Chương : Hoàn thành chủ thể
Trong lúc thăm dò Tu La Thiên Đạo thì Thần Văn Sư công hội không cách nào so sánh với Thần Hư Thần Quốc.
Thần Hư Thần Quốc đã có truyền thừa từ lâu đời rồi.
Ngàn vạn năm trước kia Thần Hư Thần Quốc cùng Thần Miểu Thần Quốc vốn đều cùng là một Thần Quốc, mà Thần Quốc này là một Thần Quốc khổng lồ, nó vào mấy chục tỷ năm trước từng là Chân Thần thánh địa đầu tiên.
Về sau Chân Thần quốc chủ tọa hóa, Thần Quốc này trong thời gian rất dài không sinh ra Chân Thần, nhưng mà nó vẫn như trước là đệ nhất thế lực của Tu La Lộ Hồn Tộc, mỗi một thời đại đều có Thiên Tôn tuyệt đỉnh, nó vẫn phồn vinh tới mấy tỷ năm, căn cơ thâm hậu có thể nghĩ!
Cho dù lý giải Tu La Thiên Đạo mấy tỷ năm thì Thần Văn Sư công hội truyền thừa rời rạc làm sao so sánh được với Thần Hư Thần Quốc.
Thời gian trôi qua, từng đạo hào quang sáng ngời, Lâm Minh, Thanh Ảnh, Mộng Dao, Tần Dật bốn người lúc này đã đang hoàn thành phù văn, mà những hào quang này sáng nhất trong tay Tần Dật!
Lúc này trên chỗ nghỉ ngơi, Nguyệt Lưu Tinh, Nguyệt Thu Phong đã sớm ngây ngốc, Lâm Minh trong ấn tượng của bọn họ là không biết gì về Thần Văn Thành, ngay cả thần văn thuật có trình tự thế nào cũng không biết...
Thời điểm năm trước bọn họ còn dẫn Lâm Minh tiến vào Thần Văn Sư công hội tham quan, nhìn xem thần văn thuật là thứ gì, Lâm Minh khi đó biểu hiện không phải ngụy trang mà thành, hơn nữa mấu chốt hắn có ngụy trang cũng không có tác dụng gì, không phải ăn no rững mỡ sao?
- Chẳng lẽ... Lâm Minh đại ca trong một năm ngắn ngủi này đã học thần văn thuật tới trình độ như thế?
Nguyệt Thu Phong nghĩ tới điểm này thì bị đả kích.
Mà Nguyệt Lưu Tinh xem như trấn định, nàng lắc đầu nói:
- Trong đó khẳng định có chuyện mà chúng ta không rõ lắm, có lẽ Lâm công tử có bí mật, chúng ta đi hỏi thì không lễ phép...
Nguyệt Lưu Tinh ẩn ẩn cảm thấy về chuyện này không nên hỏi thì tốt hơn, hơn nữa hỏi thì Lâm Minh cũng chưa chắc nói. Trước đó Lâm Minh nói "Về sau nói cho các ngươi" thì chính là lễ pháp qua loa mà thôi. Chưa chắc sẽ không nói quá nhiều.
...
Trong hào quang thần văn phù lóe sáng, thời gian chậm rãi trôi qua nửa canh giờ.
Cho dù là Tần Dật trong lúc vẽ nhị phẩm thần văn phù cũng phải phi thường cẩn thận, mỗi một kết cấu phù văn thậ nhỏ cũng làm từ từ, đây chính là quá trình kết hợp với Tu La Lộ Thiên Đạo thuận lợi hay không.
Cho nên tốc độ của Tần Dật nhanh hơn Lâm Minh, Thanh Ảnh, Mộng Dao ba người một ít, nhưng mà cũng không nhanh hơn quá nhiều.
Lại nửa giờ qu đi.
Sắc mặt Tần Dật ngưng trọng. Hết sức chăm chú, thần văn phù của hắn chuẩn bị kết thúc, càng gần đến cuối thì tốc độ của hắn càng chậm, động tác cũng càng nhỏ, sau đó phù văn thật nhỏ cuối cùng hoàn thành thì cơ hồ tất cả phù văn lóe sáng lên.
Thần văn phù của hắn đã hoàn thành.
Chỉ còn lại bước thứ ba. Đây chính là bước mấu chốt nhất trong toàn bộ quá trình, dung hợp thần chi phù văn!
Nhị phẩm thần văn thuật và phẩm thần văn thuật chỉ khác biệt một cấp bậc, mà bước thứ ba này lại khác biệt một trời một vực.
Tần Dật thập phần cẩn thận, hắn dùng linh hồn lực khống chế được hơn ngàn phù văn thật nhỏ trên không trung, khiến chúng nó bảo trì vị trí hiện tại, mà bản thân Tần Dật lại chậm rãi khôi phục linh hồn lực, hắn cần dùng trạng thái tốt nhất hoàn thành bước thứ ba.
Tuy bước thứ ba chỉ là dung hợp, Tần Dật đã hoàn thành rất nhiều lần, có tám chín thành nắm chắc thành công, nhưng dù chỉ một chút thất bại nhỏ nhưng Tần Dật cũng không thể tiếp nhận, hắn cao ngạo không cho phép mình thất bại ở điểm này, hắn muốn dùng trạng thái tốt nhất thông qua khảo hạch.
Trong quá trình nghỉ ngơi Tần Dật quay đầu nhìn qua Lâm Minh, hắn Lâm Minh đang vẽ thần văn phù, làm gì chắc đó, không thể bắt bẻ được, khóe miệng Tần Dật cong lên.
- Có ý tứ! Không nghĩ tới tiểu tử này đúng là có bổn sự, đã hoàn thành ba phần tư chủ thể, hơn nữa nhìn bút pháp của hắn không có mất trật tự, tiếp tục như vậy hắn hoàn thành chủ thể của thần văn phù là chắc chắn, có thể làm bước thứ ba.
Lâm Minh xuất hiện làm cho Tần Dật cảm giác hứng thú, nếu như khảo hạch Thần Văn Sư lần này chỉ có mình hăn siêu quần xuất chúng, lại không có đối thủ cạnh tranh thì chẳng có ý nghĩa.
Có người cạnh tranh, có thể đánh bại người cạnh tranh mới thú vị.
Hắn rất chờ mong biểu hiện của Lâm Minh, cũng muốn nhìn một chút Lâm Minh hoàn thành bước thứ ba như thế nào.
Cứ như vậy Tần Dật điều tiết một phút đồng hồ, khôi phục đến trạng thái tốt nhất, hắn làm được tới đây không dễ dàng, rất nhiều cấp thấp Thần Văn Sư chèo chống xong một ngàn phù văn và khiến chúng bảo trì vị trí ban đầu, năng lượng duy trì rất miễn cưỡng, chớ nói chi là đồng thời duy trì như thế, còn phải điều dưỡng linh hồn lực.
- Xem ra Tần Dật có khả năng rất lớn thông qua lần khảo hạch nhị phẩm thần văn sư này rồi, nếu không có gì bất ngờ thì hắn sẽ thành công.
Lão giả áo trắng cảm khái, trong nội tâm thưởng thức Tần Dật và cũng ghen tị, dù sao Tần Dật xuất thân từ Thần Hư Thần Quốc, mà Thần Hư Thần Quốc ẩn ẩn là đối thủ cạnh tranh của Thần Văn Sư công hội. Kỳ thật hai đoàn thể này cũng không có xung đột lợi ích của nhau, nhưng mặc kệ võ giả cũng tốt, Thần Văn Sư cũng tốt, luôn luôn có lòng háo thắng, cũng hy vọng phân ra cao thấp.
Bây giờ nhìn lấy hậu nhân đối thủ cạnh tranh đại phóng dị sắc trên địa bàn của mình, trong nội tâm lão giả áo bào trắng không vui.
