Chương
“kết quả như thế nào? Chú không có lừa con đúng không!”
Thấy Hạ Linh mãi không nói chuyện, .Jackson bình tĩnh nói thêm một câu.
“Vâng” Giọng nói của Hạ Linh run rẩy, muốn cố gắng hết sức che giấu sự đau khổ trong lòng mình.
“Hạ Linh, không có chuyện gì cả, nếu như đã năm trong dự tính thì cháu nên chấp nhận sự thật này thôi”
“Cháu biết”
“Bây giờ cháu chỉ cần giao bản báo cáo này cho cha cháu, tất cả đều sẽ trở lại như lúc trước, những gì đã là của cháu thì không ai có thể cướp đi được”
Chú Jackson nói đúng, nếu như bản báo cáo này đến tay cha thì cho dù lúc trước ông ấy có cảm tình với Lê Nhật Linh nhưng không phải máu mủ thì ông ấy sẽ tự có chừng mực.
Mà mình vẫn là con gái ruột trong mắt cha, sự yêu thương của ông ấy dành cho mình chỉ có tăng chứ không giảm.
Nhưng khi nghĩ đến lúc Lê Nhật Linh vào trong phòng nói với cô ấy rằng muốn biết cách để có thể làm một chị gái tốt, giọng nói khàn khàn chân thành, còn có đôi mắt tràn ngập sự chờ mong, giống như âm thanh ma thuật làm xao động trái tim của chính mình.
“Hạ Linh, cháu có đang nghe chú nói không?”
“Cháu không muốn tiếp tục nữa!”
Cô ấy nhắm mắt lại, hít một hơi thật sâu rồi nói ra suy nghĩ của mình.
“Cái gì?”
Rõ ràng là Jackson không ngờ được rằng Hạ Linh lại quyết định như vậy, hít điếu xì gà trong tay một hơi thật dài, phả ra làn khói quẩn quanh trước mắt, che khuất khuôn mặt, khiến người ta không thể nhìn rõ vẻ mặt của ông ta lúc này.
Mà đột nhiên cảm xúc của Hạ Linh cũng kích động lên: “Cháu không muốn làm một kẻ phá hoại, chú có biết không?
Lê Nhật Linh vô tội, cha cũng vô tội, khó khăn lắm bọn họ mới gặp được nhau, cháu không nên chia rẽ bọn họ. Như vậy không giống cháu!”
“Nhưng mà Hạ Linh, nếu như vậy thì con sẽ mất đi rất nhiều thứ đấy”
Giọng của Jackson trở nên nghiêm túc hơn, Hạ Linh là quân cờ mà ông ta đã dày công bồi dưỡng nên bao nhiêu năm nay, nhưng hiện giờ vừa mới bắt đầu sử dụng quân cờ này thì lại phát hiện quân cờ này lại không nghe lời, lại là một quân cờ khó khống chế, không khỏi khiến cho ông ta đau lòng mà.
“Con biết, nhưng nhiều năm như vậy rồi, cha thật sự đối xử với con rất tốt, hơn thế nữa không phải việc con không phải là con gái ruột của cha chỉ có mình chú biết hay sao?
Chú Jackson nhất định sẽ không nói với cha con đâu, đúng không ạm Hạ Linh vô cùng mong đợi mà chờ Jackson trả lời, giờ khắc này bản thân cô ấy giống như một con thuyền trôi lênh đênh vô định trên biển lớn mênh mông, gặp được bến bờ thì muốn dừng lại nghỉ ngơi.
Nhưng lại không hề nghĩ rằng đó chỉ là một ảo cảnh, là một thứ gì đó chỉ chớp nhoáng qua mà thôi.
“Tất nhiên là chú sẽ không nói rồi” Khóe miệng Jackson khẽ cong lên, ngón tay gõ nhẹ lên mặt bàn.
“Cảm ơn chú Jackson” Trong lòng Hạ Linh khẽ thở phào nhẹ nhõm.
Hơn nữa, theo cô ấy thấy, Jackson đã vì cô ấy mà che giấu chuyện này nhiều năm như vậy rồi, vậy bây giờ chắc chắn cũng sẽ không đi nói với người khác.
“Con chuẩn bị xử lý báo cáo xét nghiệm ADN như thế nào đây?”
“Bản báo cáo ADN thật trước kia đã bị con xé nát rồi, bây giờ bản báo cáo xét nghiệm mà con đang giữ là của con và cha con. Ở phía trên thì viết tên của Lê Nhật Linh. Chẳng qua là bản báo cáo này có thể sẽ không dùng được nữa rồi, con sẽ làm lại một bản báo cáo xét nghiệm ADN khác, là của cha con và chị” Hạ Linh nói, trong lòng cảm thấy vô cùng nhẹ nhõm.
Hơn nữa, không biết từ bao giờ, cô ấy vậy mà đã gọi Lê Nhật Linh là chị rồi.