tiếp tục lái xe, Tiêu Hoành Luật lại nói thêm: "Kỳ thật vẫn có một biện pháp có thể... Nhưng nguy hiểm ngươi phải đối đầu cũng quá lớn, ta tuyệt không tán thành ngươi làm như vậy".
Trịnh Xá cả người chấn động, hắn hung hăng nói: "Dù sao cũng là sinh tồn trong phim kinh dị, đã có bao giờ chúng ta được an toàn đâu? So với luôn luôn bị nguy hiểm bao vây, không bằng liều mạng thử xem có thể lấy được Progenitor virus hay không!"
"Biện pháp duy nhất là ngươi giả bộ bị bắt làm tù binh, sau đó bị mang vào trong công ty Umbrella, từ bên trong bắt đầu phá hoại, tìm kiếm. Sau khi lấy được tư liệu và phương pháp nuôi cấy Progenitor virus, ngươi rời khỏi công ty Umbrella, trở lại trạm kiểm tra... Dù sao nếu như mọi việc thuận lợi, chúng ta đi trước một bước mang Angela tới trạm kiểm tra, tới lúc đó ngươi chỉ cần một mình liều mạng chạy về là được rồi. Nhưng cách này có quá nhiều biến số, mà vạn nhất Ác Ma đội không quay lại mà một đường truy sát ngươi thì làm thế nào? Hay là thôi đi, sau khi chúng ta trở về sẽ thương lượng". Tiêu Hoành Luật thở dài nói.
Trịnh Xá nghiến răng nói: "Mặc kệ nói thế nào cũng phải đánh cược một ván, trước tiên đưa các ngươi trở lại Chủ Thần không gian, sau đó ta một người, dù đánh dù trốn cũng tiện hơn nhiều. Ta không tin thực lực của Ác Ma đội thật sự cường đại như vậy, mà bọn chúng cũng nhất định truy đuổi theo ta, quyết không tha... Tóm lại, trước tiên phải đưa các ngươi trở lại Chủ Thần không gian rồi mới nói tiếp".
Tiêu Hoành Luật trầm mặc một lúc rồi nói: "Nếu như vạn bất đắc dĩ phát sinh chiến đấu, vậy chúng ta vẫn phân đội chạy về phía trạm kiểm tra. Trịnh Xá.... ta hy vọng ngươi có thể đảm nhận trách nhiệm của một thủ lĩnh đoàn đội, nếu như chúng ta quả thật bị truy sát, vậy chỉ hy vọng ngươi có thể ở lại ngăn chặn đại bộ phận bọn chúng, ít nhất cấp cho cúng ta một đoạn khoảng cách an toàn. Mặc dù ta không muốn nói... nhưng tử khí trên người tất cả chúng ta đều vô cùng đậm đặc, phảng phất như cả người bốc khói đen, ta có dự cảm..."
"Ta... cũng có dự cảm không tốt!"
Những lời này Trịnh Xá cũng không dám nói ra miệng, bởi vì hắn là thủ lĩnh đoàn đội, hắn nhất định phải dùng tín tâm của bản thân để cổ vũ tín tâm của cả đội, mặc dù... hắn gần như không có chút tự tin nào.
Xe bus tiếp tục chạy về phía trước, Trịnh Xá từ tinh thần tảo miêu của Chiêm Lam "nhìn" thấy phía trước có một đàn zombie đông đúc, đám zombie này làm hắn nhớ lại phim The Mummy, trận chiến khi bọn họ chạy khỏi Cairo cũng gặp phải một đàn zombie. Tuy nhiên đám zombie trước mắt này rõ ràng là mạnh hơn rất nhiều, trên người không ngừng có xúc tu vươn ra, hơn nữa có thể thấy, thân thể chúng rõ ràng là đã cường tráng hơn nhiều, thân thể tràn đầy lực lượng.
Trên xe mọi người có vẻ còn chưa phát hiện ra, chỉ có Alice chậm rãi đứng dậy, nàng tựa hồ có thể cảm ứng được phía trước có một lượng lớn zombie.