Hắn nhìn qua Thanh Ảnh cùng Mộng Dao, thấy hai nữ chèo chống không thoải mái, có thể vẽ thành hay không còn khó nói, cho dù hoàn thành cũng chỉ là "Điểm kim thủ" đồ bỏ đi mà thôi, lại há có thể so sánh với Tần Dật vẽ "Dược đỉnh chi tâm" chứ?
Đúng vào lúc này Tần Dật từ trong tu di giới xuất hiện hoàng kim phù văn.
Hắn đọc tâm quyết, nói lẩm bẩm, liên tục đánh ra ấn phù, trên bầu trời có từng đạo tinh quang phủ xuống, sau một khắc cảnh kỳ dị hiện ra.
Hoàng kim cấp thần chi phù văn này quang mang chiếu rọi, nó phân giải ra biến thành vô số đường vân, nó bắt đầu dung hợp với thần văn phù của Tần Dật.
Dung hợp này không thể làm một lần là xong, mà là thuận theo Tu La Thiên Đạo, nói rõ hơn một chút chính là đúc nóng pháp tắc Tu La Thiên Đạo pháp vào trong thần văn phù, mà đúc nóng pháp tắc nhiều hay ít thì hiệu quả của thần văn phù cũng mạnh hay yếu!
Một đại sư có thể đúc nóng pháp tắc Tu La Thiên Đạo nhiều thì ngũ phẩm thần văn phù có thể bán với giá lục phẩm thần văn phù.
Thần văn phù phẩm cấp càng cao dung hợp pháp tắc tiêu hao thời gian càng dài, một nhị phẩm thần văn phù bước thứ ba cho dù là Tần Dật làm cũng phải mất nửa giờ.
Mà Tần Dật tiến hành bước thứ ba được một phút đồng hồ thì người thứ hai hoàn thành thần văn phù xuất hiện, người này chính là Lâm Minh.
Tốc độ của hắn nhanh hơn Thanh Ảnh cùng Mộng Dao một chút.
Tuy còn chậm hơn Tần Dật một ít, nhưng mà Tần Dật trước đó nghỉ ngơi một phút, hiện tại hắn bắt đầu hoàn thành dung hợp một phút, hai phút này sẽ bị san bằng nhanh thôi.
- Hắn quả nhiên hoàn thành!
Rất nhiều có người chú ý tới Lâm Minh, Tiết lão cùng Tô lão lúc này nhìn qua toàn bộ quá trình, cũng chú ý Lâm Minh còn hơn đồ đệ của bọn họ.
- Tiểu tử này, nền tảng thật sâu!
- Không cách nào hình dung được, nếu để cho người khác biết cốt linh của hắn thì hù chết một đám người đấy! Thật không biết hắn sao làm được như thế? Hiện tại hắn tới bước thứ ba có thất bại cũng là yêu nghiệt trong yêu nghiệt, nếu như hắn thành công, như vậy...
Tiết lão đầu trong khi nói chuyện chẳng biết dùng câu nào để hình dung được.
So sánh với Lâm Minh mà nói, đồ đệ của bọn họ không coi vào đâu, thần văn thuật trình độ không bằng Lâm Minh, tốc độ tu luyện còn kém Lâm Minh mười tám con phố.
Đương nhiên không phải do đồ đệ của hai người bọn họ kém, mà là Lâm Minh quá biến thái.
Lúc này trước mặt Lâm Minh có hơn một ngàn phù văn thật nhỏ nhấp nháy, đủ mọi màu sắc lưu chuyển mờ ảo thật xinh đẹp.
Thần sắc Lâm Minh bình tĩnh không gợn sóng, hắn chậm rãi nâng thần văn phủ hình thức ban đầu lên, đồng thời một tay đảo qua mặt bàn lấy một cái hoàng kim thần chi phù văn.
Hắn đã chuẩn bị bắt đầu bước thứ ba.