Chương : Khơi mào tranh chấp. ()
Giọng của Lâm Minh như ma quỷ, trong nội tâm thí luyện giả ở đây phát lạnh, có đám người vô thức rời xa nữ tử áo xám.
- Đừng ngây thơ, các ngươi cho rằng hắn sẽ bỏ qua các ngươi sao?
Nhìn thấy cảnh này, nữ tử áo xám tuyệt vọng hô to, nàng sợ hãi, không nghĩ tới nam tử này nói một câu làm cho nàng mất đi toàn bộ sinh cơ.
Nhưng mà nàng càng hô to, người rời khỏi nàng càng nhiều, đạo lý rất đơn giản, đối kháng nam tử này là không có hy vọng gì, lựa chọn khuất phục hắn nói không chừng hắn thật không giết bọn họ.
Rất nhanh, bên cạnh nữ tử áo xám chỉ còn lại đệ tử Phiêu Vũ thần sơn.
Trong tích tắc này, Lâm Minh ra tay.
Tốc độ ra tay của hắn cực nhanh, một đầu thương phá toái hư không, sau một khắc bắn vào tim của nữ tử áo xám, đâm xuyên qua hộ thể cương nguyên, máu tươi bắn tung tóe, nữ tử áo xám kêu thảm thiết, bay ra phía sau, trên ngực có lỗ máu.
Chôn cùng với nàng chính là đệ tử Phiêu Vũ thần sơn.
Hai người chết không có gì lo lắng, Lâm Minh không nương tay chút nào, Thánh tộc và Nhân tộc đại chiến, Phiêu Vũ thần sơn có tham gia, đệ tử Phiêu Vũ thần sơn tay dính đầu máu tươi của Nhân tộc.
Nhưng mà còn thừa lại một nam một nữ đệ tử Phiêu Vũ thần sơn, Lâm Minh không có giết chết, lưu bọn họ lại còn có tác dụng khác.
Hắn vẫy tay một cái, dùng lực tràng tập trung vào hai người này.
Hai người kinh hồn chưa định, sắc mặt tái nhợt, ánh mắt nhìn qua Lâm Minh vừa hận vừa sợ.
Hiện tại người còn sống ở đây chỉ có đệ tử Phiêu Vũ thần sơn, còn có hơn mười tên đệ tử nội Tu La Lộ, bọn họ đưa mắt nhìn qua Lâm Minh, thời điểm Lâm Minh nhìn qua những đệ tử Tu La Lộ này, tất cả mọi người ngừng thở.
Những người này Lâm Minh nhìn thấy bọn họ mặc trang phục thống nhất, đầu đội y quán bảy màu.
Từ quần áo và trang sức thì nhận ra, mấy người này xuất thân từ Thần Hư Thần Quốc.
Thần Hư Thần Quốc là một trong hai thế lực Chân Thần ở Tu La Lộ, sáng lập Thần Hư Thần Quốc chính là Thần Hư Hồn Đế, là huynh đệ của Thần Miểu Thiên Tôn, cũng có huyết hải thâm thù với Thần Miểu Thiên Tôn.
- Các ngươi tới đây!
Lâm Minh chỉ vào đám đệ tử Thần Hư Thần Quốc, trong lúc nhất thời đám người này sắc mặt tái nhợt.
Nhưng mà bọn họ vẫn tuân theo Lâm Minh phân phó.
- Dùng tinh thần công kích của các ngươi đánh hai kẻ này trọng thương, không được đánh chết.
Lâm Minh giam cầm hai tên đệ tử Phiêu Vũ thần sơn.
Đệ tử Thần Hư Thần Quốc nuốt nước bọt một cái, tại sao phải dùng tinh thần công kích?
Nhân loại này thần thông quảng đại, không hiểu tinh thần công kích sao? Nhưng mà cũng phải, dù sao Nhân tộc không am hiểu linh hồn lĩnh vực.
Nghi hoặc thì nghi hoặc, đệ tử Thần Hư Thần Quốc vẫn nghe theo.
Tuy Lâm Minh giam cầm hành động của hai tên đệ tử Phiêu Vũ thần sơn, nhưng mà cũng không giam cầm hồn hải của bọn họ, muốn đột phá phòng ngự hồn hải, không tạo thành nguy hiểm tính mạng của bọn họ cũng không dễ dàng, hai tên đệ tử Thần Hư Thần Quốc phải toàn lực ứng phó.
Rốt cuộc bọn họ đã hoàn thành nhiệm vụ, hai tên đệ tử Phiêu Vũ thần sơn ở trạng thái hoảng hốt.
Kiểm tra trạng thái hai tên đệ tử này xong, Lâm Minh hết sức hài lòng.
- Tốt, cũng nên giải quyết hậu sự rồi...
Lâm Minh nói như thế, sắc mặt mọi người đại biến, như lọt vào hầm băng.
- Ngươi...
Không chờ những người này phản ứng, hắc khí bao phủ toàn thân Lâm Minh, phun trào như núi lửa.
Hắc khí này chính là hồn lực của Lâm Minh.
Hồn lực khủng bố như thế làm cho đệ tử Thần Hư Thần Quốc chấn động.
Bọn họ há to miệng, con mắt như rớt ra ngoài.
- Điều này sao có thể?
Xuất thân từ Thần Hư Thần Quốc, bản thân bọn họ là Hồn tộc, lý giải sâu sắc về hồn lực, vốn bọn họ cho rằng Lâm Minh là nhân loại, phương diện tạo nghệ linh hồn cũng không xuất chúng cỡ nào, cho nên thời điểm ra lệnh bọn họ dùng tinh thần công kích mới bảo bọn họ ra tay.
Nhưng mà bây giờ nhìn thấy hồn lực của nhân loại này, quả thật làm cho người ta phải kinh hãi.
Phải biết rằng đây là dưới pháp tắc Tu La Lộ áp chế, nếu như ở bên ngoài, hồn lực này đáng sợ cỡ nào? Chỉ sợ Hồn tộc Thiên Tôn cũng không hơn gì hắn.
Một Nhân tộc ở phương diện hồn lực vượt qua Hồn tộc Thiên Tôn?
Thực lực cường đại như thế, cộng thêm hồn lực đáng sợ, nam tử trước mắt chẳng lẽ là chủ nhân Tu La Lộ chuyển thế?
Suy nghĩ vớ vẫn này thật sự quá mức rung đọng rồi, làm cho bọn họ không tin như thế.
Thời điểm này trong tay Lâm Minh xuất hiện một khối lập phương màu đen, xuất hiện trước mặt Lâm Minh, xoay tròn chậm rãi.
Lập phương màu đen biểu hiện hoa văn thần bí, nó vừa xuất hiện làm cho không gian chung quanh sụp đổ, một đạo thần quang hội tụ trong không gian, chậm rãi chảy vào khối lập phương màu đen này, dường như trong khối lập phương này ẩn chứa vũ trụ chân thật.
Đương nhiên khối lập phương màu đen này chính là ma phương.
Những năm này, Lâm Minh đã khôi phục toàn bộ hồn lực, hơn nữa trải qua mấy đời chuyển sinh, xem qua sinh tử muôn màu, lịch lãm tâm tình, hồn lực của Lâm Minh đột phá cảnh giới lúc trước, đạt thành vĩnh hằng chi hồn càng hoàn mỹ hơn.
Vĩnh hằng chi hồn tức tức tuyên cổ bất biến, hồn lực như thế, từ cường độ đã có phẩm chất còn cao hơn các đại nhân vật đỉnh phong của Hồn tộc, không phải bất cứ kẻ nào có thể so sánh.
Lúc này Lâm Minh dùng vĩnh hằng chi hồn thúc dục ma phương, điều khiển dễ dàng.
Trong lúc nhất thời, phong vân biến sắc, mây đen cực lớn bao phủ phiến không gian này, cơ hồ tất cả đệ tử Tu La Lộ đều cảm thấy ảo giác bao phủ, hồn hải thất thủ.
Kỳ thật những người này trong nháy mắt nhìn thấy ma phương thì con mắt không rời đi được. BỌn họ giống như quên nguy hiểm, quên tất cả mọi thứ, trong ánh mắt chỉ có thần vật này, sau đó hồn hải của bọn họ cũng bị ma phương mở ra toàn bộ.
Nhiều người như vậy, không có người nào phản kháng Lâm Minh, Lâm Minh đầu tiên làm chính là xóa trí nhớ của tất cả mọi người, xóa đi những trí nhớ vừa rồi.
Dùng Lâm Minh tiến hóa vĩnh hằng chi hồn lần nữa, hơn nữa thần khí ma phương có thể làm hoàn mỹ tới mức ngay cả Chân Thần cũng nhìn không thấu.
Xóa trí nhớ đi giống như tội phạm cao minh, sau khi phạm tội thì xóa đi dấu vết phạm tội của mình, nó có thể làm được không sơ hở, mang tất cả dấu vết, cho dù là bản thân mình cũng không còn, ngay cả mảnh da, một hạt bụi cũng lau sạch sẽ, như vậy không có gì chứng minh hắn ở hiện trường phạm tội, dù là cảnh sát cao minh nhất thế giới cũng thúc thủ vô sách, không bột đố gột bên hồ.
Lâm Minh chính là tội phạm như thế, bởi vì hắn biết rõ, hắn xóa đi trí nhớ của những người này, sau khi bọn họ trwor về, người dò xét hẳn là Thần Hư Hồn Đế hoặc là Phiêu Vũ thần vương.
Tuy thực lực Lâm Minh không bằng những Chân Thần này, nhưng vì ma phương và vĩnh hằng chi hồn tồn tại, cho nên thủ pháp xóa trí nhớ, Lâm Minh tự nhận thứ hai, cả vũ trụ này không ai có thể đứng thứ nhất.