Chương
Cô đường đường là con gái nhà họ Đỗ, sao có thể bị đánh bại bởi một con kiến có xuất thân từ một khu ổ chuột chứ?
Cô ta sẽ nghiền nát Hy Nguyệt, sau đó sẽ đá văng ra ngoài, vĩnh viễn cũng đừng nghĩ đến chuyện quay lại nhà họ Lục.
“Bà Lục, cô hiểu rõ nhà họ Lục và Lục Lãnh Phong hơn tôi. Sau này tôi có điều gì không hiểu, mong cô cho tôi lời khuyên.”
“Cô cứ yên tâm đi, nếu cô có chuyện gì thì hãy đến tìm tôi. Người phụ nữ giả dối Hy Nguyệt là tai họa của nhà họ Lục, chỉ cần có thể đuổi được cô ta, giúp nhà họ Lục trừ hại, thì chuyện gì tôi cũng làm.” Tư Mã Ngọc Như Thực trịnh trọng nói, đồng minh Đỗ Di Nhiên này mạnh hơn Kiều An rất nhiều, nhất định cô phải tận dụng cho thật tốt.
Sau khi rời phòng trà, Đỗ Di Nhiên đến nhà hàng Pháp, Lâm Tư Nhã đã hẹn cô cùng ăn tối.
“Di Nhiên, cậu tiến triển nhanh thật đấy, ngay cả đứa trẻ cũng có rồi.” Mộ Dung Cẩm Lý cười nói.
“Tư Nhã, cái mê hồn hương đó của cậu có thể khiến người khác mất trí nhớ không? Sao Lục Lãnh Phong tỉnh lại vào ngày hôm sau lại không chịu thừa nhận một chút nào, giống như là đã mất trí nhớ vậy.” Đỗ Di Nhiên bĩu môi.
“Hễ là dược liệu thì ít nhiều đều sẽ có tác dụng phụ, mỗi người sẽ có triệu chứng khác nhau. Dù sao đi nữa thì gạo đã nấu thành cơm rồi, hạt giống của anh ta trong bụng của cậu cũng đã mọc rễ nảy mầm rồi, cậu vẫn sợ anh ta sẽ không thừa nhận sao?” Mộ Dung Cẩm Lý nói.
Đỗ Di Nhiên thở dài: “Anh ấy vẫn không chịu thừa nhận, ngày mai bọn tớ đi làm xét nghiệm huyết thống. Chỉ có như vậy mới có thể hoàn toàn khiến anh ấy mất hết hy vọng, anh ta không muốn nhận cũng không được.”
Ánh mắt Mộ Dung Cẩm Lý dần dần trở nên sâu thẳm, một vẻ giảo quyệt không rõ lặng lẽ lướt qua.
“Xét nghiệm huyết thống quả thực có thể làm rõ danh tính của đứa trẻ, chỉ sợ rằng bên trong có người sẽ đụng tay đụng chân, đánh tráo kết quả xét nghiệm. Cậu đừng quên, đây là địa bàn của nhà họ Lục, ai dám làm trái ý Hy Nguyệt? Chỉ cần cô ta nói một câu, cô ta có thể tùy ý thay đổi kết quả.”
Cô ta dừng lại một chút rồi nói tiếp: “Người tình cũ của Lục Lãnh Phong, Kiều An, cũng đã đưa đứa trẻ đi xét nghiệm huyết thống, nhưng kết quả xét nghiệm cho thấy đứa trẻ lại là con của đàn em Lục Lãnh Phong. Cậu thấy có buồn cười không. Bà chủ nhà họ Lục ở thành phố Long Minh một tay che trời, muốn đổi trắng thay đen cũng không cần phí nhiều sức. Đến lúc đó, kết quả đã được làm giả được đưa ra thì cậu có mười cái miệng cũng không cãi lại được, nhà họ Đỗ nhất định sẽ ép cậu vào bệnh viện phá thai, Hy Nguyệt dễ dàng loại bỏ tình địch là cậu.”
Đỗ Di Nhiên kinh hãi mà rùng mình, không khỏi đưa tay lên che lại bụng dưới: “Thảo nào Hy Nguyệt liền đồng ý mà không cần nghĩ ngợi, thì ra là muốn giở trò phía sau, may là cậu đã nhắc nhở tớ, nếu không tớ đã rơi vào bẫy của Hy Nguyệt rồi.”
Mộ Dung Dã nhấp một ngụm trà, nói thật nhỏ: “Cách an toàn nhất là sinh con trước, sau đó làm xét nghiệm huyết thống, đến lúc đó cho dù Hy Nguyệt muốn giở trò thì cũng chẳng làm được gì.”
Đỗ Di Nhiên mím môi: “Như vậy cũng được, nhưng cứ kéo dài việc xét nghiệm thì làm sao tớ có thể nhanh chóng trở nên danh chính ngôn thuận được chứ? Hơn nữa bà nội tớ sẽ không đồng ý đâu.”
Mộ Dung Cẩm Lý sờ cằm: “Bây giờ cái thai của cậu chỉ mới được một tháng, xét nghiệm sẽ không chính xác, phải qua ba tháng mới được. Cậu có thể lấy cớ này để kéo dài thời gian, đợi qua ba tháng rồi nghĩ cách khác để từ chối.”
Đỗ Di Nhiên gật đầu: “Việc này trước mắt chỉ có thể làm như vậy.”
Khóe miệng Mộ Dung Cẩm Lý gợi lên một nụ cười xảo quyệt không dễ phát hiện.
Lục Lãnh Phong, tôi sẽ làm cho hậu viện nhà anh bốc cháy đến sứt đầu mẻ trán.
Sau khi Đỗ Di Nhiên trở về liền bắt đầu thảo luận vấn đề này với cô nhỏ Đỗ.