Vô Hạn Thự Quang

quyển 12 chương 11: bóng mờ trong đêm

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Dịch giả: TranTuanViet

"... Từ những điều trên tổng hợp lại, ta cho rằng những sinh vật xuất hiện trong sương mù chỉ là một đám côn trùng mà thôi, có lẽ số loài cũng không đáng kể."

"Nhìn kỹ vào hình dáng của chúng thì đại đa số đều giống như những sinh vật bình thường, ví dụ như muỗi, nhện, bọ ngựa,…đều là côn trùng có trong thực tế. Các loại như Alien, ác ma, ma quỷ,… ít nhất ở trong phim là không có, cũng tức là, không tồn tại sức mạnh vượt xa khỏi thế giới tự nhiên."

Bây giờ đã gần xế chiều, tính chất của sương mù này rất kỳ lạ, mắt thường gần như không thể nhìn rõ, tầm nhìn chỉ khoảng một mét, nhưng vẫn có ánh mặt trời nhàn nhạt xuyên thấu qua sương mù dày đặc. Nếu đây chỉ là sương mù trong thế giới tự nhiên thì việc đó là không thể, nhưng nếu là do lượng lớn linh khí ngưng tụ thành sương mù thì tình huống như vậy cũng không ngạc nhiên.

Một vài ánh sáng màu vàng xuyên qua làm toàn bộ sương mù dày đặc nhuộm thành màu vàng kim. Bây giờ đã là hoàng hôn, bởi vì không có cách nào đi khỏi đây, lại có các chiến sĩ tương lai bảo vệ, cho nên mọi người ở bên trong siêu thị ổn định hơn rất nhiều so với trong phim. Mà đã ở chỗ này được cả ngày cho nên mọi người đều rất đói, có người cầm một ít đồ ăn nhanh trong siêu thị ăn luôn cũng có người định làm một bữa tối đơn giản.

Trong lúc mấy người Sở Hạo đang thảo luận cũng thuận tiện ăn một chút đồ ăn nhanh, mà giờ phút này hơi nước trên người Niệm Tịch Không bốc lên cuồn cuộn. Thật ra thì đây cũng không phải là hơi nước, mà là chân nguyên lực của nàng cùng linh khí kết hợp sinh ra, mà những người xung quanh thấy thế thì rất là rung động. Đây chính là hiện tượng siêu nhiên, bọn họ lại càng tin tưởng đối với các chiến sĩ tương lai hơn.

Lúc này, trong khi Sở Hạo và mọi người đang ăn, cả người Niệm Tịch Không có hơi nước bốc lên, sau đó nàng móc từ trong lồng ngực ra một quả nhỏ kỳ lạ nhét vào trong miệng, mà tất cả mọi người không biết phải nói gì, nhìn nàng mà trên trán đổ mồ hôi. Trương Hằng trực tiếp nói: "Niệm Tịch Không... không phải ngươi nói bởi vì ngươi ăn quá nhiều linh quả linh thực nên bị linh khí dồn nén đến rất khó chịu sao? Vậy mà ngươi vẫn còn ăn?"

"... À đúng, quên mất." Niệm Tịch Không sửng sốt một chút, sau đó bỏ trái cây vào trong ngực, rồi lại bắt đầu nhắm mắt điều tức.

Mọi người xung quanh cũng bó tay, mà lúc này, Auchi bỗng nhiên nói: "Nói tới quên... Các ngươi có cảm thấy hình như chúng ta đã quên mất cái gì không vậy?"

Tất cả mọi người nhìn về phía Auchi với vẻ mặt khó hiểu. Chẳng qua là vừa được hắn nhắc như vậy, mọi người thật sự cảm thấy hình như bọn họ đã quên mất cái gì đó, nhưng suy nghĩ cẩn thận một lúc lại không thể nhớ nổi rốt cuộc là cái gì. Sở Hạo lại nhíu mày cẩn thận nghĩ tới, hắn rất sợ là đã quên mất nội dung cốt truyện, khi đó sẽ mang đến hậu quả vô cùng nghiêm trọng.

