Chương
Jackson ho khan hai tiếng, sau đó ngồi xuống, dùng ánh mắt ra hiệu cho một người đàn ông là thành viên hội đồng quản trị đang ngồi bên cạnh.
Người đàn ông kia đứng lên, cũng là một người nước ngoài, tên là Yalman, ông ta và Lê Vân Hàng từ trước đến nay không hợp tính nhau, thường đối đầu nhau trong những cuộc họp hội đồng quản trị như thế này.
Tuy nhiên, xưa nay cũng không có xung đột gì lớn, nước sông không phạm nước giếng.
Ông ta vừa đứng lên, Lê Vân Hàng ngay lập tức cảm thấy Jackson và ông ta có thể đã liên hợp lại với nhau, không biết định đối phó với ông như thế nào đây.
Ông đã chuẩn bị tinh thần từ sớm, từ khi cứu Lê Nhật Linh về, ông đã luôn đợi Jackson ra tay.
Mặc dù hôm đó bọn họ đã thả người kia ra, cũng không để lộ sơ hở gì, nhưng đầu óc của Jackson cũng đâu ngu đến vậy.
Sau khi được cứu, Lê Nhật Linh đã cùng Lâm Quân chuyển đến ở nhà Lê Vân Hàng.
Lâm Quân cũng không đến LX để nói chuyện hợp đồng hàng nghìn tỷ kia với Jackson, tất cả những dấu hiệu này cho thấy răng Lê Vân Hàng đã biết chuyện quan hệ hợp đồng. Vì vậy, thành ra Jackson đã biến thành người ngoài.
“Chủ tịch” Alman vẫn cung kính gật đầu với Lê Vân Hàng, không dám đi quá giới hạn.
“Có chuyện gì thì cứ nói thẳng ra đi, ở đây đều là người quen cũ, không có gì khó nói cả” Phong cách làm việc của Lê Vân Hàng luôn thẳng thắn, lại càng không thích người đàn ông ngoại quốc lấm la lấm lét này, cũng lười làm quen với ông ta.
Người đàn ông kia thầm cười lạnh một tiếng, Lê Vân Hàng này lại còn dám cố làm ra vẻ trước mặt mình, đợi thêm hôm nay nữa thôi, xem ông ta còn có thể cười được nữa hay không?
‘Yalman gật đầu: “Vậy được, tôi sẽ nói thẳng luôn. Mấy tháng nay, doanh s‹ u thụ của LX giảm liên tục, hơn nữa, cổ phiếu cũng rớt giá phần nào rồi. Hội đồng quản trị đã thảo luận rằng Chủ tịch Lê cứ ở nước ngoài suốt, không theo sát một hạng mục lớn nào của LX.
E rằng đây cũng không phải là chuyện lần một, lần hai.
Không biết trong quá khứ đã lừa gạt chúng ta bao nhiêu lần rồi nữa. Tiền có rớt từ trên trời xuống đâu, chẳng ai mong mình ném tiền qua cửa sổ ở LX cả. Hôm nay chúng tôi tập hợp lại đây, hy vọng Chủ tịch Lê có thể thoái vị, nhường chức”
“Thoái vị, nhường chức?” Lê Vân Hàng nhàn nhạt nghe ‘Yalman nói xong, khóe miệng chậm rãi cong lên, lộ ra một ý cười vừa tò mò, vừa trào phúng: “Ông nói cho tôi nghe một chút đi, nhường chức cho ai thế?
“Đương nhiên là..” Yalman còn chưa kịp nói tên Jackson ra thì đã bị Jackson nhanh chân ngắt lời, còn thuận tiện trừng mắt liếc nhìn Yalman một cái, thầm trợn trắng mắt trong lòng: “Cái tên không có đầu óc này”, suýt chút nữa đã làm hỏng việc lớn của ông ta.
Tuy rằng một phần ba thành viên hội đồng quản trị đều đứng về phía ông ta, nhưng vẫn còn một số người đang đứng bên lề hoặc giữ trạng thái trung lập, nếu như Alman cứ thế nói thẳng ra, chẳng phải là khiến người ta nghi ngờ mình làm tu hú chiếm tổ hay sao?
“Chuyện này vẫn còn phải đợi bàn bạc lại. Dù sao mọi người cũng biết là mấy năm nay chủ tịch có chuyện gia đình.
Nói sao đi nữa thì về mặt tình cảm, đây cũng là chuyện có thể hiểu được. Không cần phải chỉ li tính toán quá mức. Với một dự án hàng nghìn tỷ, LX chúng ta vẫn có thể lo được”
Jackson nhẹ nhàng mở lời, nghe có vẻ chân thành, đang nói vài câu đỡ cho Lê Vân Hàng, nhưng thật ra tâm tư thầm kín của ông ta đã sớm bị Lê Vân Hàng nhìn thấu rồi.
Lâm Quân mỉm cười, tiện tay cầm một cây bút lên xoay.
Cái dự án hàng nghìn tỷ đó là do anh muốn dụ chủ tịch của LX ra mặt cho nên mới đề xuất.
Bây giờ đã tìm được Lê Vân Hàng rồi, anh cũng không tiếp tục nữa làm gì. Mà đến hiện tại anh mới nhìn thấy rõ, lão .Jackson này đang mượn cái dự án mà anh đề xuất để lấy cớ văn vở.