Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

chương 235: sức mạnh tình yêu

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Bốn phía đột nhiên yên tĩnh, ai cũng không ngờ, Đường Kim lại dám ôm Tần Thủy Dao trước mặt mọi người. Tần Thủy Dao không ngờ, Hàn Tuyết Nhu không ngờ, khán giả bốn phía lại càng không ngờ.

- Đậu, thằng Đường Kim muốn chết.

Sau phút yên tĩnh ngắn ngủi, có người bắt đầu chửi bậy.

- Buông Tần Thủy Dao ra!

- Đường Kim, mày có Hàn Tuyết Nhu rồi!

- Đù mớ, mày có còn là người hay không?

- Mẹ kiếp, con hàng này không phải nói muốn từ hôn hay sao?

...

Một đám nam sinh tức giận mắng, con hàng này thật quá phận, ngày đầu tiên đi học đã nói muốn từ hôn với Tần Thủy Dao, sau đó dây dưa với Hàn Tuyết Nhu, lại có một chân với Tiếu Thiền. Vậy cũng thôi đi, dù sao mọi người cảm thấy, bất kể thế nào thì Tần Thủy Dao vẫn chưa rơi vào tay giặc. Nhưng bây giờ, con hàng này lại dám ôm Tần Thủy Dao trước mặt mọi ngoiwf. Mẹ nó, chẳng lẽ chuyện tốt trên đời này đều để thằng khốn này chiếm hết hả?

- Đường Kim thúi, cậu...

Tần Thủy Dao đã kịp phản ứng, đang định mắng, đột nhiên cảm thấy một cỗ khí tức ấm áp truyền vào thân thể nàng. Cỗ khí tức này nháy mắt thông qua tứ chi bách hải, cứ như vậy đánh tan mọi mệt moải, toàn thân như có khí lực dùng không hết.

- Bé ngốc, giải quyết trận đấu trong vòng năm phút đồng hồ, nếu không là mất linh đó.

Đường Kim nói nhanh một câu, sau đó buông Tần Thủy Dao ra, trở lại khán đài trong tiếng thóa mạ của vô số người. Mà càng làm mọi người chết lặng chính là, con hàng này còn không coi ai ra gì ôm Hàn Tuyết Nhu.

Bốn phía lại rộ lên tiếng mắng, Hàn Tuyết Nhu cũng hơi bất mãn, nàng tức giận véo Đường Kim một cái:

- Anh làm gì mà lại ôm Tần Thủy Dao?

- Cưng à, anh đang vì em mà!

Đường Kim ra vẻ vô tội.

Nghe nói như thế, người ngồi gần Đường Kim và Hàn Tuyết Nhu đều đồng loạt nhìn lại. Vô sỉ a, con hàng này quá vô sỉ. Hắn chạy đi ôm Tần Thủy Dao, lại dám nói là vì Hàn Tuyết Nhu. Phải vô sỉ đến mức nào mới nói ra được lý do đó chứ?

- Em không thèm tin!

Hàn Tuyết Nhu hiển nhiên không tin.

- Là em nói không muốn Tần Thủy Dao thua, cho nên anh mới đi khích lệ mà.

Đường Kim vẫn hùng hồn nói, lại còn chỉ chỉ:

- Em nhìn đi, sau khi được anh khích lệ, Tần Thủy Dao quả nhiên đại phát thần uy, trực tiếp ghi điểm kìa!

Hàn Tuyết Nhu nhất thời sững sờ, nàng cũng nhìn thấy, sau khi tiếp tục thi đấu, Tần Thủy Dao lại trực tiếp phát bóng ăn điểm, lại tiếp tục phát bngs.

- Tần Thủy Dao cố gắng lên!

Lần này, sĩ khí của mọi người đã được ủng hộ thạt lớn. Nhất thời, mọi người cũng không quản chuyện Đường Kim ôm Tần Thủy Dao nữa, tiếp tục trợ uy cho hắn.

Mà Tần Thủy Dao cũng không làm mọi người thất vọng, khi nàng phát bóng lần nữa, bóng bay nhanh quá lưới, một đội viên của bên địch không đón tốt, trực tiếp ra ngoài. Lại ăn một điểm nữa, tỷ số đã là đều.

- Thêm hai điểm nữa, hạ gục Nhất Trung!

Mọi người hoan hô.

Cũng có người thầm oán trong lòng, con hàng Đường Kim ôm Tần Thủy Dao một chút mà công hiệu như thế hả?

Lúc Tần Thủy Dao thật sự nhanh chóng ghi hai điểm hạ gục Nhất Trung, mọi người vừa hoan hô, lại vừa nghĩ bây bạ. Tần Thủy Dao đang mệt mỏi thoát lực, được Đường Kim ôm một cái mà đã sung như uống doping, cũng quá bất thường đi?

- Mẹ nó, chẳng lẽ đây là sức mạnh tình yêu?

Có người rên rỉ.

Vô số người oán thá, hoa khôi của trường, hình như lại rơi vào tay giặc rồi a!

Đường Kim cũng đã cùng Hàn Tuyết Nhu rời khỏi khán đài, đang chuẩn bị rời sân bóng, nhưng lại có người đuổi theo.

- Đường Kim.

Người này chính là chủ tịch hội học sinh Tào Thác:

- Có chuyện...

Đường Kim ngắt lời Tào Thác:

- Tôi không tham gia liên hoan đâu.

- Ách, thật ra cũng không phải chuyện liên hoan.

Tào Thác ngẩn ngơ, có chút lúng túng:

- Thật ra là về trận thi đấu thứ ba, tôi đã xem danh sách, Trịnh Vân Hạo nhường vị trí cho cậu. Vốn bóng rổ nam nữ hỗn hợp sẽ thi vào cuối tuần, nhưng lúc đó lại là trung thu. Chúng ta đã thương lượng với bên Nhất Trung, quyết định rời ngày thi đấu đến ngày mai, cho nên mới đến báo với cậu một tiếng.

- Không phải chúng ta đã thắng hai trận sao?

Đường Kim lại hơi mê hoặc:

- Ba thắng hai, còn cần thi đấu gì nữa?

- Đây là truyền thống của khiêu chiến trung học. Mặc kệ kết quả thế nào, ba cuộc thi cũng cần đấu cho hết. Hơn nữa, liên quan đến chủ nhà của lần thi đấu tiếp theo. Bên nào thắng năm nay thì năm sau bên đó sẽ làm chủ nhà. Năm ngoái chúng ta chỉ thắng bóng chuyền, nên bóng chuyền mới tổ chức ở đây, còn hai trận kia tổ chức bên Nhất Trung. Nếu ngày mai có thể thắng tiếp, vậy năm sau cả ba trận sẽ đều tổ chức ở trường chúng ta.

Tào Thác kiên nhẫn giải thích. Mặc dù diễn viên chính hôm nay là Tần Thủy Dao, nhưng cái ôm cuối cùng của Đường Kim hình như lại làm ra tác dụng mấu chốt. Thắng liền hai trận, thoạt nhìn Đường Kim có công lớn nhất, điều này làm Tào Thác rất quan tâm việc ngày mai Đường Kim có tham gia hay không.

Đường Kim vẫn chưa trả lời, Hàn Tuyết Nhu đã nói:

- Yên tâm đi, ngày mai bọn em sẽ cùng tham gia trận đấu.

- Tốt rồi, tôi không quấy rầy hai người nữa.

Được Hàn Tuyết Nhu trả lời chắc chắn, Tào Thác cũng yên lòng.

Sau khi Tào Thác rời đi, Đường Kim hơi kỳ quái hỏi Hàn Tuyết Nhu:

- Ngày mai còn cần đi thi đấu sao? Anh cảm thấy không cần mà.

- Dĩ nhiên phải đi, hôm nay Tần Thủy Dao nổi tiếng rồi, em cũng không thể thua được. Ngày mai em là nhân vật chính!

Hàn Tuyết Nhu ra vẻ đương nhiên là thế.

Đường Kim nhất thời buồn bực, nữ sinh quả nhiên là sinh vật mâu thuẫn, lúc trước Hàn Tuyết Nhu hi vọng Tần Thủy Dao thắng, bây giờ lại bắt đầu gato với người ta.

Đường Kim và Hàn Tuyết Nhu cùng ăn trưa, sau đó Hàn Tuyết Nhu đi luyện đàn, cho nên từ chiều tới tối, Đường Kim đều đi tập luyện với Tiếu Thiền.

Sáng sớm hôm sau, Hàn Tuyết Nhu gọi điện tới. Tuần trước Đường Kim thi đấu chẳng tích cực tý nào, nhưng hôm nay thi đấu với nàng, phải tích cực mới được.

Lần này thi đấu bóng rổ cũng là chín giờ sáng, địa điểm là sân bóng rổ Ninh Sơn Nhất Trung. Mà vừa đến bảy rưỡi, Đường Kim đã ăn xong bữa sáng với Hàn Tuyết Nhu. Sau đó nàng kéo hắn lên Ferrari, đi tới Ninh Sơn Nhất Trung.

Hàn Tuyết Nhu vốn định đến sân bóng thật sớm, đáng tiếc, nàng nhanh chóng phát hiện, đời không được như ý. Vừa đi được hơn một cây số, nàng đã bị cảnh sát giao thông giữ lại.

- Lần này hai người còn gì để nói? Còn dám nói không cần bằng lái sao?

Cảnh sát giao thông cười lại, còn hơi đắc ý. Tên cảnh sát giao thông mập mắt nhỏ này rõ ràng chính là tên định cẩu Ferrari của Hàn Tuyết Nhu đi lần trước.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio