Khu biệt thự Victoria- Canada.
"Tiên sinh có phải đã đến lúc chúng tôi ra mặt?"
"Là ta, cũng đã đến lúc ta đi gặp người bạn cũ của ta rồi! Không ngờ hai anh em Nhà họ Lâm lại lợi hại như vậy!"
"Lão gia chúng ta còn phải cho họ nhận thêm nữa chứ?"
"Đây là điều bọn họ nhận được!" Người đàn ông trung niên lãnh khốc nói " Ngày này là ngày tôi đã đợi ba mươi năm! Nếu như không phải Trác Khiếu Thiên cức đầu cứng cổ tôi đã không có phần thắng lớn như vậy!"
"Cuối tuần này chúng ta về Trung Quốc, báo cho cảnh sát Newyork thả Trác Khiếu Thiên ra ta muốn cho hắn tận mắt nhìn công ty mình suy sụp !"
"Vâng tiên sinh!"
Trong phòng giam của Newyork " Chuyện này rốt cuộc là như thế nào?" Ở trong ngục sau khi đọc báo xong Ông Trác vô cùng tức giận "Trác Minh Liệt đồ ngu ngốc này! Đồ bất hiếu! Chúng mày mau thả tao ra tao không có nhiều thời gian cho chúng mày đâu!" Ông Trác vỗ hàng rào sắt lớn tiếng kêu.Cai ngục thả ông ta ra.
Ông Trác vừa ra khỏi nhà giam lập tức nhanh chóng chạy về.
Trong bệnh viện Bác Ái nơi Tiểu Thi đang được cấp cứu" Bác sĩ tình hình của cô ấy sao rồi?" Sau suốt một đêm cấp cứu, cuối cùng cửa phòng bệnh cũng được mở ra . . ." Chúc mừng mọi người, phẫu thuật rất thành công, chúng tôi đã lấy cục máu đông ở trong não của cô ấy ra giờ cô ấy có thể hồi phục lại được tất cả kí ức!"
Cô ấy có thể khôi phục hoàn toàn trí nhớ ? Chuyện này là tốt hay xấu đây? Khôi phục trí nhớ tức là thời gian sẽ lại quay lại vào khoảng thời gian của năm năm trước khi đó họ vần còn ân oán tình thù, điều này đối với Lý Triết Vũ hay Trác Minh Liệt mà nói hình như không phải là chuyện tốt!
"Chỉ là"
"Tuy nhiên làm sao?"
" Vì giác mạc bị tổn thương nghiêm trọng cho nên cô ấy có thể sẽ bị mù!"
"Tại sao có thể như vậy?" Lý Triết Vũ và Trác Minh Liệt đồng thời hô! Mù là chuyện đáng sợ dường nào !
"Tôi có thể nhìn cô ấy không?" Trác Minh Liệt thỉnh cầu hỏi.
"Có thể nhưng bây giờ ngài vẫn không thể đi vào"
"Được tôi sẽ chỉ đứng ở bên ngoài nhìn cô ấy" Trác Minh Liệt đi tới cửa sổ phòng bệnh, vừa làm phẫu thuật xong trên đầu Tiểu Thi vẫn còn băng môt lớp băng gạc, không nhìn được dáng vẻ của cô ấy, cũng không nhìn rõ được nét mặt. Anh khổ sở siết chặt nắm đấm. Tất cả đều đến quá đột nhiên làm cho người ta không kịp chuẩn bị.
"Tiểu Thi" Triết Vũ đau lòng gọi tên của cô. . ." Xin anh đừng gọi cô ấy là Tiểu Thi, cô ấy tên là Lâm Thi Ngữ là vợ hợp pháp của tôi!" Trác Minh Liệt đỏ mắt "Chúng tôi chưa bao giờ ly hôn!"
"Thật sao?" Lý Triết Vũ cau mày "Nếu như anh nhất định cứng đầu như vậy, tôi cũng không còn cách nào!"
Trác Minh Liệt đang định nói gì tiếp thì chuông điện thoại di bỗng nhiên vang lên, anh vừa nhìn màn hình thì ra là ông Trác.
"Trác Minh Liệt! Lập tức tới gặp ta! Ta muốn biết chuyện này rốt cuộc là như thế nào!" Ông Trác rống to qua điện thoại.
"Con hiểu, con lập tức tới ngay!"
Trác Minh Liệt không để ý ba quát tháo, bình tĩnh cúp điện thoại.
" Thanh Long, các cậu lập tức đến bệnh viện thay tôi chăm sóc thiếu phu nhân!"
"Vâng!"
"Lý Triết Vũ nếu như anh thật lòng yêu Lâm Thi Ngữ, thì anh hãy chờ sau khi cô ấy khôi phục hoàn toàn chúng ta sẽ cạnh tranh công bằng! Không nên giở thủ đoạn vào lúc này nếu không nhất định tôi sẽ không bỏ qua cho anh!" Trác Minh Liệt uy hiếp Lý Triết Vũ.
Lý Triết Vũ không biết có để ý hay không nhưng anh không hề nói gì.
Sau khi hoàn tất mọi chuyện, Trác Minh Liệt lập tức rời khỏi bệnh viện để đi gặp ông Trác! Ông Trác đang ở nhà nổi trận lôi đình.
"Cô gái kia lại là Lâm Thi Ngữ? Cô ta thay hình đổi dạng, trăm phương ngàn kế trở lại bên cạnh anh chính là vì hôm nay! Người của nhà họ Lâm quả thật là âm hiểm! Đáng tiếc vẫn chưa hoàn thành triệt để thì đã bị phát giác!"
Trác Minh Liệt không một câu nào, rút một điếu thuốc ra.
"Ta muốn triệu tập Hội Đồng Quản Trị!"
"Sợ rằng bây giờ ngài đã không còn cái quyền lợi này rồi !" Trác Minh Liệt nhẹ nhành thở ra một làn khói " Cổ phiếu của công ty bị người ta mua mất hơn % bây giờ dù ngài là đại cổ đông cũng không có quyền lợi để làm ! Hơn nữa những cổ đông kia cũng bị người khác kích động đứng lên bây giờ còn đang muốn buộc tôi ngài !"
"Thật là buồn cười, rốt cuộc là ai làm?" Ông Trác như muốn phát điên.
"Bị CEO mới của Thẩm thị - Phùng Thiếu Diễm thao túng có lẽ hắn cũng là một người bạn lâu năm của Nhà họ Lâm !"
"Phùng Thiếu Diễm, bây giờ hắn đang ở đâu ?" Ông Trác trầm ngâm.
"Bây giờ con vẫn chưa tìm ra chỗ ở của hắn nhưng con tin rằng hăn sẽ nhanh chóng xuất hiện thôi!"
Trong khoảng thời gian ngắn ngủi khi Trác Minh Liệt về nhà thì bỗng có điện thoại từ bệnh viện họ nói Lâm Thi Ngữ mất tích! Người đầu tiên anh nghĩ tới chính là Lý Triết Vũ làm nhưng khi anh đến bệnh viện thì anh ta vẫn đang ở đó.
"Rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra?" Trác Minh Liệt kéo cổ áo của Lý Triết Vũ.
"Chúng ta đã bị lừa!" Lý Triết Vũ cau mày "Người bên trong không phải là Tiểu Thi!"
Trác Minh Liệt một cước đá văng cửa phòng bệnh ra ngìn người giả năm trên giường bệnh!
"Là ai mang Thi Ngữ đi?" Trác Minh Liệt trợn to hai mắt "Cầu Cầu!" Anh xoay người chạy tới phòng bệnh bên cạnh Cầu Cầu cũng không thấy đâu.
"Sao anh lại không nói cho tôi biết Cầu Cầu cũng ở đây?" Lý Triết Vũ giận dữ hỏi.
Là ai mang Lâm Thi Ngữ đi? Năm năm trước cũng như thế năm năm sau chẳng lẽ cũng lặp lại, ai muốn chia rẽ bọn họ đây ! Trác Minh Liệt nhìn phòng bệnh trống không mà đầu óc như muốn nổ tung.
"Xem ra Tiểu Thi đã bị mang đi từ lúc được đưa đến đây, như vậy những bác sĩ phẫu thuật cho cô ấy xem ra không phải là người của bệnh viện này!" Lý Triết Vũ phân tích.
"Thanh Long Bạch Hổ các cậu mau đi điều tra về bệnh viện này cho tôi! Tập hợp lực lượng của Đồ Long Bang bằng bất cứ giá nào cũng phải phong tỏa tất cả các tuyến giao thông , thấy người nào khả nghi lập tức gọi cho tôi!" Trác Minh Liệt nắm chặt quả đấm lần này nhất định anh sẽ không để quá khứ lập lại!
"Thì ra anh cũng là người của Đồ Long Bang!" Lý Triết Vũ lành lạnh nói.
Nhưng Trác Minh Liệt không để ý đến lời anh ta nói, anh vội vàng chạy ra khỏi bệnh viện.