“Em trai, em dâu, hai đứa các em khi nào thì chuẩn bị hôn lễ?” Thanh âm Kikyou có chút lười nhác cùng mê người, hiển nhiên là vừa mới trải qua tình sự xong.
Itachi giương mắt, ôn hòa nở nụ cười: “Chờ thân thể Kira tốt hơn rồi lại nói.”
Kira đỏ mặt cúi đầu ăn cơm, người đàn ông trứng thối này, không nên nói trắng ra như vậy chứ!
Itachi nhìn bộ dáng thẹn thùng của Kira, con ngươi không khỏi trầm xuống.
Đi vào gia tộc Zoldyck cũng gần hai tháng rồi, Kira và Itachi tuy rằng cùng giường, nhưng thật sự không có làm chuyện xấu gì, nhiều nhất là hôn môi… Sờ soạng vài cái… Cũng không biết là di chứng tự hủy thân thể hay là vì nguyên nhân nào khác, thân thể Kira vẫn thật không tốt, bác sĩ cũng đề nghị không cần sinh hoạt vợ chồng, lúc ấy Kira cực kỳ 囧 囧, Itachi lại giống như không có việc gì cùng bác sĩ thảo luận các hạng mục công việc cần chú ý.
Về chuyện hôn lễ của bọn họ còn phải ngược dòng đến ngày kỷ niệm kết hôn của Kikyou và Silva, đôi vợ chồng này anh anh em em tình ý triền miên, khiến cho Kira và Itachi không thể nuốt trôi đồ ăn được.
Sau lại Kikyou hỏi một câu: “Nhẫn kết hôn của hai em đâu? Sao chị không thấy hai em đeo?”
Kira lúc ấy khóc không ra nước mắt, cô hồi tưởng lại hôn lễ giữa cô và Itachi đại thần, thời khắc tốt đẹp nhất trong cuộc đời của một người phụ nữ, thế mà cô cũng chỉ đi lướt qua cho xong chuyện mà thôi…
Itachi lúc ấy cũng ngây ngẩn cả người, anh chưa từng nghe qua nhẫn kết hôn, sau khi đi đến thế giới này anh đã thật cố gắng để tiếp xúc với tri thức nơi đây, cũng rất nhanh liền thích ứng, chỉ là có chút chuyện anh vẫn còn không biết.
Silva cũng khó được nhíu mày nhìn Itachi: “Itachi, đây là chuyện gì? Chẳng lẽ các em không có làm hôn lễ?”
Itachi đại thần dù sao cũng là Itachi đại thần, nào biết xấu hổ là gì, anh mặt không đổi sắc nói: “Lúc ấy quá vội vàng, không có kịp chuẩn bị.”
Lúc ấy Kira liền choáng váng, nói dối còn không xé bản nháp? Kikyou và Silva lại đem hành vi của Kira lý giải thành thụ sủng nhược kinh, sau đó chính là một phen an ủi… Khóe miệng cô giật giật nhìn người khởi xướng, Itachi đại thần thì sao? Ăn cơm đến ngây ngất luôn kìa!
Kikyou cười ha ha nói: “Chị còn muốn cùng em dâu cùng nhau mang thai đó.”
Kira nhìn nhìn bụng Kikyou, nhìn nhìn lại nhóc Illumi tuổi, sau đó cô vui vẻ nói: “Chị dâu, vài năm tới chị sẽ không mang thai.”
Zeno hừ một tiếng: “Làm sao con biết?! Ta xem không bao lâu sẽ có!”
Kira nhướng mày: “Chúng ta cá cược đi, trong vòng năm tới chị dâu sẽ không mang thai.”
Zeno nhìn lướt qua Kira: “Có tự tin như vậy? Ba mươi triệu, ta cá trong vòng năm Kikyou sẽ có đứa nhỏ!”
Kira lập tức đập bàn: “Thành giao! Người chuẩn bị tốt triệu đi!”
Zeno nhìn Kira tự tin như thế liền chần chờ trong nháy mắt, nhưng là thua người không thua trận, hắn cũng không thể làm cho con nhóc này quá lên mặt được!
Silva nhìn về phía Itachi, hỏi: “Lời tiên đoán của em dâu chuẩn sao?”
Itachi xoa tóc Kira, nói: “Lời tiên đoán của cô ấy không chuẩn.”
Zeno nháy mắt dùng ánh mắt khinh bỉ nhìn về phía Kira, một bộ ông xã mi đều nói không chuẩn, mi còn đắc ý cái gì?
“Chẳng qua trực giác chuẩn đến đáng sợ.” Câu nói sau cùng làm cho Zeno rạn nứt.
Kira hừ ca cười nói: “Ba ba, chuẩn bị tốt tiền của người đi!”
Zeno tức giận đến thổi râu: “Kikyou, Silva! Các con nhanh đi tạo đứa nhỏ! Thân thể hai đứa đều phải bồi bổ thật tốt cho ta!”
Silva: “…”
Kikyou: “…”
Illumi mặt không chút thay đổi húp canh, ông nội thật là khờ, vì sao luôn gây sự với dì út, cho dù dì út vô dụng, cũng có chú út làm hậu thuẫn nha! Không có nghe ra chú út cố ý đem nửa câu cuối nói sau cùng sao?
“Illu, sao tay con run thế?” Kira phát hiện nước canh trong thìa của Illumi vẫn không ngừng lay động…
Illumi vẫn mặt không chút thay đổi, cậu nói: “Tập ném phi tiêu…”
Itachi đem tầm mắt của cô vợ nhỏ nhà mình kéo lại, giám sát cô ăn cơm.
Đôi mắt nhỏ của Kira không ngừng chớp chớp, bộ dáng làm nũng, Itachi niết niết mặt cô: “Không muốn ăn liền ăn ít một chút.”
Illumi xem thế nào cũng đều thật chói mắt, vì cái lông gì? Đã từng, cậu cũng dùng chiêu này đối phó với chú út nhà mình, kết quả chú út trả lời lại một câu: “Ánh mắt rút gân sao? Cần ta giúp con sửa lại một chút không?”
Nhìn một cái xem đãi ngộ khác biệt này! Dựa vào cái gì dì út ngu xuẩn này có thể thu phục chú út!
Kỳ thật chân tướng không phải như thế!
Ánh mắt Kira chớp chớp nhìn Itachi, ám chỉ nói: “Người ta không muốn ăn.”
Itachi cũng quả thật nhéo nhéo mặt của cô, nói câu: “Không muốn ăn liền ăn ít một chút.”
Nhưng mà, cô lại xem thật rõ ràng vẻ mặt của anh nha, cặp Sharingan kia lạnh lùng nhìn cô, khẩu khí ôn hòa đúng không? Không có nghe ra câu nói nguyên văn của anh là như thế này sao? Không muốn ăn? Vậy anh lui một bước, có thể ăn ít một chút, đừng được một tấc lại muốn tiến thêm một thước cò kè mặc cả!
Kira liền như vậy khóc không ra nước mắt nhai cơm, ai bảo người đàn ông nhà cô quá bưu hãn làm chi?!
Thật sự là vỏ quýt dày có móng tay nhọn! Người đứng trên đỉnh thực vật là Itachi! Illumi
“Gâu gâu!” Bên chân xoay quanh một viên thịt trắng.
Kira như là thấy được cứu tinh, cô nói: “Mike, sao mày lại tới đây?”
Mike nghiêng đầu, như là đang hỏi: “Đến giờ cơm rồi, đến ăn cơm nha! Không đúng sao?”
Illumi nhìn Mike nhanh chóng trưởng thành, tức giận nói: “Dì út, dì coi nó là heo để nuôi sao? Hiện tại có con chó nào lớn như nó không!”
Kira sờ sờ đầu Mike, còn thật sự nói: “Mike không mập, cái này gọi là cường tráng, Mike của chúng ta có thể trở nên cực kỳ khổng lồ nha!”
Zeno hừ lạnh một câu: “Chẳng lẽ còn cao hơn tòa nhà sao!”
Kira vui vẻ: “Người đoán trúng rồi!”
Ai cũng không đem việc này để ở trong lòng, trừ bỏ Itachi đại thần, dù sao cô có thể khẳng định như vậy chính là có nắm chắc phi thường lớn!
năm sau Mike quả thật to lớn vô cùng, mỗi khi Zeno nhìn đến Mike đều cảm thấy thật đau thịt, nó chính là một ví dụ vô cùng tốt, nói cho Zeno, triệu của hắn bay chắc rồi!!!!
Mà Kira thì sao, chuyện mà cô mỗi ngày thích làm nhất chính là cưỡi Mike tìm Zeno nói chuyện phiếm, mặc kệ nói về vấn đề gì, cô đều có thể chen miệng vô, mỗi ngày Zeno đều bị chọc tức điên vài lần, người hầu của gia tộc Zoldyck đều cảm thấy cảm tình của đôi cha chồng nàng dâu này thật tốt!
Cách hai năm, Kikyou rốt cục trúng thưởng, cả nhà chỉ có một mình Zeno khóc, người không biết thì nghĩ hắn trông cháu sốt ruột, người biết đến thì cười nhạo hắn xứng đáng, không có việc gì cá cược làm chi!
Nghèo rớt mồng tơi Zeno bắt đầu dốc sức làm việc, tiền dưỡng lão của hắn lỗ lã nhiều như vậy, thừa dịp thân thể còn cường tráng hắn phải kiếm thêm chút tiền mới được!
Đáng tiếc, khi hắn rốt cục kiếm đủ triệu trở về bù lỗ, một cái tin dữ truyền đến, Kira và Itachi muốn kết hôn! Mỗi thành viên đều phải ra tiền, Silva và Kikyou mỗi người triệu, ngay cả Illumi thiếu niên đều phải xuất ra toàn bộ vốn liếng, Zeno chỉ có thể nuốt máu vào bụng! Ngoan ngoãn xuất ra triệu, hắn là trưởng bối, không thể keo kiệt!
Mà cô gái giống như ác ma kia mỗi ngày lại trang điểm xinh đẹp chê cười Zeno: “Ba, sao người lại ra ngoài làm nhiệm vụ thế? Phải nghỉ ngơi nhiều mới được chứ!”
Con trai thứ hai của hắn đâu? Đó hoàn toàn chính là một tên quỷ súc phúc hắc, chỉ biết giúp đỡ vợ mình bày mưu tính kế!
Con trai lớn nhất? Đừng nói nữa, từ khi dâu cả mang thai, trong tầm mắt của hắn chỉ có bà xã và cái bụng của bà xã mình thôi!
Chỉ có Illumi thiếu niên yên lặng vỗ vỗ bả vai Zeno nói: “Ông nội, con hiểu sự thống khổ của người.”
Zeno vẻ mặt đau thương: “Illu, con làm sao hiểu?”
Illumi hít hít cái mũi: “Chú út đối với con dùng ảo thuật, làm cho con tự nguyện xuất ra toàn bộ tiền để dành làm sính lễ…”
Ông cháu hai người liền như vậy nhìn nhau, sau đó đều thở dài một tiếng: “Aizz, đôi vợ chồng quỷ súc kia!”