Mộ Dung Phong hỏi Lãnh Băng Cơ: “Nàng nói xem, nhị hoàng thúc thật sự cấu kết với người Mạc Bắc?
“Hà Tây nằm ở hướng bắc, giáp ranh với chỗ đó là Mạc Bắc.
Nếu việc này không có chúng ta nhúng tay, hoặc là nói nếu chúng ta bị trúng kế điệu hổ ly sơn, chạy tới Lạc Dương vậy lúc này nhị hoàng thúc sẽ lấy số bạc đó chuyển đến Hà Tây, cùng người Mạc Bắc giao dịch thành công.
Đến lúc đó thần không biết quỷ không hay, không có bất kỳ dấu vết gì để tìm kiếm.
Chỉ là đáng tiếc cho số bạc này, vì thật ra lần này người Mạc Bắc mua bán là vũ khí đã bị họ đào thải ra không còn dùng nữa, bọn họ hiện tại sử dụng súng so với cái họ bán cho nhị hoàng thúc càng tiên uy lực cũng lớn hơn nữa”
“Nàng dường như rất hiểu biết về súng?” Mộ Dung Phong ánh mắt lóe lóe: “Khó trách Lỗ đại nhân cảnh giác với nàng như vậy”
Lãnh Băng Cơ “he he” nở nụ cười: “Ta mất năm năm cùng với thiên cơ tử học về cơ quan ám khí, khẩu súng lục này liền không cần thử chỉ vừa nhìn thấy vẻ ngoài của nó ta liền biết uy lực khẳng định không nhỏ.”
Mộ Dung Phong lại lần nữa trâm mặc sau một lúc lâu: “Nếu nói điều này là sự thật thì lòng Tư Mã Chiêu của nhị hoàng thúc cũng đã rõ như ban ngày”
Vàng thật bạc trắng đem đi mua súng ống cùng Chấn Thiên Lôi, những cái này đều là vũ khí có lực sát thương rất lớn, dù là ai thì cũng đều có thể nhìn ra được nhị hoàng thúc có dã tâm và âm mưu như thế nào.
Nhị hoàng thúc đối với ngai vàng của vương triều Trường An luôn nhớ mãi không quên, điều này Mộ Dung Phong cùng Lãnh Băng Cơ đều biết.
Thật không hiểu nổi ông ta đã lớn tuổi như vậy rồi dù cho có lên được ngai vàng làm được cửu ngũ chí tôn thì sao, liệu ông ta còn có thể sống thêm được bao nhiêu năm nữa?
Lão đầu ở nhà của mình đều là cảm thấy lực bất tòng tâm nên muốn bắt đầu tìm người kế thừa rồi, không hiểu nhị hoàng thúc lấy đâu ra nhiều sức lực như vậy để nghĩ tới nhiều việc lớn như thế? Việc mưu phản này thì không được chết già nè còn bị thiên đao vạn quả hơn nữa sẽ liên luy.
quan trong mà mình cũng ở trong vòng chín Mặt khác, Mộ Dung Phong và Lãnh Băng Cơ cũng ngạc nhiên trước sự tiến bộ của Mạc Bắc ở sức chiến đấu tới chín tộc, này.
Nếu binh lính ở Mạc Bắc có thể được trang bị những vũ khí mạnh mẽ như vậy, thì chắc chắn trong tương lai nếu muốn đi càn quét khắp các quốc gia lân cận và tranh giành Trung Nguyên cũng sẽ không có vấn đề gì.
Một vụ án cướp nhỏ nhưng lại chứa đựng lượng thông tin lớn như vậy, hai người bọn họ trợn to hai mắt nhìn nhau, sững SỜ.
“Phải làm sao bây giờ?” Lãnh Băng Cơ hỏi: “Nếu người Mạc Bắc cảm thấy được chỗ khác thường mà lên núi điều tra.
Vậy nhị hoàng thúc khẳng định cũng đã sớm biết được tin tức, nhưng mà cho tới bây giờ thì đều không nhìn thấy người của nhị hoàng thúc, có khi nào ông ta đã có tâm cảnh giác rồi không, biết chúng ta sẽ dùng chiêu gậy ông đập lưng ông.
Ông †a tại sao có thể gian xảo như vậy?”
Mộ Dung Phong nhíu lại mày: “Việc này ta cũng cảm thấy kỳ quái, nhị hoàng thúc chịu không được liền bí quá hoá liều, này sao có thể dễ dàng vứt bỏ số bạc nay.
Hay là, để lộ tiếng gió?”
Nhưng những binh lính của phủ tướng quân cũng không biết mình sắp xếp rồi bố trí mai phục ở đâu, vậy thì xảy ra sai sót ở điểm nào?
Mộ Dung kỳ xoay người phân phó thiết ky binh: “Tìm một người họa sĩ lại đây, vẽ chân dung ba người này sau đó dán ở khắp nơi để truy nã ba người, tìm kiếm manh mối”
Thiết ky vệ cảm thấy có điểm nghi hoặc khó hiểu, ba người rõ ràng đều đã chết, Phong Vương gia cần gì mất công vẽ người để truy nã chỉ nữa?
Lãnh Băng Cơ mơ hồ đoán được ý nghĩ của hắn: “Chàng là muốn xem thử đồng lõa của ba người này sau khi thấy bọn hắn bị truy nã thì có tới chỗ ẩn nấp để báo cáo?”
Mộ Dung Phong gật đầu: “Nếu hiện tại không có đầu mối, chúng ta liền tìm mọi cách để tìm ra manh mối.
Có hữu dụng hay không cần thử một lần mới biết”
Sau đó dặn dò thiết ky binh: “Nhớ rõ phong tỏa tin tức, ngàn vạn lần không được để lộ tiếng gió, phái mấy người nữa canh giữ tại chỗ này, bất kể người nào khả nghi thì đều bắt về thẩm vấn”
Thiết ky binh lĩnh mệnh..