Vợ Yêu Nữ Cảnh Sát Của Thượng Tướng

chương 271: diễm ngộ!

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

"Thiếu chút nữa dọa chết tôi rồi, tôi còn tưởng rằng mình xuyên không về thời cổ đại rồi chứ!"

Mạc Thiên Kình nhàn nhạt cười nói, nghe được cô ta nói vậy, cả trái tim cũng bình tĩnh lại, nhìn chung quanh, nhưng lại không có phát hiện thấy nhân viên, mặc dù nói là quay phim, nhưng là vẫn có cảm giác đang ở trong thời cổ đại.

"Ha ha, anh còn nghĩ mình xuyên không nữa chứ, thật là buồn cười!"

Cô gái như cười như chim oanh, thật vui vẻ, làm cho người ta cảm thấy bình dị gần gũi.

"Đúng rồi, tôi tên là Hoàng Hiểu Oánh, anh tên là gì?

Hoàng Hiểu Oánh nhìn đại suất ca trước mắt, nói thật, cô đi nhiều nơi như vậy, nhưng chưa nhìn thấy ai khí khái đẹp trai như thế, hơn nữa cả người tràn đầy chính khí, làm cho người ta rất muốn đến gần

"Mạc Thiên Kình!

Mạc Thiên Kình nhàn nhạt nói ra tên của mình, đột nhiên nghĩ đến Belle, liền vội vàng hỏi:

"Lúc cô cứu tôi có nhìn thấy một người bạn của tôi hay không, anh ấy đang bị thương, tên gọi Belle, là một người Mỹ lai Trung!

Mạc Thiên Kình rất lo lắng cho Belle, cũng không biết hắn hiện tại thế nào

"Không có, lúc tôi nhìn thấy anh cũng chỉ thấy có một mình anh mà thôi, anh cũng ngủ ba ngày nay rồi, cứu trở lại liền phát sốt, liên tục ba ngày !

Hoàng Hiểu Oánh nhàn nhạt nói, cô cũng không biết tại sao mình lại hào phóng thiện tâm ở trong hốc núi cứu người đàn ông này, mặc dù anh rất đẹp trai, nhưng bây giờ cô vẫn còn là một diễn viên không có tên tuổi, để cứu anh, cô đã phải nói với đạo diễn thật lâu.

Vừa mới đầu đạo diễn cũng không chịu, sau lại nhìn thấy gương mặt anh tuấn của Mạc Thiên Kình thì lúc này mới đồng ý, có lẽ có thể để cho anh ta gia nhập của đội quân của mình, người đàn ông này tùy tiện lăng xê một chút, sẽ nổi tiếng thôi!

"Ba ngày?"

Mạc Thiên Kình giật mình nói, ba ngày, nói như vậy là Belle đã mất tích ba ngày, mà anh cũng làm cho bọn họ lo lắng ba ngày, nhớ tới Sính Đình cùng các con, Mạc Thiên Kình cảm giác như mình đang phạm tội vội.

"Cô có điện thoại không? Có thể cho tôi mượn gọi một chút không?"

Mạc Thiên Kình hiện tại chỉ muốn mau mau gọi điện thoại cho Sính Đình báo bình an.

Hoàng Hiểu Oánh thấy Mạc Thiên Kình lo lắng như thế, liền nghĩ chẳng lẽ anh đã có vợ hay là bạn gái sao rồi sao. Nhìn anh còn rất trẻ tuổi, chẳng lẽ thật sự đã có vợ ?

Nghĩ tới đây, Hoàng Hiểu Oánh liền cảm thấy rất mất mát, một người đàn ông ưu tú như vậy, nếu như không nắm được thì chẳng phải sẽ rất tiếc nuối sao?

"Thật xin lỗi, chúng tôi tới đây lại không mang theo điện thoại trong người !"

Hoàng Hiểu Oánh nhìn Mạc Thiên Kình, liền nói dối anh, cô sợ anh gọi điện thoại cho vợ, hoặc là bạn gái của mình, nếu như vậy thì cô thật sự không có cơ hội rồi.

Mạc Thiên Kình sửng sốt một chút, không ngờ nơi này cư nhiên lại không có điện thoại?

Thật sự là thời kỳ cổ xưa, chờ thân thể bình phục, anh sẽ ra đi, không thể để cho bên ngoài tìm anh quá lâu được!

"Anh muốn gọi điện thoại cho vợ hay là bạn gái hay sao?"

Hoàng Hiểu Oánh cắn môi, nhẹ nhàng hỏi, đè nén nội tâm lo sợ, thật ra thì cô cũng không biết mình đang sợ cái gì, chỉ là lần đầu tiên nhìn thấy người đàn ông này thì cô đã muốn ở bên cạnh anh ta.

"Là vợ con của tôi!"

Nói đến Sính Đình, ánh mắt của Mạc Thiên Kình không khỏi dịu dàng, nhìn thấy thế Hoàng Hiểu Oánh rất đố kỵ, anh thật sự đã có vợ con, xem ra cơ hội của cô thật rất mong manh.

Nhưng cho dù như vậy, cô cũng sẽ không buông tha, nếu ông trời đã để cho cô gặp anh, lại để cho anh ở lại bên cạnh cô, vậy thì cô sẽ phải thật cố gắng, cô tin tưởng, cô sẽ làm người đàn ông này yêu mình.

"A, không ngờ anh đã có vợ!"

Hoàng Hiểu Oánh có chút thất vọng, giọng nói cũng rất không vui. Mạc Thiên Kình nhíu nhíu mày, mặc dù cảm nhận được, nhưng mà nghĩ lại, sẽ không có khả năng ấy đấy chứ? Anh và cô ta chỉ mới vừa gặp mặt, bất quá anh vẫn phải cẩn thận, không hy vọng cùng bất kỳ người phụ nữ nào phát sinh chuyện gì, nếu để cho Sính Đình biết được thì cô sẽ càng thêm đau lòng.

Nhớ tới lần trước anh đã làm cô tổn thương, Mạc Thiên Kình cũng rất tự trách. Bây giờ anh nhất định phải xử lý thật tốt tình cảm giữa nam nữ, đặc biệt là đối với phụ nữ, nhất định phải cách xa.

"Ừhm, tôi rất yêu vợ con của mình!"

Mạc Thiên Kình nhàn nhạt nói, nghĩ đến mình và Sính Đình đã có con, trong lòng liền tràn đầy hi vọng.

"Thật sao? Tình cảm của hai người thật tốt!"

Hoàng Hiểu Oánh phụ họa nói, trong lòng lại cực kỳ không thoải mái, Mạc Thiên Kình nhìn chung quanh một lần, nhưng lại không nhìn thấy chiếc xe nào.

"Đạo diễn của cô đâu? Tôi muốn gặp ông ta!"

Mạc Thiên Kình nhìn Hoàng Hiểu Oánh, giờ phút này cô ta đang nhìn anh chằm chằm, anh vừa quay đầu lại, vừa đúng lúc mắt đối mắt, vốn cho rằng cô ta sẽ ngượng ngùng nhưng không ngờ cô lại không có che giấu chút nào, bạo dạn nhìn thẳng vào mắt của anh.

"Đạo diễn không có ở đây, ước chừng chúng ta phải ở chỗ này ngây ngốc một thời gian, anh có hứng thú đóng phim hay không, anh đẹp trai như siêu sao như vậy nếu đi đóng phim nhất định sẽ rất nổi tiếng đấy!"

"Tôi không thích làm diễn viên, tôi có công việc của mình, hiện tại tôi phải nhanh chóng đi ra ngoài!"

Mạc Thiên Kình nhàn nhạt nói, nếu như anh muốn đi làm diễn viên đóng phim mà nói, thì ông nội nhất định sẽ nổi đóa, nhưng mà anh đối với nghề diễn viên một chút hứng thú cũng không có, anh vẫn thích làm quân nhân nhất!

Hoàng Hiểu Oánh thất vọng nhìn anh, anh vừa tỉnh lại liền muốn rời đi, chẳng lẽ chính là vì vợ con của anh hay sao?

Nghĩ đến cái này, trong lòng của cô ta đặc biệt chua, vợ con của anh đến tột cùng đẹp bao nhiêu, tại sao anh lại một lòng ghi tạc như vậy.

Không phải người ta nói đàn ông sẽ bị phụ nữ xinh đẹp mê hoặc hay sao?

Cũng giống như đạo diễn của cô, ông ta không phải cũng thèm thuồng vẻ đẹp của cô hay sao, nếu như cô gật đầu, thì vai nữ chính sẽ là của cô, chỉ là cô không phải là người như thế, cô muốn tìm người mà mình thật sự thích.

Hiện tại không dễ dàng tìm được một người, nhưng anh ta lại đã có vợ, có con của mình, thật sự là ông trời đang trêu đùa cô đây mà.

"Ông ta không ở đây thì sao cô đóng phim được?"

Mạc Thiên Kình nhíu mày, hiểu rất rõ là cô gái này đang nói dối!

Làm sao có thể diễn mà không cần có đạo diễn ở đây được chứ?

Trừ phi đây không phải là đoàn phim, Mạc Thiên Kình nhìn Hoàng Hiểu Oánh, rõ ràng là dáng vẻ thanh thuần nhưng tại sao lời nói ra lại làm cho anh thấy hoài nghi như vậy.

"Chúng tôi lúc này tạm thời không có đóng phim, đoán chừng phải một tuần sau ông ta mới trở về, vừa xảy ra chút chuyện, chúng tôi đều ở lại chỗ này để tập luyện!"

Hoàng Hiểu Oánh chỉ vào những diễn viên quần chúng kia nói, lần này vai diễn của cô ta là thị nữ, phí hết tâm tư để leo lên giường của Vương Gia !

"Lâu như vậy sao?"

Mạc Thiên Kình nhíu mày, theo lời của cô ta, vậy chẳng phải muốn nghĩ biện pháp rời đi thì phải chờ đến bảy ngày sau ông ta trở về sao, như vậy cũng đồng nghĩa với việc anh biến mất mười ngày!

Không được, vậy thì quá lâu, anh không thể để cho bọn họ đợi quá lâu được. Nghĩ đến Sính Đình, anh cũng rất lo lắng, anh biến mất lâu như vậy, Thượng Quan Quân Triết không tìm được anh thì có phải sẽ cho là anh chết rồi hay không, đến lúc đó Sính Đình biết được sẽ đau lòng như thế nào!

Nghĩ tới đây, lòng của Mạc Thiên Kình liền thấy khó chịu. Anh đã đồng ý với Sính Đình là sẽ trở về, nhưng mà bây giờ lại ở nơi này, ngay cả địa phương nào cũng không biết, còn không biết làm như thế nào để đi ra ngoài nữa!

Chỉ là coi như rất khó, nhưng anh cũng muốn thử, nhưng không biết đạo diễn này có dễ nói chuyện hay không, mặc dù anh là thượng tướng, nhưng hiện tại trên người không có đồng nào, hơn nữa cũng không có gì để chứng minh cả, đi ra ngoài thật rất khó khăn.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio