Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng

chương 2091

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương

Trong lòng chú năm không có tình cảm gì với người vợ đã kết tóc se duyên với mình, Tuesday tuổi trẻ xinh đẹp mới chính là chân ái của ông ta, bị Liễu Giai Tuệ xúi như thế, ông ta bèn đi tìm luật sư đề nghị ly hôn với thím năm.

Ông ta nghĩ đến trước tiên âm thầm ly hôn, sau đó sẽ báo cáo cho ủy ban gia tộc, tiền trảm hậu tấu, nhưng sao thím năm có thể ngoan ngoãn phối hợp với ông ta chứ, ngày hôm sau đã đi đến nhà cũ của họ Lục, tìm Hy Nguyệt.

Hiện tại đám các thím trong nhà họ Lục đều coi Hy Nguyệt là dũng sĩ diệt Tuesday, có cô tọa trấn, bọn họ rất an tâm.

Thím năm sinh ra trong thế gia âm nhạc, bản thân bà ta là một người biểu diễn đàn dương cầm.

Lúc chú năm kết hôn với bà ta, ông ta cũng chỉ là một tên nghèo kiết xác, không biết thân thế của mình, thím năm gả cho ông ta, có thể nói là hạ mình.

Đối với cuộc hôn nhân chỉ còn trên danh nghĩa này, vốn dĩ bà ta cũng không có gì để lưu luyến, nhưng phụ nữ vì con mà mạnh mẽ, bà ta nhất định phải chống đỡ.

Một khi Liễu Giai Tuệ thượng vị, cô ta nhất định sẽ coi con gái mình như cái đinh trong mắt, cái gai trong thịt, xúi chồng mình gả con bé đi, để cho con trai cô ta thừa kế gia nghiệp.

Chỉ cần là thành viên của nhà họ Lục thì nhất định phải tuân thủ gia quy, tài sản trên danh nghĩa không thể giao cho con riêng, cho dù là tài sản riêng của mình cũng thế, chỉ cần bà ta một ngày không bỏ, cho dù Liễu Giai Tuệ có sinh nhiều con trai hơn nữa cũng chẳng làm được gì.

Huống hồ công ty của chú năm là do hai người bọn họ cùng sáng lập ra, bà ta từ bỏ âm nhạc mà mình yêu thích nhất, đi học tập tài chính giúp ông ta quản lý công ty, sao có thể dễ dàng nhường cho Tuesday?

Đối với hành vi của chú năm, Hy Nguyệt thật sự khinh bỉ.

Xã hội bây giờ loại đàn ông như thế thật sự có rất nhiều, một khi phát đạt không bao gái thì sẽ nghĩ đến chuyện đổi vợ, thật đúng là điển hình cho câu vong ơn phụ nghĩa.

“Thím à, chỉ cần thím không muốn ly hôn, cho dù chú có ép thím cũng vô dụng, nhà họ Lục chúng ta có quy củ, chỉ cần người vợ không phạm sai lầm lớn thì không thể ly dị.”

Thím năm nở nụ cười thê lương.

“Hiện tại ông ta coi Liễu Giai Tuệ là bảo bối, thím không nghe theo, ông ta sẽ không cho thím sống yên.”

Hy Nguyệt uống một ngụm nước trái cây, ánh mắt sâu hơn, chắc chắn chú năm đã sớm muốn cưới Liễu Giai Tuệ, nhưng ngại thân phận con riêng của mình, cho nên chậm chạp không nhắc đến.

Trước đó cô muốn hủy bỏ chế độ cưới vợ bé, ông ta chính là người kiên quyết phản đối, chẳng qua ông ta chỉ là một người con thứ, không có quyền bỏ phiếu biểu quyết.

“Thím, ngày mai thím gọi Liễu Giai Tuệ và chú đến, chúng ta cùng nhau bàn chuyện li hôn.”

Thím năm rời đi không bao lâu thì Lục Lãnh Phong trở về.

Hy Nguyệt kể cho anh nghe qua chuyện này.

“Hai ngày trước em bận rộn xử lý Tuesday của anh, ngày mai lại ứng phó với Tuesday của chú năm, dưới gầm trời này, làm sao lại có nhiều kẻ đồi bại và Tuesday như thế nhỉ.”

Sao Lục Lãnh Phong lại có loại cảm giác nằm im cũng trúng đạn nhỉ.

“Bà xã, hay là em đừng quản chuyện này nữa, giao cho mẹ xử lý, đừng để mình mệt mỏi, quan trọng nhất chính là, đừng lỡ tay làm thương tổn chồng em.”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio