Chương
Jackson nổi giận gầm lên một tiếng, lão ta đập tay lên bàn, Phan Anh sợ đến nỗi hai chân cũng run lên theo.
Hắn ta đương nhiên biết vì sao hiện giờ Jackson lại giận đến tím mặt như thế.
Hắn ta nhìn văn kiện trên mặt đất, tuy là nhìn không rõ lắm thế nhưng hẳn ta cũng quen mắt đến không thể quen hơn.
Chính mình bị ma ám mà nhìn trúng cô ả tiếp tân Bùi Anh Thư, lúc đầu Bùi Anh Thư vẫn hờ hững với hắn ta, thế nhưng bỗng có một ngày cô ta hẹn hắn.
Nói rằng chỉ cần bản thân giúp cô ta lấy được văn kiện bí mật của Phó Chủ tịch thì cô ta sẽ đồng ý trao thân thể cho hắn.
Mà vừa hay lại có một lần hắn ta nhìn thấy Jackson mở ra ngăn kệ bí mật của mình, hắn ta sợ bị phát hiện sợ bị phạt thế nên một mực không có nói cho lão ta.
Vì muốn đoạt được thân thể của Bùi Anh Thư nên hắn ta liều mình đồng ý với cô ta, dù sao thì chết dưới hoa mẫu đơn thì có làm quỷ cũng phong lưu.
Thế nhưng lúc đó Bùi Anh Thư chết sống cũng không có nói cho hẳn ta mình cần cái này làm gì, không ngờ văn kiện này cuối cùng lại rơi vào tây Lâm Quân.
Hiện tại nếu như nói thật, dựa theo hiểu biết của hẳn ta đối với Jackson thì chỉ sợ bản thân sẽ lãnh hậu quả khó lường.
“Có! Có Hiện tại điều duy nhất có thể làm là tìm một kẻ chết thay.
“Ai?
“Andy”
“Andy?”
Jackson đôi mắt trũng sâu, khó có thể tin nhìn kỹ Phan Anh. Phan Anh theo lão ta rất nhiều năm, tính tình mềm yếu, không giống người có gan phản bội chính mình.
Mà đồng thời Andy cũng là tâm phúc của lão, ngày trước đã từng đóng giả Lê Vân Hàng, cũng từng thay bản thân lão ta đi gặp Lê Nhật Linh.
Lá gan của Andy quả thật là đủ lớn, thế nhưng hắn ta cũng chẳng có lý do gì mà làm ra chuyện có lỗi với lão cả.
“Vâng, chính là hắn ta” Phan Anh cụp mắt xuống, không dám nhìn thẳng Jackson.
“Cậu ra ngoài trước đi”
“Vâng”
Phan Anh đi ra ngoài, lúc này hắn ta mới phát hiện giữa hai đầu gối nóng hầm hập, hắn ta thế mà lại sợ đến nỗi tiểu trong quần.
Lâm Quân trực tiếp cầm lấy thuốc giải đi tìm bác sĩ tư nhân của Lê Nhật Linh.
“Bác sĩ, ông là người hiểu rõ bệnh của Nhật Linh nhất, đây là thuốc giải tôi lấy được từ chỗ của lão ta, ông xem giúp tôi bên thành phần bên trong có vấn đề gì hay không”
“Cậu chờ một chút”
Lúc nghe thấy Lâm Quân nói đây chính là thuốc giải, trong ánh mắt của bác sĩ hiện rõ lên vẻ mừng rỡ.
Lâm Quân ngồi chờ bên ngoài phòng thí nghiệm, trong lòng sốt ruột như là đứng trên đống lửa ngồi trên đống than, quả thật là vừa vui mừng lại vừa lo lắng.
“Alo, Lâm Quân”
Đầu bên kia điện thoại truyền tới giọng nói của Hà Dĩ Phong.
“ừ”
“Bên cậu đã giải quyết xong chưa?”
“Xong rồi, tôi đã lấy được thuốc giải cho Nhật Linh rồi, nhưng mà tôi lo lắng Jackson giở trò vì vậy bây giờ đang đưa cho bác sĩ đi làm xét nghiệm”
“Ôi vãi, giỏi vậy, sao cậu lại lấy được thuốc giải thế?”
“Đợi lát nữa về tôi trực tiếp kể cho cậu sau”