Chương
Lâm Quân hừ lạnh, cố gắng che giấu sự không hài lòng của mình.
Ồ, phải không? Cậu nói xem nếu tôi phát tán bức ảnh của người phụ nữ này, có thể hay không nhiều người sẽ nghĩ cô ta là Lê Nhật Linh?”
James lại cười, đôi mắt đen của Lâm Quân từ lâu đã biến thành màu đỏ tức giận.
“Ông cứ làm như ông muốn!”
Anh biết rằng cơn giận của anh sẽ chỉ là trò cười cho James, nên anh chỉ có thể giả vờ không quan tâm.
“Sao cũng được, tốt! Ngày mai tôi sẽ để tiêu đề dùng tên Lê Nhật Linh thì sao?”
Rõ ràng là James không ăn bộ này.
“James! Ông muốn gì?”
Lâm Quân hoàn toàn tức giận, anh không cho phép bất luận kẻ nào vu khống phong cảnh của Lí Vị Ương, tuyệt đối không có.
“Này, không phải không thành vấn đề sao? Hahaha..”
Đối với Lâm Quân, chỉ cần là Lê Nhật Linh, đều là điểm yếu của anh, James biết rõ điều này, nên ông ta dùng nó như một con cá, cho dù Lê Nhật Linh hiện tại không rõ tung tích.
“Ông thực sự muốn gì?”
Lâm Quân hỏi lại rằng, anh biết rõ rằng James đang lợi dụng tình cảm của mình với Lê Nhật Linh, nhưng anh vẫn như cũ phấn đấu quên mình. “
“Tôi muốn cái gì, ôi chao, cậu nghĩ đến tôi quá tệ, tôi chỉ hảo tâm nhắc nhở cậu, là con rể của Lê Hải Thiên, cậu đương nhiên biết LX đang gặp phải tình cảnh khó khăn thế nào, Lê Hải Thiên hiện tại cũng chỉ là kéo dài hơi tàn, LX sớm muộn gì cũng sẽ là của tôi mà thôi. Tôi nói cho cậu biết, cậu không nên ở thời điểm này đi giúp ông ta lật ngược tình thế, nếu không…”
dames còn chưa nói xong, nhưng Lâm Quân đã hiểu ý, khóe miệng nhếch lên, James sợ rằng mình sẽ giúp Lê Hải Thiên lật ngược tình thế lấy lại vị trí trong công ty.
Thật là buồn cười, anh đang nghĩ cách làm sao để họ không nghi ngờ là anh không giúp thì giờ người ta đã tự tìm đến tận cửa.
Thật sự là trời giúp ta.
“Ông muốn thay người phụ trách LX? Ông vậy mà có yếu thế sao?”
Mặc dù trong lòng vui mừng, nhưng bề ngoài vẫn bình tĩnh, giả vờ kinh ngạc.
“Lê Hải Thiên! Tôi cùng ông ta chiến đấu mấy chục năm, làm sao có thể không biết năng lực của hẳn, chỉ là lần này… hừ”
James khịt mũi lạnh lùng.
“Tôi cho cậu biết, cậu tốt hơn không nên chõ mõm vào nhiều chuyện quá, nếu không tôi không biết mình sẽ làm gì đâu”
Uy hiếp mười phần.
“Điều tôi quan tâm là danh dự của Lê Nhật Linh. Tôi không để tâm đến người khác, nhưng chỉ cần ông dám làm, tôi nhất định sẽ không buông tha cho ông”
“Quả nhiên đúng như tôi dự đoán, Lâm Quân cậu thật cao quý, chỉ vì phụ nữ mà cậu có thể phản bội tất cả mọi người”
Châm biếm là sở trường của .James, vì vậy đương nhiên ông ta sẽ không bỏ qua cơ hội nào.
“Cám ơn!”
Lâm Quân lạnh lùng đáp lại, chỉ có thể để James thổi phồng lên thì mới dễ dàng đánh bại ông ta được.
“Lâm Quân, còn trẻ, chúng ta phải biết rút ra bài học”
Ý nói ám chỉ việc Lê Nhật Linh rơi xuống vách đá, anh cảm thấy.
trong lòng đau nhói vô cùng.
“Cảm ơn tổng giám đốc .James đã chỉ giáo!”