- Thì tôi có dành anh ta với cô đâu_ Cô trả lời mặt kệ Trương Thanh Ngọc nước mắt trực chờ sắp tuông trào.
- Tớ biết cậu còn yêu Chính ca, nhưng xin cậu thành toàn cho chúng tớ_ Trương Thanh Ngọc nước mắt rơi. