Chương
Những người không biết thì không thể giải thích được, khi nào thì cổ phiếu của Robert vượt quá của Lê Vân Hàng?
Rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra?
“Hừt”
Lê Vân Hàng chế nhạo.
“Chủ tịch cười cái gì?”
Nhìn thấy Lê Vân Hàng chế nhạo, Star đột nhiên cảm thấy sống lưng hơi lạnh, nhưng bây giờ anh ta đã lựa chọn từ bỏ Lê Vân Hàng, làm bình đã mẻ càng thêm sứt.
“Không có gì. Vì các vị trong đầu đã có sẵn câu trả lời nên tôi không muốn tốn nhiều thời gian, biểu quyết quyết định xem Lê Vân Hàng tôi nên ở lại hay rời đi đi. Vê phần chủ tịch là ai, sau khi rời đi liền không liên quan gì đến tôi nữa! “
Lê Vân Hàng nói xong những lời này với vẻ mặt lạnh lùng, sau đó liếc nhìn cổ đông đang ngồi.
“Tổng cộng có người, trừ tôi là , bây giờ giơ tay biểu quyết! Ủng hộ tôi Lê Vân Hàng ở lại và tiếp tục giữ chức chủ tịch, giơ tay!”
“Một, hai, ba, bốn, năm, năm người!”
Lác đác hai tay giơ lên, trước khi Lê Vân Hàng tự mình đếm, Star đã không thể chờ đợi để đếm!
Không có nhiều, cũng không hổ là mấy năm nay ông ở LX, Lê Vân Hàng liếc mắt nhìn vài người ủng hộ mình, gật đầu, trong lòng cảm thấy rất thoải mái phần nào.
“Bây giờ những người phản đối việc tôi tiếp tục giữ chức chủ tịch, giơ tay!”
Tất cả những người do Star dẫn đầu đều giơ tay, không cần đếm họ cũng biết Lê Vân Hàng nên đi hay ở.
“Chủ tịch, tình hình đã rất rõ ràng rồi, không cần tôi điểm số nữa chứ!”
Trong câu nói của Star lộ rõ sự vui mừng, có vẻ như một khi Lê Vân Hàng rời đi anh ta sẽ nhận được vô số lợi lộc. Cũng đúng, Robert muốn thu phục lòng người thì ông ta bắt buộc phải hứa sẽ cho họ thứ mà họ muốn.
Lê Vân Hàng liếc nhìn Robert, ông ta vẫn đang giữ bộ dạng bày mưu tính kế, xem màn kịch hay.
“Chủ tịch, ông đã hứa giơ tay biểu quyết trước mặt mọi người, đây không phải là chuyện đùa. Không phải ông định nuốt lời đó chứ”
Câu nói của Robert vốn ám chỉ việc Lê Vân Hàng đã đâm lao thì phải theo lao, nhưng lại không ngờ đây chính là kết quả mà ông ấy mong đợi.
“Nếu như các vị đã biểu quyết như vậy thì Lê Vân Hàng tôi đây xin được nhường chức lại cho người tài giỏi hơn”
Ông cười khẩy xoay người, chuẩn bị rời khỏi phòng họp.
“Đợi đãi”
Giọng Robert vang lên từ phía sau, Lê Vân Hàng quay lại chỉ nhìn thấy ông ta đang vẫy tay, Star đưa cho ông ta một tập tài liệu.
“Vì chủ tịch Hàng muốn nhường chức cho người tài nên xin ông hãy ký vào hợp đồng chuyển nhượng chức vị chủ tịch này!”
Robert cười đẩy hợp đồng qua cho Lê Vân Hàng.
Ông ấy cúi đầu nhìn qua.
“Ngay cả hợp đồng cũng đã soạn sẵn ra cho tôi, chẳng trách mà mọi người đều nghĩ rằng cổ đông Robert có khả năng đảm nhiệm chức ¡ chủ tịch này, coi như tôi đây được chỉ giáo rồi”
“Quá khen quá khen”
Lê Vân Hàng xem qua bản hợp đồng, không còn do dự nữa mà ký tên.
Robert căng thẳng nhìn đầu bút di chuyển trên giấy, giây phút này ông ta kích động hơn ai hết.