Xuyên Không: Cha Con Tôi Đâu Rồi?

chương 196

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

CHƯƠNG

Cho nên chỉ là chấn kinh một lát, Âu Dương Diệp liền biết rõ, thôn phụ trông mà tầm thường này, là Cố Tại Ngôn che chở, lại không biết vì nguyên nhân gì, Cố Tại Ngôn có vẻ như cũng không muốn Lưu Ly biết thân phận của hắn, thế là Âu Dương Diệp điều chỉnh nghiêm mặt, chắp tay hướng phía Cố Tại Ngôn.

“Mới nãy tại hạ nói lời đường đột, một phần tiền lời đúng là không mua được phương pháp tốt thế.” Nói xong Âu Dương Diệp nhìn Lưu Ly: “Chỉ là Lưu nương tử, ta cũng là người làm ăn, cô nói bốn phần tiền lời, có phải quá cao rồi hay không?”

Mặc dù trở ngại dưới dâm uy Cố Tại Ngôn, thế nhưng là Âu Dương Diệp vẫn muốn cò kè mặc cả một phen, đây là bản năng làm thương nhân của hắn.

Đương nhiên nói đến đây, hắn khắc sâu cảm nhận được áp lực đến từ Cố Tại Ngôn bên kia.

Ngay khi Âu Dương Diệp sắp thỏa hiệp dưới dâm uy của Cố Tại Ngôn, Lưu Ly rốt cục xoay người lại, tnhìn Âu Dương Diệp: “Ba phần.”

Lưu Ly thể hiện rất chân thành, một vẻ mặt không cho mặc cả.

Mặc dù không biết tại sao Âu Dương Diệp lại dễ dàng liền sửa lại thái độ như vậy, thế nhưng là Lưu Ly cũng sẽ không bỏ lỡ cơ hội này.

“Thành giao!” Âu Dương Diệp không muốn phức tạp thêm, càng thêm không muốn chịu đựng áp lực đến từ Cố Tại Ngôn lần nữa, cho nên đáp ứng lưu loát.

Quả nhiên, hắn vừa mới đáp ứng, cỗ áp lực trên người lập tức liền không còn.

Âu Dương Diệp nhẹ nhàng thở, trong lòng lại không nhịn được hiếu kì Cố Tại Ngôn vì sao quan tâm nông phụ này như vậy, chẳng lẽ hai người thật sự là vợ chồng?

Nghĩ như vậy, Âu Dương Diệp không nhịn được muốn dò xét tỉ mỉ Lưu Ly, chỉ là ánh mắt mới rơi vào trên mặt Lưu Ly, Âu Dương Diệp cũng cảm giác được phía sau lưng mát lạnh, hắn sợ hãi lập tức thu tầm mắt lại.

Chỉ là như thế, Âu Dương Diệp cũng cơ bản có thể xác định Cố Tại Ngôn là quan tâm Lưu Ly, cũng không phải chỉ là ảo giác của hắn .

Hai phe rất nhanh liền ra hiệp nghị, song phương đều không có ý kiến, liền kí kết bản thỏa thuận.

Lưu Ly vì khách sáo, liền mở miệng nói một câu ở lại dùng cơm.

Vốn không còn sớm, Âu Dương Diệp hẳn là phải gấp gáp về thị trấn, tự nhiên không có khả năng ở lại ăn cơm.

Nào ngờ Âu Dương Diệp lại là thuận theo câu của Lưu Ly: “Như thế liền cảm ơn Lưu nương tử chiêu đãi.”

Hắn muốn lưu lại nhìn xem đến cùng là như thế nào, dù sao cơ hội khó được, bỏ qua lần này còn không biết có lần sau hay không.

Lúc này Âu Dương Diệp bởi vì trong lòng tính toán mà cười giống một con hồ ly, đúng là trực tiếp không để mắt đến ánh mắt không mấy thân thiện của Cố Tại Ngôn.

Lưu Ly: “. . . . . .” Cô chỉ là thuận miệng nói một chút.

“Nhà ta chỉ có cơm rau dưa, không giữ được đại phật Âu Dương công tử ngài, mà cũng không có chỗ ngồi, vẫn là mời Âu Dương công tử về đi.” Cố Tại Ngôn thấy Âu Dương Diệp không nhìn cảnh cáo trong ánh mắt mình, lạnh giọng đuổi người.

Nhất là, nhìn khuôn mặt cười như hoa của Âu Dương Diệp, hắn đã cảm thấy hết sức chướng mắt.

Uy áp của Cố Tại Ngôn, sợ là ngoại trừ mẹ con Lưu Ly liền không có mấy người có thể chịu nổi.

Cố Tại Ngôn trực tiếp đuổi người như vậy, rõ ràng là không muốn giữ người lại.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio