CHƯƠNG
Không đợi Ngô Văn Trác mở miệng, Lưu Ly trực tiếp từ trong cái túi mang theo bên người lấy ra một bộ đồ.
Tiểu cô nương đó vốn đang muốn đi ra, lại vừa hay nhìn thấy bộ đồ trong tay Lưu Ly, lập tức chỉ vào bộ đồ trong tay Lưu Ly: “Ma ma, ta muốn thử bộ này.”
Ngô Văn Trác thấy bộ đồ trong tay Lưu Ly, trong mặt sửng sốt, mãi không thể hoàn hồn.
“Vị tiểu thư này nếu muốn thử thì cùng ta tới phòng thử đồ ở đằng sau.” Cẩm Nương đang ở cách vách nghe thấy động tĩnh đi qua, thấy phu quân nhà mình vẫn đang sững người, bèn vội vàng nở nụ cười bắt đầu tiếp đón.
Tiểu cô nương gấp gáp muốn thử đồ, hoàn toàn là vì đồ váy lụa thượng hạng trên người cô bé bị bẩn, có lẽ là chưa được giặt sạch nên lúc này mới tới tiệm quần áo này.
Không lâu sau, tiểu cô nương mặc bộ đồ mới đi ra, bộ đồ đó vừa hay vừa người, tiểu cô nương vốn trông đáng yêu đứng ở đó đầy sức sống, làm cho người khác sáng mắt.
Tiểu cô nương ở đó xoay một vòng, hỏi ma ma kia: “Ma ma cảm thấy ta mặc bộ này có đẹp không?”
Ma ma già này cũng chưa từng thấy bộ đồ kiểu cách như này, đương nhiên cảm thấy mới lạ, cộng thêm tiểu thư nhỏ của nhà mình cũng quả thật rất đẹp, bèn gật đầu: “Mắt nhìn của tiểu thư nhỏ đương nhiên không tồi.”
Tiểu cô nương nghe thấy lời khen thì rất hài lòng.
Ma ma đó bèn hỏi Cẩm Nương: “Bộ đồ này chúng ta mua, bao nhiêu tiền?”
Cẩm Nương cười đáp: “ lượng bạc.”
Ma ma nghe vậy thì tối sầm mặt.
Cẩm Nương vốn nhìn quen sắc mặt của người khác, đương nhiên biết ma ma này là chê đắt rồi, lập tức bèn nói: “Vị ma ma này, tuy chất của bộ đồ này không đáng bao nhiêu tiền, nhưng thêu tay, kiểu cách này cũng là độc nhất hiện nay, lượng bạc này thật sự rất xứng đáng.”
Nghe thấy Cẩm Nương nói như vậy, ma ma bèn dịu lại, từ trong hà bao móc ra lượng bạc đưa cho Cẩm Nương: “Nếu bộ đồ này là độc nhất, vậy mấy ngày này chỗ cô không được bán kiểu này nữa.”
Vốn dùng địa chủ của chủ tử nhà bà ta, lượng bạc này không phải không bỏ ra được, nhưng ai cũng không muốn tự dưng bị lừa không phải sao?
Tuy chất bông mịn này bách tính bình thường ít mặc, nhưng ở trước mặt người ta có chút mặt mũi, thật sự không đủ nhìn, nhưng hơn ở chỗ kiểu cách mới.
Hiện nay tiểu thư nhỏ về nhà ngoại tổ tham gia tiệc sinh thần của ngoại tổ, tất nhiên phải ở trấn này mấy ngày, bộ đồ độc nhất này đương nhiên không thể đụng hàng với người khác.
Cẩm Nương nghe vậy, lập tức nói: “Vốn là chuẩn bị bán rồi mới làm tiếp, nếu ma ma có yêu cầu này, chúng ta cách vài ngày nữa sẽ làm kiểu này cũng được.”
Ma ma thấy Cẩm Nương rất biết điều, bèn không nói gì nữa, xoay người muốn dẫn tiểu thư nhỏ rời đi.
Lúc này, ở cửa bỗng có thêm một người phụ nữ khá mập, cái bụng to đùng nhìn như sắp sinh.
Nhưng bộ dạng mệt mỏi đó, rõ ràng là chạy vội, đương nhiên không thể là người phụ nữ sắp sinh còn chạy nhanh được, vì vậy Lưu Ly đoán trong bụng phụ nữ này là song thai.
Chỉ là người phụ nữ này vừa xuất hiện, ma ma đó mặt mày hoảng hốt chạy tới: “Phu nhân, người không phải đang ở trên xe ngựa nghỉ ngơi hay sao, sao lại đi xuống, cơ thể của người nặng, phải cực kỳ cẩn thận.”