Trịnh Xá hít vào một hơi, tiếp đó hắn thấp giọng quát:
- Mọi người lấy tất cả vũ khí ra cho ta! Hiện tại không cần để ý đạn dược, bắn nát đầu tất cả zombie tới gần xe, ngàn vạn lần không được để xe gặp vấn đề gì a, nếu bị ép dừng lại tại đây, chúng ta mới đúng là chết không có chỗ chôn! Chiêm Lam, ngươi tới lái xe!
Vừa dứt lời, xe bus đã rẽ qua chỗ ngoặt, phía trước dày đặc zombie đang di động, trên hai bên đường có có rất nhiều Licker, trên người chúng tịnh không có xúc tu thò ra như zombie, nhưng không ngờ lại vươn ra rất nhiều gai nhọn, gai nhọn bằng xương đỏ như máu làm người nhìn thấy đáy lòng phát lạnh.
Chờ đến khi Chiêm Lam bắt đầu lái xe bus, Trịnh Xá thấp giọng nói bên tai nàng:
- Toàn lực chạy tới, vô luận có chuyện gì xảy ra cũng không được dừng lại! Yên tâm đi, chúng ta nhất định sẽ bảo vệ được chiếc xe này! Chạy đi!
Chiêm Lam nghe vậy gập đầu, nàng nhắm mắt lại rồi nhấn thẳng chân ga, tinh thần lực tảo miêu đưa tất cả mọi vật trên mặt đường cũng xe cộ chắn ngang hiện lên rõ ràng, dưới sự điều khiển của nàng, xe bus dùng tốc độ nhanh nhất lao tới phía trước.
Đám zombie phảng phất như cũng phát hiện ra sự tồn tại của xe bus, chúng bắt đầu lắc lư, tiến tới chỗ chiếc xe. Mấy con zombie đi đầu bị hung hăng đánh bay đi, sao đó là một loạt đạn bắn tới, đẩy tất cả đám zombie chắn đường đổ ập xuống đất, tiếp đó bánh xe to lớn của xe bus chèn thẳng lên.
- Không được!
Chiêm Lam đột nhiên hét lên:
- Không được a, xúc tu trong cơ nhục của đám zombie này là bằng thứ gì đó, không thể ép vỡ, có rất nhiều xúc tu dính lên bánh xe, xe bus không thể chèn lên zombie nữa!
Trịnh Xá vội vàng lấy lựu đạn siêu mạnh trong Nạp giới ra, hắn quát lớn:
- Trương Hằng Alice, các ngươi tấn công Licker nhảy tới xe! Ngàn vạn lần không được để bọn chúng bò lên nóc xe! Trình Khiếu, ngươi phụ trách dùng lưỡi búa công kích zombie xung quanh trèo lên mép xe! Triệu Anh Không phụ trách bảo vệ mọi người! Những người còn lại dùng súng bắn zombie!
Vừa dứt lời, Trịnh Xá hung hăng giật chốt một khối lựu đạn siêu mạnh, tiếp đó cơ nhục trên một tay hắn nhanh tróng phồng lên. Trịnh Xá gào lên một tiếng ném lựu đạn ra xa, quả lựu đạn bay thẳng ra phía trước, được hơn một trăm mét thì nổ tung ngay giữa không trung. Một luồng sóng nhiệt lập tức ập thẳng về phía xe bus, đến khi luồng khí nóng đi qua, một khoảng đất lớn trước mặt đã chỉ còn một đám huyết nhục mơ hồ, đám zombie đã sớm bị lựu đạn siêu mạnh tẩy sạch...
Trịnh Xá hai mắt đã đỏ ngầu, hắn gào lên:
- Chạy đi, may chạy đi!
Nói xong, hắn cầm quân đao hung hăng chém thẳng xuống chỗ mép xe, một cánh tay zombie lập tức bị cắt thành hai đoạn. Ở phía sau hắn, mọi người đều lấy vũ khí không ngừng bắn về phía đám zombie, may mắn là lựu đạn nổ kịp thời, xe bus không ngừng chạy, khi tiến vào trong phạm vi vụ nổ, lượng zombie đã ít hơn rất nhiều.
Cùng lúc đó, Trương Hằng hai mắt đã biến thành mờ mịt, sau khi sử dụng tâm thần ngưng tụ, hắn đã không còn cảm thấy sợ hãi với cảnh tượng huyết nhục mơ hồ này. Hơn thế nữa, Chiêm Lam đã cấp cho hắn một vị trí trong tâm linh tỏa liên, hai chỗ còn lại phân biệt là Trịnh Xá và Triệu Anh Không, cho nên Trương Hằng lúc này ngắm bắn gần như chính xác trăm phần trăm. Khi con Licker đầu tiên thân thể đầy gai nhọn nhảy tới, Trương Hằng đã xoay người giương cung tròn như vầng trăng, một điểm hàn tinh lóe qua, khi Licker rơi xuống nóc xe toàn thân nó đã biến thành một đám tro bụi.
Alice cùng mấy nhân vật trong phim đều tròn mắt nhìn uy lực của cung tên, bọn họ nhìn Trương Hằng bắn ra một mũi tên nữa vẻ không dám tin. Bọn họ căn bản không nhìn thấy nổi bóng dánh mũi tên, sau đó là Licker trong nháy mắt biến thành tro bụi, phảng phất như thứ bắn ra là laser, uy lực này, tốc độ này, độ chính xác này, làm mấy nhân vật trong phim đều ngây ngốc.
Trước đó, rất nhiều người nhìn thấy Trương Hằng vẫn luôn mang theo một cây trường cung cổ phác, không ai biết thanh trường cung này rút cuộc có uy lực gì, mãi đến lúc này, đám nhân vật trong phim mới nhìn Trương Hằng với ánh mắt gần như là kính sợ.
- Mọi người đứng vững!
Trịnh Xá căn bản đã không thể quan tâm tới mọi người chiến đấu với Licker và zombie phía sau, hắn vẫn gắt gao ngăn cản vô số zombie đang từ từ xuất hiện phía trước. Thành phố khổng lồ này ít nhất cũng phải có mấy chục vạn người, trong đó một nửa biến thành zombie, vậy số lượng zombie chắc chắc cũng phải hơn mười vạn. Giờ phút này, số lượng zombie tụ tập xung quanh bọn họ tuyệt đối phải hơn một vạn, zombie dày đặc, không chỉ như thế, còn Licker, Cerberus, thậm chí còn lác đác có một hai con zombie biến dị cả người đầy xúc tu, những thứ này đủ khiến mọi người chết không có chỗ chôn... nếu như xe bus dừng lại.
Trịnh Xá nghiến răng, hắn lại lấy ra một quả lựu đạn siêu mạnh, giật chốt, tiếp đó ném mạnh ra xa...
Một đoạn đường này chỉ vỏn vẹn vài km, nhưng bên ngoài xe đã vương đầy máu thịt rữa nát, mọi người cũng gần như sắp kiệt sức, mãi đến lúc này, tổng số zombie xung quanh mới dần dần thưa thớt.
Trịnh Xá thở ra một hơi, hắn vội vàng quát:
- Mọi người kiểm tra lại một lượt vũ khí của bản thân, súng ống, đạn dược ta còn rất nhiều. Trương Hằng, ngươi còn bao nhiều tên? Có ai bị thương không?
Mọi người đều thông báo tình huống đạn dược của mình, đạn của Trịnh Xá chỉ có Alice và mấy người dùng súng lục là sử dụng được, đạn súng máy Carlos còn hai băng, cũng may thân thủ hắn cũng không tệ, cho dù không có đạn vẫn có chiến lực cơ bản, Trương Hằng còn 64 mũi tên, ma pháp trượng của Tiêu Hoành Luật đã dùng hết một cây. Nói tóm lại, đạn dược và tinh lực của mọi người cơ hồ đã tiêu hao hơn một nửa, đặc biệt là hai gã tân nhân, còn có cô gái cầm máy quay, Jason, bốn người bị hù dạo một trận thê thảm, nhìn sắc mặt bọn họ đều trắng bệch. So với họ, Angela còn kiên cường hơn nhiều, ít nhất cố bé này một mực ngồi yên trên ghế, phảng phất như không cảm thấy sự uy hiếm của đám zombie đông đặc.
Khi mọi người nghỉ ngơi, Jill lấy thuốc lá Trịnh Xá tặng nàng ra cho mọi người, sau khi châm nàng vội vàng rít một hơi thật dài, hết gần một phần tư điếu, bấy giờ mói thở hắt ra một hơi, nói:
- Quá đáng sợ, nếu như loại virus này lây lan ra ngoài thành phố.... Loài người chúng ta có lẽ chỉ có đường diệt vong thôi, đơn giản là quá đáng sợ....
Alice cũng hút một hơi thuốc nói:
- Đã không chỉ là đáng sợ, T-Virus này không biết vì nguyên nhân gì đã bắt đầu tiến hóa. Không biết các ngươi có để ý không, trong đàn zombie, ta còn thấy có mấy con chuyên đi ăn các zombie khác, cả người đầy xúc tu to như cánh tay, không ngừng tóm lấy zombie nuốt vào, sau đó cơ thể liền lớn lên một chút. Trong vô số zombie, ta nhìn thấy rõ ràng có mấy con biến dị như thế... Cũng không biết đến cuối cùng T-Virus sẽ biến thành cái gì, thật hy vọng chúng ta sẽ không biến thành thịt vụn dưới đám xúc tu ấy...
Trịnh Xá cũng rít mấy hơi dài, hắn bấy giờ mới nói:
- Vô luận thế nào, sống sót mới là chuyện cấp bách nhất... Bọn chúng đã tiến vào trung tâm thành phố rồi, không biết chúng có gặp vô số zombie tập kích không?
.......................
Trong một bãi đỗ xe ở phía tây bắc mọi người, một chiếc xe du lịch chợt sáng đèn, tiếp đó đâm tung cửa sắt chạy ra. Đồng thời, gã lái xe còn gào lên mấy câu, chửi mắng mấy người đứng phía sau, bất quá nhìn bộ dạng cả người run rẩy của hắn, có lẽ hắn đang chở theo thứ gì rất đáng sợ.
Ý thức của mọi người đều được hai gã tinh thần khống chế giả liên kết lại, cho nên sau khi tinh thần lực tảo miêu phát hiện phía trước có một lượng lớn zombie và một con zombie khổng lồ kỳ dị, tất cả đều ồ lên một tiếng ngạc nhiên.
Trịnh Xá mặt mang vết sẹo cười lạnh nói:
- Trò đùa chó chết của Chủ Thần đây, mượn tay đám zombie này cản bước chúng ta, gia tăng thêm nguy hiểm... Trận chiến nhàm chán này, mọi người ở đây chờ môt chút.
Nói xong, hắn trực tiếp đá văng cửa sổ thủy tinh ở bên cạnh xe, sau đó xoay người nhảy lên, cả người đã đứng trên nóc chiếc xe đang chạy.
Trịnh Xá mặt có vết sẹo hai tay vung lên, từ sau lưng hắn từ từ thò ra hai đoạn xương, hai đoạn xương này càng lúc càng dài, đến cuối cùng không ngờ vụt duỗi ra, biến thành một đôi cánh màu đen, lớp da trên cánh đen bóng, có thể nhìn thấy mạch máu khớp xương ở dưới da, đôi cánh này tựa hồ là cơ thịt bao phủ quanh khớp xương, cứ như vậy mà hình thành.
Trịnh Xá mỉm cười lạnh lùng, dưới chân dùng sức đạp một cái, tiếp đó nhanh chóng vọt tới chỗ rẽ ở ngã tư trước mặt...
Đến khi xe du lịch chạy tới nơi, Trịnh Xá hai tay bùng lên hai ngọn lửa màu đen kịt, trước mặt hắn khắp nơi đều là dấu vết bị thiêu đốt, vô số mảnh vụn zombie đang bốc cháy dưới đất. Đó còn chưa tính là gì, rất nhiều Licker và một ít zombie khổng lồ đầy xúc tu, bọn chúng đều bị chém thành vô số đoạn, đương trường ngoại trừ Trịnh Xá coi như hoàn hảo, mỗi đám thi thể tan nát dưới đất đều có ngọn lửa đen đang cháy, ngoài ra, thậm chí một con zombie bình thường cũng không có.
- Chúng ta không gặp nhiều zombie, nhưng trong đó có mấy con biến dị, có lẽ Chủ Thần muốn hạn chế thực lực của chúng ta cho nên phái phần lớn lực lượng tới công kích....
Trịnh Xá chậm rãi vung vẩy đôi cánh đen, hắn bay lên nóc xe hạ xuống, vết sẹo hung ác trên mặt thật sự làm người khác trông thấy phải kinh hãi, hắn ngồi xuống nói:
- Tiến lên, đuổi theo bọn chúng... Giết chết tất cả!
.....................
Cùng lúc ấy, cách đó hơn mười km, đám người Trịnh Xá cũng gặp một con zombie cực lớn cả người đầy xúc tu chặn lại. Con zombie này phảng nhất như một con bạch tuộc quái vật, cả người đều là vòi hút,, một khi bị bắt trúng, da thịt, xương cốt chỗ đó sẽ bị hút vào cơ thể nó. Mọi người từng trơ mắt nhìn một zombie bị hút sạch sẽ, mà mỗi lần ăn thịt một zombie, con quái vật bạch tuộc này lại lớn lên một chút, chỉ từ hình dáng bây giờ, con quái vật này đã cao hơn ba mét.
Con quái vật bạch tuộc này trực tiếp từ mái nhà rơi xuống, khi Trương Hằng phát hiện ra, chuẩn bị nhắm bắn, nó đã rơi lên nóc xe, căn bản vô pháp bắn tới, chỉ có mấy người Alice bắt đầu liều mạng siết cò súng. Khi bọn họ đang liều mạng công kích, một cái xúc tu từ bên cạnh xe xuyên thẳng vào, thoáng cái đã bắt trúng tay Khương Triết, tiếng kêu thảm của nam nhân này còn chưa kịp phát ra, cả người hắn đã bị hung hăng kéo tuột ra phía cửa kính, chỗ cánh tay cơ hồ đã bị hút mất một nửa vào xúc tu.
May mắn Trịnh Xá vẫn trong tinh thần lực tảo miêu chú ý tới động tĩnh của những người còn lại, khi Khương Triết bị kéo ra chỗ cửa sổ, hắn đã vọt tới, một đao chém thẳng, nhưng không thể chém vào xúc tu đã rụt ra ngoài cửa kính mà là chém cụt cánh tay Khương Triết. Máu tươi lập tức bay tung tóe, còn Khương Triết rút cuộc cũng đổ vật xuống.
- Trương Hằng, dựa vào quét hình nhắm bắn, mau bắn đi!
Trịnh Xá gào lên, bởi vì hắn nhìn thấy rõ ràng, bốn phía xung quanh xe đều là xúc tu đang vung vẩy, chuẩn bị tùy lúc tập kích mọi người trong xe.
Phản ứng của Trương Hằng cũng cực nhanh, Trịnh Xá vừa hét lên, hắn đã giương cung nhất tiễn, trực tiếp bắn thủng nóc xe, đám xúc tu đang lao vào trong xe mới đi được nửa đường, tiếp đó từ từ khô quắt lại, khi cơ thể bạch tuộc tan vỡ, những xúc tu này cũng rơi xuống đất.
- Cẩn thận! Trương Hằng, điên cuồng bắn đi, không cần cố kỵ gì nữa, chỉ cần lưu lại hai mươi mũi, không, mười mũi là đủ rồi! Bắn đi!
Trịnh Xá quát lớn, đồng thời hắn đưa tay bám lấy nóc xe, dùng sức kéo một cái bay người lên trên, ngoài dự tính của hắn, Triệu Anh Không không ngờ cũng phi người lên nóc xe.
Từ hai bên đường, không ngừng có zombie mang xúc tu lao ra, trong đó có không ít con tiến tới hai bên xe, thậm chí trên nóc xe cũng có, lực công kích của Triệu Anh Không khi sử dụng tơ kim loại thực sự khủng bố, nàng lăng không vung sợi tơ, một con zombie người đầy xúc tu bị chém thành mấy đoạn, tiếp đó lại thu hồi tơ kim loại ném về một con khác.
Trịnh Xá rất mừng rỡ, hắn cũng không yếu thế, ngoài tay phải nắm chặt quân đao, tay trái đã rút Cuốn sách của Anubis ra, tiếp đó trong miệng không ngừng tụng niệm âm tiết Ai Cập cổ huyền bí. Khi một đợt zombie xúc tu xông tới, mấy cây thương khổng lồ đằng đá đột ngột lao ra từ dưới đất, trong nháy mắt đã xuyên thẳng bọn chúng lên trên, xe bus cũng nhân cơ hội, vội vã rời đi...