Vũ Vương

chương 114: ẩn khiếu (2)​

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Tin tức thứ hai chính là về Mộ Thanh Thành, tên không may này đào quặng tại Tinh Vân động trong thời gian quá dài nên chống đỡ hết nổi mà hôn mê, bị hỏa độc xâm nhập toàn thân. May là được Lục trưởng lão phát hiện, lúc này mới nhặt trở về một cái mạng nhỏ, thế nhưng Tâm Cung đã phải chịu thương tổn nặng, tối thiểu phải tu dưỡng nửa năm mới có khả năng khỏi hẳn.

Thân là người khởi xướng, Mộ Hàn không có bị hai tin tức này làm ảnh hưởng chút nào.

Sau khi nghỉ ngơi một đêm , hôm sau trời còn chưa sáng thì Mộ Hàn liền đã sớm tiến vào Tinh Vân động. Hắn lại tiếp tục bận rộn trong hang động do chính mình khai quật hôm qua.

Hôm nay sau khi tu luyện hằng ngày kết thúc, ở chỗ sâu trong Tinh Vân động dĩ vãng vốn là nơi trước cửa có thể giăng lưới bắt chim đột nhiên xuất hiện ra từng đạo từng đạo bóng dáng. Không đến nửa canh giờ, số đệ tử của viện Duệ Phong tụ tập ở trong mỏ quặng này đạt hơn hai mươi người.Tiếng khai quật sạt sạt vang lên liên tiếp, thế nhưng cơ hồ mỗi người đều thỉnh thoảng liếc mắt nhìn về chỗ hang động Mộ Hàn đang đào . . .

Hang động kia càng đào càng sâu, cơ hồ mỗi cách hơn một hai khắc liền có một đám bụi tim tím quăng ra từ bên trong động, rồi rơi chuẩn xác tại cửa hang động.

Nhìn thấy Tử Tinh Thạch kia càng tụ càng nhiều, những đệ tử của viện Duệ Phong này vốn là ôm tâm trạng nghi ngờ chất vấn khi đến đây quan sát cũng khó có thể duy trì bình tĩnh được nữa. Sự kinh ngạc trên mặt vẻ càng lúc càng đậm đặc. Người khác một ngày có thể đào được bốn năm khối đã phi thường khá rồi , nhưng mới trôi qua được non nửa ngày mà Mộ Hàn liền đã đào ra mười khối Tử Tinh Thạch.

Nhất là Mộ Hàn lại không sợ hãi cái nóng ở trong mỏ quặng này chút nào, tốc độ khai quật nhanh đến kinh người, phảng phất chân khí trong cơ thể liền cứ việc dùng vĩnh viễn không hết. Ngoại trừ những lúc phải vận chuyển đá vụn ra khỏi hang động nhỏ, trên cơ bản liền không thấy hắn dừng tay. Có đến hàng chục đệ tử của viện Duệ Phong cùng làm thì so ra cũng vẫn đều kém hắn.

- Xì xào xì xào . . .

- Cái tên Mộ Tinh Hàn này chẳng lẽ ăn xuân dược sao, làm thế nào lại đào quặng đến mức dũng mãnh phi thường như vậy?

- Một ngày hơn hai mươi khối Tử Tinh Thạch, nếu là cứ để cho hắn đào trên vài năm, chẳng phải là muốn giàu nứt đố đổ vách.

- Trong động nóng bức thế này, ngay cả cao thủ Không Cốc Cảnh như Viện Thủ vậy đều phải cẩn thận đối phó. Nhưng Mộ Tinh Hàn lại vẫn đều không thèm để ý một chút nào. Có ai biết lúc ở trong Tàng Phong Các thì hắn chọn lựa loại công pháp võ đạo trung phẩm gì đây?

- Hỏi một chút Mộ Thanh Thành chẳng phải sẽ biết ngay sao. Sau khi khảo nghiệm Tuyển Phong kết thúc, ở trong viện Duệ Phong chúng ta tựa như chỉ có hắn đích thực đã giao đấu với Mộ Tinh Hàn.

- Xì xào xì xào . . .

Mọi người lúc đầu vẫn còn chỉ là âm thầm oán thầm. Thế nhưng cùng với số lượng đệ tử của viện Duệ Phong tiến vào chỗ sâu trong mỏ quặng càng ngày càng nhiều, nên họ cũng là không nhịn được nữa mà bắt đầu thì thầm nói nhỏ. Thậm chí ngay cả Lục trưởng lão Mộ Phi Tiên trấn thủ ngoài động cũng đều đi đến. Bà đứng yên một bên yên lặng chú ý nhất cử nhất động của Mộ Hàn.

Mỏ quặng mạch khoáng này đã được phát hiện mấy chục năm tới nay, vẫn còn chưa từng có người đào Tử Tinh Thạch như Mộ Hàn vậy. Các đệ tử khác của viện Duệ Phong vừa vào mỏ quặng liền không ngừng kêu khổ, Mộ Hàn thì lại dường như làm không biết chán.

Trong bất tri bất giác, số lượng Tử Tinh Thạch xếp đống bên ngoài hang động nhỏ mà hắn đào đã đạt tới hai mươi.

Dưới những ánh mắt nhìn kỹ, Mộ Hàn đi ra khỏi hang động, trực tiếp ngồi xuống tại cửa hang động . Hắn cầm hai khối Tử Tinh Thạch vào tay, chân khí trong chớp mắt liền bao bọc lấy chúng.

Mọi người tự nhiên biết Mộ Hàn là đang hấp thu "Tử Tinh nguyên khí" bên trong Tử Tinh Thạch.

Chỉ có điều là, chả mấy chốc bọn họ liền thấy bắt đầu khiếp sợ với tốc độ của Mộ Hàn. Lúc tối hôm qua khi nghe thấy Mộ Thiết Đường tán dương đối với Mộ Hàn thì bọn họ còn có hơi không quá tin tưởng, lúc này đúng là không thể không tin. Ngắn ngủi chỉ trong một giờ, bên người Mộ Hàn liền xuất ra hai mươi khối phế thạch.

Tử Tinh Thạch bị hấp thu hầu như không còn, thế nhưng Mộ Hàn lại cũng không hề đình chỉ tu luyện.

Trong mơ hồ, mọi người phát hiện trước ngực Mộ Hàn hình như có một con chuột nhỏ đang đào bới, đúng là khiến cho quần áo bị đội lên đến cao cao mà hở ra. Một cỗ khí tức thịnh nộ điên cuồng lấy Mộ Hàn làm trung tâm đang kích động lan ra về hướng bốn phía. Đồng thời, còn có tiếng sấm sét ầm ĩ kịch liệt bùng phát dữ dội trong cơ thể Mộ Hàn, những âm thanh lúc trầm lúc bổng cao thấp nối tiếp nhau.

Trong số đệ tử của viện Duệ Phong, có không ít người đã là tu sĩ cấp cao hơn Bách Khiếu Cảnh. Sau khi nhìn thấy màn tình cảnh này, chỉ là hơi hơi ngây người sửng sốt, tức thì liền đã hiểu được.

- Xì xào xì xào . . .

- Mộ Tinh Hàn đúng là đang đột phá vào Bách Khiếu Cảnh!

- Tám mạch Kỳ Kinh, mười hai mạch Chính Kinh, hai mươi con kinh mạch cùng sở hữu một trăm Ẩn Khiếu. Mỗi con kinh mạch đều nối thông với năm Ẩn Khiếu. Đây là hắn đang đột phá vào Ẩn Khiếu ở trong Thiên mạch.

- Thế này cũng quá nhanh đi, hắn mới đạt tới Yên Hà Cảnh còn không được vài ngày a!

- Xì xào xì xào . . .

Giữa các đệ tử của viện Duệ Phong vang lên những trận la lớn giật mình, Lục trưởng lão Mộ Phi Tiên một mực lẳng lặng chú ý đến hắn lúc này cũng không nhịn được mà có vẻ mặt lộ ra xúc động.

Tốc độ tu luyện thế này của Mộ Hàn thật sự quá nhanh !

Từ lúc nhờ "Như Ý Kim Đan" để bắt đầu đột phá đến Yên Hà Cảnh, thời gian đến bây giờ cũng mới bảy tám ngày mà thôi. Không ngờ lại bắt đầu đột phá vào Bách Khiếu Cảnh .

Một khi Mộ Hàn đả thông Thiên mạch liên tiếp năm cái Ẩn Khiếu, vậy thì hắn liền xem như tu sĩ Bách Khiếu Cảnh .

Đương nhiên, khơi thông năm cái Ẩn Khiếu đã là tu sĩ Bách Khiếu Cảnh. Mà dẫu khơi thông năm mươi cái Ẩn Khiếu thì cũng là như vậy. Nhưng mà chỉ có hoàn toàn khơi thông một trăm Ẩn Khiếu cùng hai mươi con kinh mạch nối liền với chúng thì mới có thể đạt tới cảnh giới đại thành cấp bậc Bách Khiếu Cảnh. Cho đến lúc đó, tùy thời đều có thể đột phá đến Võ Cảnh Thất Trọng Ngọc Xu Cảnh.

- Mọi người cho tới nay đều khinh thường Mộ Hàn này, xem ra hắn thực sự là thiên tài võ đạo thiên tư xuất chúng nhất từ trước tới nay của Mộ gia chúng ta . . .

Mộ Phi Tiên thì thầm nói nhỏ trong miệng, bà vẫn chưa có thói quen gọi ba chữ "Mộ Tinh Hàn" này. Nhìn thần sắc trang nghiêm của Mộ Hàn, sau một lúc lâu Mộ Phi Tiên lại mở miệng than nhẹ vài câu mà gần như không thể nghe thấy

- Mười năm vừa qua hắn đã nhận hết ghẻ lạnh, Mộ gia sợ là rất khó lưu được hắn.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio