Chương
“Sau đó thì sao?” Lâm Quân chau mày, mặc dù bây giờ Lê Vân Hàng nói rất bình tĩnh nhưng Lâm Quân có thể tưởng tượng ra lúc đó ông đã phải trải qua những điều gì.
Nói một cách khác, nếu anh và Hà Dĩ Phong cùng nhau lập công ty, nhưng vì lỗi của anh mà khiến công ty phá sản thì không biết anh sẽ phải gánh chịu bao nhiêu gánh nặng trên lưng.
“Lúc đó cha không có cách nào để đối diện với vợ và anh em của mình. Lại có thêm áp lực của dư luận nên tinh thần của cha vô cùng sa sút. Vậy nên sau khi công ty phá sản, cha đã chọn cách trốn tránh, một mình trốn đi, đợi đến khi bản thân bình tĩnh lại thì lại trở về xây dựng công ty”
Lê Vân Hàng nhớ lại, trong đầu ông lại hiện ra cảnh tượng năm đó: công ty phá sản, mọi người khinh ghét. Không có gì sau này có thể so sánh với sự nông nổi khi còn trẻ, lúc còn trẻ sự yếu đuối của tâm hồn cũng là nhiều nhất, khả năng chịu đựng áp lực từ môi trường bên ngoài cũng là kém nhất.
Nhưng vì trải qua ít khó khăn, mọi chuyện đang thuận lợi thì lại gặp phải trắc trở lớn, lúc đó có là ai thì cũng khó có thể trực tiếp đối diện với mọi chuyện. Năm đó, Lê Vân Hàng còn nghĩ tới chuyện tự sát.
Nhưng điều khiến ông hối hận nhất là không ngờ sau đó lại xảy ra nhiều chuyện như vậy.
“Sau đó thì sao ạ?”
“Sau đó, ta một mình sang Pháp du lịch, cắt đứt mọi liên lạc với James, thậm chí cắt đứt cả liên lạc với mẹ Nhật Linh. Bây giờ nghĩ lại, lúc đó cha đúng thật là quá ấu trĩ, vì chuyện thất bại mà sợ người mình yêu nhìn thấy bộ dạng tồi tàn của mình”
Lê Vân Hàng châm một điếu thuốc, Hạ Linh nghe được một nửa thì cảm thấy có lẽ mình không nên ở đây nữa. Cô rót cho Lê Vân Hàng một cốc nước rồi ra ngoài, cả căn phòng khách chỉ còn lại một mình Lê Vân Hàng và tiếng kêu tích tắc của chiếc đồng hồ trên tường. Sự tĩnh lặng khiến người ta dễ rơi nước mắt.
“Con có thể hiểu được”
Trên thực tế, khi làm việc gì đó, ai cũng không biết cách làm của mình có trưởng thành hay chưa nhưng do tính cách khác nhau nên quyết định sai lầm vào lúc đó cũng là chuyện bình thường với rất nhiều người.
“Sau đó, cha đi lang thang hơn một tháng trời, tâm trạng cũng thoải mái hơn rất nhiều nên quyết định trở về đối mặt với thất bại của mình.
Nhưng đến khi cha trở lại thì mới biết được, không biết vì nguyên nhân gì mà đứa con gái của cha và Hạ Hy đã bị người khác bế đi đúng vào hôm cha rời đi và mất tích. Lúc đó có rất nhiều nguồn thông tin khác.
nhau, có người nói bị đối thủ cạnh tranh đem đi mất, có người nói con bé bị bán đi mất: Lê Vân Hàng thở dài một hơi.
“Nhật Linh mất tích vào lúc đó ạ?” Lâm Quân cau mày hỏi lại.
Lê Vân Hàng gật đầu rồi tiếp tục nói: “Đúng, lúc đó Nhật Linh vẫn chỉ là một đứa trẻ đang quấn tã. Cha không thể tưởng tượng được nếu nó rời khỏi cha mẹ đẻ của mình thì sẽ gặp phải những chuyện gì, hoặc có sống được hay không. Cha vô cùng đau khổ, cha chỉ dám âm thầm quan sát cuộc sống của bà ấy chứ không đủ dũng khí để đứng trước mặt bà ấy vì cha biết bà ấy sẽ không tha thứ cho mình”
“Vậy còn James thì sao?” Lâm Quân cũng lờ mờ đoán được, có thể lúc đó vì sự sai lầm của Lê Vân Hàng khiến công ty của bọn họ bị phá sản, Lê Vân Hàng lại mất tích khiến nợ nần chồng chất. Có lẽ tình thế lúc đó của ông ta cũng không lấy gì làm tốt đẹp, có thể chính vì thế mà ông ta đã ghi thù Lê Vân Hàng.
Nhưng nếu chỉ vì chuyện này thì tại sao đến khi ông ta gây dựng lại công ty, trở thành một thế lực rất lớn ở Mỹ thì vẫn không thể mỉm cười bỏ qua chuyện này?
Sao ông ta lại phải đánh cược mọi thứ của mình để đi đối phó với LX?
Đây là câu hỏi lớn nhất mà Lâm Quân muốn biết.
“Cha biết James bắt đầu thích mẹ Nhật Linh từ lúc đó. Lúc trước có thể vì tình anh em nên ông ta chưa bao giờ nói cho cha biết chuyện đó.