Song Thù bị đòn công kích của Sở Nam cản lại, trong ánh mắt xuất hiện cảm kích và giận dữ, nhưng tức giận chiếm đa số, cảm kích thì chỉ một chút xíu đã bị giận che lấp đi.
Chỉ thấy Song Thù trảo một cái, Cửu U Thế Giới vốn đã ùa đi bị nàng chộp trở về, rơi xuống dưới. Ngược lại khu vực của đám Sở Nam thì càng lúc càng lên cao.
Cái chộp này không biết bắt đến cái gì mà khiến Sở Nam ngửi được mùi nguy hiểm, đang định mặc kệ tổn hao năng lượng đánh mở con mắt thứ ba thì Tư Đồ Dật Tiêu bỗng mở bừng mắt ra.
Tư Đồ Dật Tiêu mở mắt thì khí thế của gã cũng xảy ra biến đổi dữ dội. So với Diễn Thiên động khí thế, uy thế bùng phát thì Tư Đồ Dật Tiêu điệu thấp hơn. Khí thế của Tư Đồ Dật Tiêu vốn khiến người tim đập nhanh nay đã biến mất, chuyển theo hướng càng bình thường.
Tư Đồ Dật Tiêu liếc Song Thù hợp hai thành một, trong mắt vẫn lạnh nhạt, há miệng nói với Sở Nam:
- Đại ca, ta đã nói rồi, phải cùng ngươi sóng vai tác chiến.
- Tốt!
Sở Nam không biết Tư Đồ Dật Tiêu rốt cuộc có kỳ ngộ gì nhưng hắn thấy trạng thái hiện nay của gã, biết gã trở nên rất mạnh, dù cho người cảm giác càng thêm bình thường nhưng có một từ gọi là ‘Trở về bản chất'.
Sở Nam hiểu rất rõ điểm tốt của ‘Trở về bản chất', hắn cũng biết đây không phải 'chân' của Tư Đồ Dật Tiêu. Chữ ‘Tốt' mới dứt lời thì hắn lại lấy ra một đống vật đen thui vây quanh Tư Đồ Dật Tiêu, cũng đem công pháp và cảm ngộ với ‘Vô càn khôn’ của hắn đánh vào thức hải của gã.
Sau đó hai huynh đệ cùng sau hét lên:
- Giết!
Tiếng hét dũng cảm.
Sở Nam giết hướng Cửu U Phủ Chủ. Song Thù như thế này xem ra là do Cửu U Phủ Chủ cả, trừ bỏ gã mới giải trừ tình trạng Song Thù được. Tư Đồ Dật Tiêu thì giết hướng Song Thù, ánh mắt cực lạnh, thật ra trong người gã máu nóng sục sôi. Tư Đồ Dật Tiêu nhớ đến lần đầu tiên gặp mặt đại ca, nhớ đến cùng đại ca không biết trời cao đất rộng, mới lập Nghịch Thiên bang thì đại sát tứ phương nhiệt huyết hào tình, nhớ đến bị người truy sát rơi vào tuyệt cảnh thì đại ca truyền công pháp cho gã, khiến gã chạy trốn.
Tư Đồ Dật Tiêu rống to:
- Khi đó, ta đã nói, ta sẽ không để đại ca một mình nữa, ta ở Đông Nhạc thành thề, ở Thập Vạn đại sơn thề rồi, lần này ta tuyệt đối sẽ không nuốt lời nữa!
Tư Đồ Dật Tiêu tiến hướng Song Thù, cùng tu luyện ‘Vô càn khôn’. Tư Đồ Dật Tiêu vón có tư chất hơn người, cộng thêm 'Mông cảnh' bí ẩn khiến gã thay đổi như thay da đổi thịt, hơn nữa thứ trong mông cảnh còn kéo dài dung vào bản thân gã. Các loại nhân tốt hỗ trợ, Tư Đồ Dật Tiêu tu luyện ‘Vô càn khôn’ tựa như mây bay nước chảy vậy.
Khí thế trong tay Song Thù càng thêm nguy hiểm, Tư Đồ Dật Tiêu lại như không hề hay biết. Đợi Song Thù chém xuống thì thì Tư Đồ Dật Tiêu lấy ra hồ lô uống một hớp rượu.
Tư Đồ Dật Tiêu nói:
- Rượu này uống rất ngon, có muốn uống một ngụm không?
Nghe lời này Song Thù khựng lại, nhưng sau đó tư thế thiên quân vạn mã chém tay xuống.
Tư Đồ Dật Tiêu cười nói:
- Muốn thì nói một tiếng là được rồi, bằng vào tình cảm ta vừa mới cứu ngươi đương nhiên sẽ không giấu không cho ngươi. Nào, đón lấy hồ lô!
Cánh tay kia phản xạ đón lấy hồ lô nhưng giây phút cầm nó Song Thù vội thả ra, giống như nắm không phải hồ lô mà là mặt đất, ngôi sao, trời trăng vậy.
Song Thù liên tục lùi.
Tư Đồ Dật Tiêu nói:
- Cửu U Thế Giới còn quá nhỏ, không đủ nặng!
Vừa dứt lời, vật đen thui tiến vào người Tư Đồ Dật Tiêu, thân hình gã hình biến đổi, hóa thành kiếm.
Lập tức kiếm chém, hồ lô đứng chổng ngược!
Tiêu Tử Chân ở bên cạnh đấu với trọng kiếm, cuộn tranh chữ ‘Đạo' thấy Tư Đồ Dật Tiêu chớp mắt biến cực mạnh đánh nhau cùng Song Thù thì trong lòng nàng nảy lên ghen tỵ chưa từng có. Luôn chỉ có người khác ghen tỵ Tiêu Tử Chân chứ không có cửa nàng ganh ghét ai. Nghe bên kia rải rác tiếng *Ong!*, Tiêu Tử Chân suýt phát điên.
Thật ra thì ‘Hoa tàn đạo’ của Tiểu Hắc khá lợi hại nhưng vừa vặn bị cuộn tranh chữ ‘Đạo’ khắc, khiến nàng mất đi uy lực lá bài lớn nhất. Tiêu Tử Chân phát điên, hung thú giết hướng nàng, tình thế của nàng cực kỳ nguy hiểm.
Tư Đồ Dật Tiêu biến đổi khiến Cửu U Phủ Chủ hơi giật mình, trong có nổi lên chữ ‘Tửu kiếm tử' đánh vào người Sở Nam. Huyết nguyệt đóng định thân thể Sở Nam, định chui vào trong không gian trong cơ thể hắn.
Hiện tại Sở Nam gần như không lo phía sau lưng nữa, cười to một tiếng, hai bàn tay mang ‘Thiên địa hắc động' chộp hướng huyết nguyệt.
Sở Nam quát:
- Hôm nay mượn huyết nguyệt hư hư thực thực ngươi ngộ hư thực chân chính tương dung chi đạo của ta!
- Hư thực? Ngươi thế nhưng cũng có thể niệm ra hai chữ này? Cửu u chi nguyệt của Bổn phủ đúng thật là liền dung hư thực, nhưng chỉ bằng vào ngươi muốn chân chính lĩnh ngộ hư thực là không có khả năng. Ngươi có biết Bổn phủ mất bao nhiêu năm không? Ngươi muốn dùng thời gian ngắn ngủi lĩnh ngộ hả? Mơ tưởng viễn vông! Huyết nhiễm cửu nguyệt, sát tứ cửu u!
Cửu U Phủ Chủ dùng xong kế công tâm lập tức đánh ra đại sát chiêu. Huyết nguyệt trong trong không gian trong cơ thể của Sở Nam kịch liệt va đụng, sát khí bốn bề cuồng trảm. Nếu không phải Sở Nam sớm cắn nuốt sát khí nguyên dịch, còn có vật chất đen như mực kia thì thật sự bị huyết nguyệt chém ra một khe hở, trong không gian trong cơ thể cũng thủng lỗ chỗ rồi.
Giờ phút này tuy huyết nguyệt lợi hại nhưng còn trong vòng Sở Nam có thể chịu được.
Nghe Cửu U Phủ Chủ chế nhạo, Sở Nam lạnh nhạt nói:
- Ngươi tốn nhiều thời gian là bởi vì ngươi quá ngu ngốc.
- Ngu? Ngươi dám nói Bổn phủ ngu? Vậy ngươi thử ngộ cho Bổn phủ xem!
Cửu U Phủ Chủ hổn hển, nhưng hổn hển xong gã xoay tròn huyết nguyệt, đem thiên địa hắc động trong đôi tay Sở Nam cắn nuốt, nghiền nát.
Sở Nam cười khẽ nói:
- Không phải ngươi rất có hứng thú với năng lượng của ta ư? Vậy ta cho ngươi xem.
Dứt lời, mênh mông vô cùng năng lượng, thành phần từng cái khác với ‘Thiên địa hắc động' ùa vào trong huyết nguyệt. Lần này hắn chủ động đem năng lượng rót cho người khác, nhưng không như đối phó hoàng kim thần long sử dụng năng lượng khiến nó trướng bạo mà Sở Nam muốn dùng điều này để thăm dò 'hư' và ‘Thực' trong huyết nguyệt.
"Hắn lấy bản thân hóa huyết nguyệt vốn là hư, nhưng lại là thật, mà huyết nguyệt trong không gian trong cơ thể cũng là thật..."
Sở Nam ngẫm nghĩ khuếch tán bốn phương tám hướng. Cửu U Thiên Mạc không ngừng công kích Sở Nam, hi bên va chạm, mặc dù không có cảnh tưởng rầm rộ lão già nhưng cũng tương đương nguy hiểm.
Bên kia Tư Đồ Dật Tiêu cùng Song Thù giết đến khó phân thắng bại. Trong liều chết Tư Đồ Dật Tiêu ngày càng bình thường nhưng bình thường đã phát sinh biến hóa, chậm rãi đi hướng trở về bản chất 'chân'.
Tư Đồ Dật Tiêu cười nói:
- Hai ngươi làm sao hợp cùng một chỗ? Ngươi là ngươi, vẫn là nàng? Hay hoặc ngươi là nàng, vẫn là nàng là nàng?
Thân hình gã thiên biến vạn hóa, như là thân xác chính là khối pháp bảo, còn có sinh mệnh, các loại võ kỹ, tuyệt chiêu khiến người hoa mắt lóng lánh phát ra từ tay Tư Đồ Dật Tiêu.
Song Thù nghe lời Tư Đồ Dật Tiêu nói thì ngây ngẩn, mặc dù vẫn đang không tự chủ được công kích nhưng tiết tấu đã rối loạn. Lý do Song Thù như vậy cũng có liên quan đến Cửu U Phủ Chủ.
Tư Đồ Dật Tiêu nghiêm túc nói:
- Cho dù các ngươi có thể lệnh thiên đại thì sao ra lệnh được cho ta!
Tư Đồ Dật Tiêu chịu một đòn của Song Thù, miệng hộc máu, cùng lúc đó bắt lấy tay nàng, khen rằng:
- Bàn tay như vậy thật sự không nên giết người nhuộm máu, phải nên giặt quần áo, nấu cơm thì tốt biết mấy!
Song Thù lặp lại hỏi:
- Giặt quần áo? Nấu cơm?
Tư Đồ Dật Tiêu cười đáp:
- Thì ra ngay cả giặt quần áo, nấu cơm các ngươi cũng không biết, thật đáng tiếc.
Tư Đồ Dật Tiêu vừa nói vừa công kích, hai người quyết đấu khiến Cửu U Thế Giới không ngừng trồi lên sụt xuống, ảnh hưởng đến đám Thường Danh Ca.