"Lâm phong, có người tới, mau rời giường thôi."
Dưới sự kích thích của Lâm Phong, mỹ nhân toàn thân thả lỏng, mặc cho hắn chiếm tiện nghi, nhưng đột nhiên chuông cửa vang lên không đúng lúc, làm cho mĩ nhân tỉnh táo lại, giục hắn nhanh rời giường.
"Không cần để ý nó."
Trong thời khắc tuyệt vời này, làm sao có thời giờ để ý tới việc khác, nắm lấy cái núm màu hồng hồng nhẹ nhàng ve ve, Lâm Phong quyết định tiếp tục công việc.
"Đinh đông... Đinh đông..."
Nhưng mà, chuông cửa lại tiếp tục vang lên.
Grừ… không biết là ai, thật sự là đáng ghét, không ai mở cửa chính là không ai ở nhà, tên kia đúng là không có chút suy luận.
"Bảo bối, có người tới thăm nàng sao?"
Lâm Phong đành buồn bực dừng lại, hướng về mỹ nhân hỏi.
"Không biết, ta hôm qua mới trở về, còn không có vài người biết."
Mỹ nhân lắc đầu, cũng là vẻ mặt nghi hoặc.
"Lâm phong, giờ là mấy giờ rồi?"
Liễu Mộng Yên đột nhiên nhớ tới chuyện gì, vội vàng hỏi, đồng thời, khuôn mặt có chút kinh hoàng lo lắng.
"Mấy giờ á?"
Lâm Phong thì thào tự hỏi, vươn tay ra, tóm lấy cái di động để ở bên cạnh giường nhìn vào.
"Mười một giờ."
"A!"
"A!"
Lâm Phong cùng Liễu Mộng Yên đồng thời kêu lên tiếng, lúc nãy tình chàng ý thiếp, không ngờ đã đến h trưa. Trách không được bên ngoài trời lại sáng như vậy.
"Nguy rồi!"
"Đã h, là muội muội Ngọc Hân cùng Lý Đồng."
Lâm Phong cùng Liễu Mộng Yên vội vàng bật dậy, tìm kiếm quần áo, đồng thời, Lâm Phong vận khởi 《 đế thần quyết 》, hướng về cửa dò xét.
Bên ngoài quả nhiên là Tiểu ma nữ Ngọc Điệp cùng tiểu muội Ngọc Hân nàng.
Đêm qua, Nam Cung Ngọc Điệp đã muốn về cùng Liễu Mộng Yên, hôm nay sau khi tan học, các nàng liền hẹn nhau tới đây thăm Liễu Mộng Yên.
"Đều tại chàng!"
Liễu Mộng Yên quyến rũ trừng mắt nhìn Lâm Phong một cái, nếu bị tiểu muội các nàng phát hiện, còn không mắc cở chết người… Liễu Mộng Yên còn chưa thích ứng bị người ta biết nàng cùng Lâm Phong thân mật, hơn nữa là tiểu muội hắn.
Hôm nay đành phải xấu mặt rồi.
"Chết mất!"
Lâm Phong thì thào tự nói.
Ngọc Hân tiểu muội này, chẳng những thường xuyên chọn thời khắc mấu chốt để quấy rầy hắn, hơn nữa còn thường xuyên đột nhiên xuất hiện, làm cho Lâm Phong xấu hổ vô cùng. Giờ lại thêm Tiểu ma nữ Nam Cung Ngọc Điệp, lát nữa e rằng không được yên thân đây.
"Mộng Yên tỷ, chúng ta còn tưởng rằng tỷ không có ở nhà, chuản bị gọi điện cho tỷ đây."
Liễu Mộng Yên ra mở cửa phòng, Tiểu ma nữ Nam Cung Ngọc Điệp cùng tiểu muội lâm Ngọc Hân chào hỏi rồi đi vào.
"Ca, quả nhiên ngươi ở trong nhà Mộng Yên tỷ tỷ."
Ngọc Điệp cùng Ngọc Hân nhìn thấy Lâm Phong, liền chạy tới bên cạnh, cầm lấy cánh tay của hắn, nhưng mà nhìn người không bị kinh ngạc, chẳng lẻ người đã biết được đêm qua hắn ngủ trong này….
"À ừ. Đêm qua ta mệt quá, liền nằm ngủ quên trong này mất."
Ngọc Điệp cùng Ngọc Hân tuy không hỏi, nhưng mà Lâm Phong lại có tật giật mình, tìm kiếm lời giải thích lại càng lộ.
"Ca, ngươi sao còn không giúp Mộng Yên tỷ tỷ sửa sang lại hành lý, có phải nhàn hạ quá hay không."
Nhìn trong phòng khách còn chưa sửa sang lại hành lý, tiểu muội Ngọc Hân dẩu môi trách cứ, mà cũng may mắn, nàng cùng Ngọc Điệp ngoan ngoãn ngồi bên cạnh Lâm Phong, cũng không tiếp tục hỏi chuyện đáng xấu hổ kia.
"Phù, may mà đứa không hoài nghi, tránh được một kiếp." Lâm phong thầm nghĩ…
"Ừ, chúng ta cũng chuẩn bị dọn dẹp đây."
Lâm Phong vội vàng đứng dậy, làm ra vẻ chuẩn bị đi sửa sang lại hành lý.
"Ca, thôi để sau đi, đã đến giờ cơm trưa rồi, chúng ta ra ngoài ăn nhân tiện tẩy trần cho Mộng Yên tỷ."
"A, đúng rồi, đi, đi ăn cơm."
Thế là mọi người rủ nhau đi ăn lẩu, ở Anh quốc, Liễu Mộng Yên đã rất lâu không được đi ăn lẩu rồi.
------"Ca, đêm qua các ngươi làm gì không?"
Trên đường đi đến quán lẩu, tiểu muội lặng lẻ đi gần bên Lâm Phong, khoát lấy tay Lâm Phong cố ý đi chậm lại, nhỏ giọng hỏi han.
"Không... Không... có gì …."
Lâm Phong xấu hổ vô cùng.
Nhìn mấy mỹ nữ bên cạnh Lâm Phong, người nào cũng là trí tuệ linh mẫn, tâm tư kín đáo, các nàng sao sao có thể tin lời nói dối đơn giản như vậy của hắn, đặc biệt là tiểu muội Ngọc Hân cùng Nam Cung Ngọc Điệp tên Tiểu ma nữ này, lại càng không tin.
Lâm Phong muốn lừa gạt các nàng, thật sự là rất khó, đúng là không biết trời cao đất rộng.
"Hừ, lần sau dám lừa gạt tiểu muội bảo bối này, ta sẽ véo cái lổ tai, cắn cái mũi của ca."
Tiểu muội Ngọc Hân hung tợn đưa tay tới vùng eo của Lâm Phong dùng sức véo cái độ, nhỏ giọng ở bên tai Lâm Phong tuyên chiến.
"Đau không?"
Bất quá tiểu muội Ngọc Hân lại mềm lòng ngay, dùng bàn tay nhỏ bé của mình, đau vuốt ve chỗ mới véo kia một hồi, sau đó chạy lên phía trước cùng với Tiểu ma nữ Nam Cung Ngọc Điệp cùng Liễu Mộng Yên.
Nhìn bộ dáng tiểu muội yểu điệu, lả lướt mê người, giống như một đóa hoa sen mới nở, sâu kín nở rộ, đã con không còn là tiểu cô nương. Tiểu cô nương mới năm nào… đã trưởng thành, cũng không còn dễ lừa gạt như trước kia nữa.
Sau khi ăn lẩu xong, Lâm Phong lại cùng mĩ nhân đi dạo phố thì gặp Lý Đồng nên rủ đi luôn, mua đồ vật này nọ, cuối cùng về nhà Liễu Mộng Yên sửa sang lại hành lí, xong việc thì đúng là mệt đứt hơi…
Lâm Phong nhìn những mĩ nữ trước mắt này, ngoại trừ Liễu Mộng Yên vẫn còn thẹn thùng không dám nhìn thẳng Lâm Phong, còn Lý Đồng, tiểu muội lâm Ngọc Hân cùng Nam Cung Ngọc Điệp đều mỉm cười ngọt ngào với hắn, nhu tình mật ý, làm cho Lâm Phong hạnh phúc vô cùng.
Cuối cùng cũng về đến nhà ăn cơm chiều, sau khi tiễn Liễu Mộng Yên trở về, Lâm Phong cùng mọi người lại bắt đầu tiến vào trò chơi.
---------------Một trần hào quang lóe lên, Lâm Phong xuất hiện trong Hắc thạch Tháp tầng tràn đầy quái vật, không cần nhiều lời, Lâm Phong như thường lệ triệu tập ra đám sủng vật, tiếp tục bắt đầu thăng cấp.
Theo sủng vật của Lâm Phong nhóm cấp bậc đề cao, năng lực tăng cường, thăng cấp càng ngày càng nhẹ tùng.
Có Hải Chi Ma Hồn hấp dẫn, quái vật tụ thành một đống, Lâm Phong cùng hộ điện kỵ sĩ Tiểu Thạch đồng thời công kích, hơn nữa Phi Long thánh kỵ sĩ Lỵ An Nhã, hồ tộc nữ vương Hồ Mị Nhi cùng Hắc Ám bất tử Kim điêu vương- Tiểu Kim phối hợp công kích.
Dưới sự luân phiên công kích của đám Lâm Phong, cấp bọn quái vật dần dần ngã xuống, biến thành kinh nghiệm cho hắn.
Thoải mái a…
Đúng là cảm giác hưởng thụ trong trò chơi.
Đã mở ra hệ thống nói chuyện phiếm, nhóm mỹ nữ cùng với Lâm Phong một bên nói chuyện phiếm một bên sát quái của mình. Chẳng những thoải mái, hơn nữa còn rất thích ý.
Tiểu muội Lâm Ngọc Hân cùng với nhiệm vụ "tìm kiếm tinh linh sử" đã hoàn thành, thành công học được ba cái cấp kỹ năng [tinh linh xạ thủ], phân biệt là:
[Tinh linh chi hồn]: Tinh Linh Tộc cao cấp kỹ năng, hiệu quả gia tăng chính xác, né tránh, tầm nhìn, tốc độ công kích cùng tốc độ di động. Dựa vào năng lực bản thân, kỹ năng càng đề cao càng mạnh, có thể tự lĩnh ngộ kỹ năng "tinh linh xạ thủ".
[Tam xạ tiễn]: nháy mắt bắn ra ba lượt tên công kích đối thủ. Mỗi lần công kích bằng % công kích bình thường.
[Ngũ hành ma lực]: bị động kỹ năng, trong công kích thêm vào ngũ hành ma pháp công kích đối thủ, vật lý công kích cùng ma pháp công kích cùng được tăng cường.
Nhất là cái kĩ năng cuối cùng, phân biệt lĩnh ngộ kim hệ: gọi về tiểu người đá, mộc hệ: tiểu hồi phục thuật, thủy hệ: đóng băng tiễn, hỏa hệ bạo liệt tiễn, thổ hệ: thổ thuẫn… mà đây mới chỉ là kỹ năng sơ cấp. (chưa tăng cấp, kĩ năng thăng cấp càng lên cao càng mạnh)
Nghe được tiểu muội miêu tả, Lâm Phong không thể không cảm khái, làm "tinh linh xạ thủ", có thể thuần thục thao túng ngũ hành lực, hơn nữa có nhiều kĩ năng lợi hại như vậy, càng về sau chính là càng khủng bố.
Cô gái nhỏ này, tiềm lực phát triển dường như so với Lâm Phong còn lớn hơn.
"Ca, Ngọc Hân lợi hại chứ, không làm mất mặt ngươi chứ."
Tiểu muội giới thiệu cho Lâm Phong toàn bộ kỹ năng của nàng, tự nhiên là đắc ý dào dạt. Đáng tiếc hiện giờ nàng không có bên cạnh Lâm Phong, vả lại nàng cũng đã lớn, nếu không còn muốn nhào vào ngực Lâm Phong làm nũng phen.
Nhưng, nhiệm vụ của Ngọc hân vẫn chưa hoàn toàn kết thúc, có một bộ cấp thấp tiên khí – [phong diệp chi linh], ít nhất có thể mặc đến năm mươi cấp, căn cứ theo manh mối của tinh linh sử đưa ra, nàng cùng Lý Đồng đang ở cố gắng tìm kiếm. Bạn đang xem tại TruyệnYY -
Nam Cung Ngọc Băng cùng Nam Cung Ngọc Điệp lần đầu tiên ngoạn trò chơi, tràn ngập hiếu kì, đi dạo vòng xung quanh tân thủ thôn, ghé vào các cửa hang ven đường, ngắm ngắm nghía nghía. Làm quen với rất nhiều nhân vật NPC trong game, nhận cũng khá nhiều nhiệm vụ, mà phải làm xong nhiệm vụ mới được trở ra, bởi vậy thăng cấp cực kì chậm, đến bây giờ còn chưa ra được khỏi tân thủ thôn.
Như vậy, Lâm Phong chỉ có thể một mình ở Hắc thạch Tháp tầng buồn tẻ thăng cấp, cũng may có Phi Long thánh kỵ sĩ Lỵ An Nhã cùng hồ tộc nữ vương Hồ Mị Nhi- hai đại mỹ nữ cùng bồi, nếu không thật là có điểm chán nản.
"Khô lâu võ quan!"
"Ha ha, ta thấy mi rồi!"
[Khô lâu võ quan] hẳn là là mỗi ngày tái sinh một lần, khi Lâm Phong giết hết quái vật trong đại sảnh, liền nhìn thấy nó tái sinh ngày hôm nay, Lâm phong tập tức hăng hái, chạy nhanh tới gần "khô lâu võ quan"!
Sát!
Trong núi không lão hổ, hầu tử xưng bá vương.
Không có ai, "Khô lâu võ quan" là quái vật cao nhất, nhưng nếu gặp được tên biến thái như Lâm Phong, thì đúng là hắn xui xẻo.
Không có gì ngoài ý muốn, đám sủng vật của Lâm Phong luân phiên "hấp diêm", Khô lâu võ quan tức giận không ngừng tru lên, nhưng đáng tiếc vẫn không thể thay đổi vận mệnh.
"[Tam trọng cự lãng]!"
Dưới một kích cuối cùng của Lâm Phong, bạo kích xuất hiện, Khô lâu võ quan bất đắc dĩ "hự" một tiếng, u oán gục xuống.
Thành công thu phục!
Lượm từ thi thể Khô lâu võ quan, ngoại trừ quả "thiên mộng bảo thạch", chỉ có thêm hai kiện màu lam trang bị, không có gì tốt.
Ài… xui thía!
"Xem ra, chỉ có lần đầu tiên giết chết quái vật, mới có thể tuôn ra thứ tốt, nhưng mà đích thân ta sát BOSS sao lại không có hoàng kim trang bị rớt ra, thật đúng là vô lí." Lâm Phong tự nhủ. (Tham vừa thôi anh )
Thôi mặc kệ!
Tiếp tục thăng cấp.
"Thạch ca, ngươi ở đâu?"
Giết tới giết lui mất hết h, Phi Long thánh kỵ sĩ Lỵ An Nhã cùng hồ tộc nữ vương Hồ Mị Nhi đã gần lên tới cấp, Lâm phong bỗng nhiên nghe được lời nói của Tửu Quỷ thông qua hệ thống dong binh đoàn đội.
Đám Tửu Quỷ hôm nay chờ Lâm Phong mãi không thấy đâu, liền tự mình đi thăng cấp.
"Thạch ca, có phải đang ở Hắc thạch Tháp tầng không?"
Vô Địch Tiểu Cường cướp lời hỏi.
"Đúng vậy, ta ở đây thăng cấp, làm sao vậy?"
"Thạch ca, chúng ta đang ở địa phương cách m bên phải hắc thạch tháp, ở đây Hắc Nha Thử vừa tái sinh, lại phát hiện con Thử Vương (chuột vương), đoán chừng là BOSS cấp, mau tới, nơi này không có ai."
"Được! Ta lập tức đến ngay!"
Một người sát quái đã đủ nhàm chán, huống chi, sát BOSS là việc Lâm Phong thích nhất.
Nói xong, Lâm Phong thu hồi đám sủng vật của mình, triệu hồi ra "Hỏa Diễm Câu" của Thiên Hỏa Lãnh Hồn tặng, nhanh chóng chạy về địa phương đám Tửu Quỷ vừa nói.
Đăng bởi: Duy Nguyen