"Các ngươi quên mất ta..." Một âm thanh có hơi u oán vang lên trong đầu mọi người. Gần như cùng một lúc, tất cả mọi người lập tức nhìn về phía bên cạnh, một đoàn thạch trái cây đang nhảy cà tưng ở đó.

Trong lúc nhất thời cũng không biết nói gì, thật lâu sau, Trương Hằng mới cười ha ha nói: "Thật đúng là đã quên mất cái linh vật này... trước đó ngươi vẫn luôn đi theo chúng ta sao?"

Những người còn lại có chút bừng tỉnh hiểu ra, mà nhân viên FBI - George rất là ngạc nhiên, ánh mắt của hắn cũng sắp trợn to, nhìn chằm chằm vào sinh vật có hình dạng đoàn thạch trái cây mà không nói lên lời. Ngoài hai người biết bay lúc trước, cộng thêm đây đích thực là thế giới phim The Mist, bây giờ đến sinh vật này lại gây cho hắn một sự rung động giống như vậy.

"... Là kỹ năng sao?" Sở Hạo bỗng nhiên mở miệng hỏi.

"Suy nghĩ cẩn thận thì không riêng gì thế giới phim kinh dị này mà ở I am Legend trong cũng giống như vậy. Mặc dù Robert Neville vẫn luôn thấy ngươi, nhưng hắn lại chưa bao giờ tỏ ra giật mình hay hỏi han gì. Rõ ràng là ngươi rất không bình thường, nhưng Robert Neville lại không có phản ứng, mà không riêng gì hắn, ngay cả chúng ta cũng không để ý đến ngươi, điều này quá là không bình thường, bởi vì trong thực tế cũng không hề tồn tại loại sinh vật như ngươi, là kỹ năng của ngươi sao?"

Varotian trầm mặc một chút, rồi nói chuyện trong đầu cùng với mọi người: "Nói thật, ta cũng không biết đây có phải kỹ năng trời sinh của Slime hay không, hay là do ta đặc biệt. Bởi vì trước khi ta bị trúng tên, hay là lúc còn là thành viên tiểu đội luân hồi trước kia, ta đã đổi một món đạo cụ, đó là vật duy nhất mà ta không làm mất. Cho tới lúc ta bị trúng tên thì nó chính là món đạo cụ cuối cùng, đó là Mũ đá cuội. Thật ra cũng không biết là bây giờ nó còn tồn tại hay không nữa."

"Mũ đá cuội?"

"Mũ đá cuội!?"

Giọng Sở Hạo nghi ngờ, mà âm thanh của Trương Hằng và Tom chính là ngạc nhiên, cả hai lớn tiếng liếc mắt nhìn nhau, Trương Hằng lập tức dẫn đầu hỏi: "Là Mũ đá cuội của mèo máy Doraemon sao?"

Varotian lập tức phát ra âm thanh giống như gặp được tri kỷ: "Không sai, chính là Mũ đá cuội. Hắc hắc, đây là món đồ tốt, là vật phẩm có tác dụng rất lớn trong các tình huống như rình trộm hay phóng hỏa giết người. Các ngươi phải biết rằng ta và đồng đội cũ được gọi là đội ngũ rình mò cường đại nhất!"

"... Là biến thái mới đúng?"

Không nói tới việc Trương Hằng và Tom đang hâm mộ cùng ghen tị đối với Varotian, sau khi Sở Hạo nghe xong công dụng của Mũ đá cuội, trong lòng có một chút ý định.

Mũ đá cuội là một đạo cụ cực kỳ đắt, cần hai chi tiết kịch tính cấp A. Theo như lời của Varotian, đây là vật phẩm thuộc về hệ nhân quả, thuộc vào số ít các vật phẩm cao cấp nhất ở Chủ thần, hiệu quả cường đại chưa từng có. Một khi đội cái mũ này, mặc dù tất cả mọi người vẫn sẽ thấy ngươi, nhưng khi nhìn đến ngươi thì sẽ theo bản năng mà bỏ qua không thèm chú ý. Giống như người đi bộ, rõ ràng thấy ven đường có một ít đá, nhưng ý thức trong đầu sẽ không chú ý, cứ như vậy bỏ qua.

Mũ đá cuội cũng không phải là ẩn thân. Ẩn thân vẫn có thể bị quét hình tinh thần lực nhìn thấy, trừ khi được tinh thần lực che giấu, nhưng một khi ở trong phạm vi quét hình tinh thần lực xuất hiện tinh thần lực che giấu, vậy thì cũng như là nói cho người khác biết ở nơi đó có đồ vậy. Cho nên, ẩn thân đối mặt với quét hình tinh thần lực không phải là phương án tốt. Mà Mũ đá cuội lại không phải như vậy, cho dù quét hình tinh thần lực có nhìn thấy, cũng sẽ theo bản năng mà bỏ qua.

Dĩ nhiên, Mũ đá cuội cũng không phải là vô địch, nó chỉ làm cho người khác không chú ý tới ngươi thôi, hay có thể nói là làm cho người khác sinh ra một suy nghĩ khinh thường ngươi, nhưng khi ngươi gây ra sự chú ý hoặc là uy hiếp thì cảm giác khinh thường đó sẽ mất đi. Hay là dùng cục đá làm ví dụ, một khối rất nhỏ, cách ngươi rất xa, ngươi đương nhiên là ngươi sẽ coi nhẹ, nhưng nếu cục đá kia chạy tới cạnh chân ngươi, thậm chí còn muốn làm ngươi vấp ngã, như vậy ngươi nhất định sẽ chú ý rồi một cước đá văng ra hoặc là đi vòng qua nó. Nếu cục đá kia chẳng những ở cạnh chân ngươi lại còn nhảy đuổi theo ngươi, rồi còn nói chuyện lớn tiếng, như vậy thì không muốn chú ý cũng không được, thậm chí tất cả tinh thần của ngươi cũng sẽ tập trung vào cục đá kia.

Cho nên, đây là một con dao hai lưỡi, lúc không để ý tới ngươi thì ngươi chính là khối đá ven đường, nhưng nếu ngươi làm ra một việc gì đó, ví dụ như chạy đi giết người, công kích, hoặc là những việc tương tự khác, như vậy ngược lại sẽ khiến cho toàn bộ sự chú ý đều tập trung đến ngươi.

Sở Hạo đã suy nghĩ rõ ràng, tác dụng của Mũ đá cuội không nằm ở chỗ ám sát hay đánh lén, mới vừa rồi Varotian cũng nói, tiểu đội luân hồi của hắn trước kia mạnh nhất chính là rình trộm. Cái từ ngữ này thật ra thì không có gì không tốt, chỉ cần dùng đúng chỗ, đúng hoàn cảnh, tác dụng của Varotian còn lớn hơn so với tinh thần lực khống chế giả. Hơn nữa không chỉ đơn thuần là như vậy, nếu trong tay ngươi có Mũ đá cuội, trừ khi Chủ thần đưa ra nhiệm vụ bắt buộc phải chiến đấu, hoặc là tình huống không cách nào tránh né, như vậy an toàn của tiểu đội luân hồi sẽ tăng lên hơn mười lần.

Chẳng qua là quá đắt...

Cho dù như thế nào, ngoại trừ hiểu biết của Varotian đối với thế giới luân hồi, công dụng ở một số chuyện khác đều làm cho Sở Hạo rất hài lòng. Ví dụ như tại thế giới The Mist lần này, Varotian chính là trinh sát cực tốt, mà hắn cũng sẽ phải làm như vậy...

"... Sở Hạo, đi trinh sát thì không thành vấn đề, mặc dù ta đã biến thành Slime, nhưng trước khi trúng tên, ta cũng là một thành viên tiểu đội luân hồi, cho nên ta sẽ tuân theo mệnh lệnh của ngươi. Trong đoàn đội, kết quả phân tích của trí giả là quan trọng nhất, tiếp theo là mệnh lệnh của đội trưởng, đây là luật thép. Chỉ là... Như vậy có thật sự tốt không?"

Varotian nói với giọng điệu nghiêm túc: "Ta biết ý định của ngươi, không phải là muốn ở thế giới phim kinh dị lần này tận lực càn quét nhiệm vụ sao? Tình huống như vậy, tiểu đội luân hồi của ta trước đây cũng đã gặp qua, nguy hiểm càng cao phần thưởng càng lớn, rất dễ hiểu... Chỉ là, nếu bây giờ ta đã ở trong cái tiểu đội này, mặc dù còn chưa được coi là thành viên nhưng có mấy lời ta cũng phải nói, thật... thật sự thích hợp sao?"

Sở Hạo bị hỏi đến ngây ngẩn, theo bản năng nói: "Thích hợp? Cái gì có thích hợp hay không? Ý ngươi là gì?"

"Mức độ nguy hiểm..." Giọng của Varotian mang theo sự ớn lạnh nói: "Ngươi có nghe ý nghĩa linh khí mà Niệm Tịch Không nói đến chứ? Trong đa nguyên vũ trụ, theo nguyên tắc thì linh khí ở mỗi vị diện đều được bảo toàn, nhưng theo thời gian trôi qua, tổng lượng linh khí không ngừng giảm xuống, vì cái gì thì rất nhiều tiểu thuyết, điện ảnh, trò chơi đã có nhắc tới, đây cũng là nguyên nhân vì sao khi mới khai thiên tích địa có rất nhiều thứ tốt. Mà bên ngoài lớp sương mù lại chính là linh khí vô cùng dày đặc, dường như còn sắp ngưng kết thành linh dịch, đây chính là trạng thái tự nhiên ở dưới linh dịch, trong toàn bộ đa nguyên vũ trụ chỉ có một nơi duy nhất tồn tại ở cái trạng thái này... Chưa nói đó là nơi nào, ngươi có biết, tại sao sau khi đa nguyên vũ trụ hình thành cả triệu triệu tỷ tỷ năm mà vẫn còn nơi có lượng linh khí khổng lồ như thế này?"

Sở Hạo suy nghĩ một lúc, trực tiếp lắc đầu nói: "Không biết, tin tức quá ít, không có cách nào suy đoán, ngươi trực tiếp nói cho ta tại sao đi."

"Bởi vì... Cướp đoạt..."

"Đầu tiên là hủy diệt tất cả các thứ trong một vị diện, tiếp đó sẽ bắt đầu công phá tứ đại nguyên tố: đất, lửa, nước, gió, khiến cho hệ thống nền tảng của vị diện sụp đổ, sau khi nền tảng đã bị phá hủy thì nó sẽ bị hấp thụ hoàn toàn. Cứ như vậy, quá trình cướp đoạt vẫn tiếp tục, sau khi hủy diệt xong vị diện này sẽ chuyển sang vị diện khác, càng ngày càng có thêm nhiều vị diện rơi vào thảm cảnh... Như vậy, nơi duy nhất tập trung toàn bộ những thứ bị hấp thụ này chính là nơi có thể tạo ra linh khí có mật độ dày đặc như vậy..."

"Vì thế, ngươi cho rằng, bây giờ Bắc Băng Châu đội có thể đối kháng với lực lượng như vậy sao!?"

Ngay khi Sở Hạo vừa lấy được tin tức này từ Varotian, ở thật sâu bên trong sương mù dày đặc có mấy sinh vật có hình dạng giống con người đang đi lại. Ở phía sau bọn họ, trên mặt đất có các loại côn trùng to lớn cùng với các loại quái vật xúc tu với mật độ vô cùng dày đặc...

Đây là... Loài người!?

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio