Chương
Lâm Quân đứng dậy nhìn thoáng qua Hà Dĩ Phong, sau đó nhìn Cetina, nói.
“Cứ tự nhiên, mời tổng giám đốc Lâm, mời tổng giám đốc Hà đi thong thả.”
Cetina đứng dậy làm một tư thế xin mời, nụ cười cũng chuẩn mực.
“Đúng rồi, trà của bà Cetina rất ngon, thật ra uống trà cùng ai đều như nhau, còn sở dĩ có chỗ khác biệt là bởi vì tâm tình khác biệt, người thưởng trà tâm đều tịnh.”
Lâm Quân chậm rãi nói, nở nụ cười rồi quay người rời đi, để lại mình Cetina đứng tại chỗ, ánh mắt phức tạp.
Bà ta có thể nghe hiểu, Lâm Quân đang châm chọc trái tim bà ta không sạch sẽ, nhưng mà đúng là vừa rồi mình giở công phu sư tử ngoạm, cũng không có lý nào mà phản bác.
“Lâm Quân, cậu thấy cái bà Cetina này thế nào?”
Rời khỏi Bắc Hải, Hà Dĩ Phong nhìn Lâm Quân, trêu chọc hỏi, trên mặt lộ vẻ rất hứng thú, dường như không phải tới bàn hợp đồng, mà giống như đưa Lâm Quân đi coi mắt vậy.
“Cái gì mà thế nào, cậu thấy sao?”
“Tôi đang hỏi cậu cơ mà, cậu trả lời trước đi” Hà Dĩ Phong ngẩn người, mau chóng ném lại câu hỏi cho Lâm Quân, chẳng lẽ còn muốn anh ta nói là người phụ nữ này rất có vóc dáng, rất có hương vị?
“Tôi cảm thấy những lời bà ta nói tới đều không hoàn toàn là sự thật”
Lâm Quân nhíu mày dừng một chút, mở cửa xe, chui vào.
“Không hoàn toàn là sự thật, chẳng lẽ không phải là một người phụ nữ trung liệt vì bảo vệ công ty của chồng, nổi dậy một mình chống lại sao?”
Hà Dĩ Phong nghỉ ngờ hỏi.
“Nếu là như vậy James có thể tìm bà ta hợp tác à? .James sao có thể ngu ngốc như vậy, chuyện chồng bà ta lại là bí mật, người khác có thể không biết, nhưng James không có khả năng không biết”“
“Cũng đúng nhỉ!”
Hà Dĩ Phong cũng gật đầu, giống như nghĩ tới điều gì đó lại nói tiếp: “Nếu là vậy, đây không phải là vấn đề, nếu như bà ta và .James là cùng một bọn, ngày mai bà ta ký hợp đồng với James thì chúng ta phải làm sao bây giờ?”
“Không phải kẻ địch không có nghĩa là bọn họ là đồng bọn, cái bà Cetina này ngoài mặt thì tỏ ra chính nghĩa đàng hoàng, thực tế thì cũng rất tham lam, vì lợi ích nên bà ta mới chọn hợp tác với chúng ta.”
Lâm Quân cười, vừa rồi nói chuyện phiếm một lúc, anh gần như thăm dò được nội tình của bà ta.
“Lâm Quân à được đó, vẫn là cậu lợi hại”
Hà Dĩ Phong giơ ngón cái lên, chép miệng tán thương Lâm Quân.
“Bây giờ tôi rất tò mò chuyện phía sau là thế nào.”
“Tò mò sẽ hại chết người ta đấy, cẩn thận bị mèo hoang cào rách mặt!”
Lâm Quân cười, khởi động xe.