Chương
“Cạch, cạch, cạch”
Johmny gõ cửa phòng làm việc.
“Ừm, vào đi”
James đang ngồi trên ghế cho sếp, quay lưng lại với cửa, nhìn cửa sổ kính sát đất.
“Chủ tịch, tôi về rồi” Johmny cúi đầu, nhân lúc James chưa quay người lại lau mồ hôi trên trán, lúc đối mặt với James mới cảm thấy áp lực như núi đè, vốn bản thân mình còn thề rất chân thành.
“Thế nào! Đưa người về chưa? Trần Hi Tuấn với Trần Hi Lam đâu?”
Nghe thấy giọng nói của .Johnny, James lập tức quay người, đối mặt với Johnny.
“Không không không…a.”
Tay lau mồ hôi của .Johnny run lên, không dám nhìn thẳng James, nói cũng lắp ba lắp bắp.
“Nhưng bây giờ có thể chắc chắn một điều là cậu chủ không sao, đang dưỡng bệnh ở một bệnh viện ở Thanh Mại. Có cô Trần Hi Lam chăm sóc, ông chủ có thể yên tâm”
James vốn đã trợn tròn mắt nên nghe thấy Trần Hi Tuấn không sao mới nén cơn giận của mình xuống, thầm vui mừng, vẫn may Trần Hi Tuấn không sao, lòng ông cũng coi như nhẹ bớt đi, chỉ là trước mặt cấp dưới vẫn phải cô làm ra vẻ.
Càng huống chỉ, ông quả thực vẫn chưa hoàn thành nhiệm vụ.
“Nếu như Trần Hi Tuấn đã không sao, tại sao không đưa về, vùng đất như Thanh Mại, điều kiện chữa trị làm sao so sánh được với nước M? Trần Hi Tuấn ở đây mới có thể có được sự chăm sóc tốt nhất!”
“Đúng đúng đúng, điều ông chủ nghĩ cũng là điều tôi nghĩ, chỉ là cô Trần Hi Lam cố chấp không nhường, thuộc hạ cũng không dám!”
Johnny không dám ngẩng đầu, sợ bị ánh mắt của .James giết chết.
“Johnny, cậu theo tôi bao nhiêu năm rồi”
James đột nhiên hỏi, .Johnny lúc này mới ngẩng đầu lên nhìn ông, không hiểu ông có dự định gì.
“Cũng gần mười năm rồi, ông chủ.”
“Mười năm, đã rất dài rồi”
James đột nhiên cười, đột nhiên sóng gió nổi lên, một chiếc cốc.
thủy tinh vỡ tan bên cạnh người .Johnny, dọa Johnny người run lẩy bẩy.
“Đã mười năm rồi, cậu vẫn không hiểu tôi, hoặc là vẫn cảm thấy tôi không hiểu cậu”
James lạnh lùng hét lên, người bên cạnh ông từ trước đến giờ ông đều để mắt đến, đối với trợ lý của mình cũng vậy, .Johnny vừa hèn nhát lại vừa tham lam, ông giữ loại người này ở bên cạnh, cũng là bởi vì những nguyên nhân này, người có điểm yếu và nhu cầu luôn dễ nắm bắt nhất.
Người này như thế nào, nói dối điều gì, ông đương nhiên là nhìn thấu hết.
Bình thường mượn danh nghĩa của ông để giương oai, bây giờ tưởng bản thân mình thật sự là hổ lớn ư?
Nực cười, quá nực cười rồi!
“Xin xin lỗi, ông chủ. Là bởi vì Lâm Quân, Lâm Quân nói cậu Trần Hi Tuấn và Lê Nhật Linh cùng xảy ra chuyện ở hiện trường vụ án, cũng chính là một trong những người trong cuộc của vụ án này, trước khi cậu Trần Hi Tuấn tỉnh dậy làm chứng, chúng ta không có quyền dẫn cậu ấy đị”
ohmny sợ đến mức toát đầy mồ hôi, liên tục giải thích, chỉ sợ không cẩn thận lại chọc giận bạo chúa.
“Lâm Quân, quả nhiên vẫn là cậu ta. Bỏ đi, cậu quả thục không phải là đối thủ của cậu ta. Nếu như đã không muốn quay về, trước hết đừng về nữa, ra ngoài đi, còn nữa, lần sau làm việc lanh lợi chút, đừng nghĩ có thẻ giở trò bịp bợm đó trước mặt tôi, tôi nói cho cậu biết, trình của cậu chưa đủ.”
James khoát tay, .Johnny nhanh chóng lăn ra ngoài như được xá tội.