Vợ Yêu Của Tổng Tài (Mộ Vi Lan - Phó Hàn Tranh)

chương 1196

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương 1196:

Chuẩn bị từ lúc thay váy cưới đến khi trang điểm và làm tóc xong xuôi thì trời cũng đã sáng.

Diệp Duy nhận được một cuộc điện thoại do Thịnh Hoài Nam gọi đến, một Diệp Duy ngày thường luôn xuề xòa hôm nay cũng đã là cô dâu đầy thẹn thùng rồi Đợi Diệp Duy cúp điện thoại, Tô Nguyễn bên cạnh liền trêu chọc Diệp Duy.

Diệp Duy hừ một tiếng: “Hôm nay tớ ném hoa, hai người các cậu không được thua đâu nhé, nhất định phải giành được đấy, rõ chưa?

Nguyễn Nguyễn, cậu có bạn trai rồi thì tớ không nói mà nhất là Tranh Tranh ý, cậu đã độc thân bao lâu rồi còn không nhanh nhanh tìm một anh đẹp trai đi.”

Tô Nguyễn nói: “Tranh Tranh là nghệ sĩ dương cầm nổi tiếng quốc tế sao mà so với loại thường dân như chúng mình được. Đối tượng của Tranh Tranh cũng nhất định phải vô cùng xuất sắc mới được nha, không được tùy tiện chọn người không xứng đâu.”

Diệp Duy nói: “Đúng rồi đấy, cái đám anh em chí cốt của Thịnh Hoài Nam vừa nhìn đã biết không đáng tin rồi.”

Phó Mặc Tranh bật cười: “Bạn học Thịnh có biết cậu suốt ngày sỉ vả anh ấy sau lưng thế không?”

Diệp Duy tỏ vẻ không quan tâm đáp: “Tớ mà sợ anh ấy à? Trước khi cưới là công chúa thì sau khi cưới tớ cũng phải là hoàng hậu nhá, có con thì sẽ thành hoàng thái hậu luôn”

Tô Nguyễn cười: “Thịnh Hoài Nam nhà cậu chiều cậu thế đừng có không biết điều đấy: Chín giờ sáng, đoàn rước dâu của chú rể đến, hai cô phù dâu cũng không gây khó dễ nhiều mà chú rể cùng phù rể Triệu Hà An cũng đã quá quen với chuyện này. Chỉ trong chốc lát hai phù dâu đã để hai người họ vào trong.

Lâm Bạc Thâm cũng là phù rể đi theo chú rể vào trong, lúc đi ngang qua Phó Mặc Tranh, đôi mắt đen kia lại nhìn cô một cái.

Lúc bình thường không phải làm việc, không đánh đàn dương cầm, không biểu diễn, cô cũng không quá chú trọng việc ăn vận. Hôm nay cô.

mặc lên bộ lễ phục, trang điểm xinh đẹp, đánh son màu cà chua, cả người toát lên sự xinh đẹp, rực rỡ vô cùng chói mắt.

Cô gái của anh thật đẹp.

Đội rước dâu hào hứng lên đường đi đến bến cảng to nhất Đế Đô.

Nhà họ Thịnh đã đặt trước một chiếc du thuyền sang trọng gồm sáu bảy tầng, nơi ăn uống vui chơi đều có cả, ở tầng ba còn có hẳn một sòng bạc.

Sau khi lên du thuyền, hôn lễ chính thức được cử hành trên tầng cao nhất.

Quan khách đã có mặt phía bên dưới, trên sân khấu cô dâu cùng chú rể đứng trước mặt cha xứ, cha xứ thành khẩn cầu nguyện và chúc phúc.

“Anh Thịnh Hoài Nam, anh có đồng ý cưới cô Diệp Duy không? Bất kể nghèo khó, khổ cực, bệnh tật đều sẽ bằng lòng yêu thương cô, bảo vệ cô, ở bên cô và vĩnh viễn chung thủy với cô suốt một đời.”

Thịnh Hoài Nam mặc áo đuôi tôm trắng, phong thái anh tuấn đứng trên sân khấu, nhìn Diệp Duy đầy ân ái.

Anh cất tiếng trả lời: “Tôi đồng ý”

“Cô Diệp Duy, cô có đồng ý gả cho anh Thịnh Hoài Nam không? Bất kể nghèo khó, khổ cực, bệnh tật đều sẽ bằng lòng yêu thương anh ấy, an ủi anh ấy, ở bên anh ấy và vĩnh viễn chung thủy với anh ấy suốt một đời.”

Diệp Duy vô cùng xúc động, hốc mắt đã ướt nước nói: “Tôi đồng ý”

Cha xứ hỏi khách khức dưới khán đài: “Các bạn có bằng lòng làm chứng cho lời thề hôn nhân của họ hay không?”

Khách khứa: “Bằng lòng!”

Cha xứ: “Bắt đầu từ bây giờ, anh Thịnh Hoài Nam và cô Diệp Duy đã chính thức kết làm vợ chồng, bên nhau trọn đời”

Tiếp đến là màn trao nhẫn.

Dưới sự chứng kiến của các quan khách, Thịnh Hoài Nam và Diệp Duy đã hoàn thành đại sự đời mình.

Dưới khán đài, Phó Mặc Tranh thấy Diệp Duy đứng trên đó xúc động đến vậy dường như cũng bị xúc động lây.

Đây là lần đầu tiên cô làm chứng cho hôn lễ của bạn đồng niên, cảm xúc thật mới mẻ.

Trên màn ảnh lớn trên sân khấu đã phát video của Thịnh Hoài Nam và Diệp Duy, có rất nhiều bức hình được chụp thời đại học.

Phó Mặc Tranh trông thấy lại muốn khóc.

Thịnh Hoài Nam và Diệp Duy đi từ sân trường đến lễ đường đúng là hiếm người làm được.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio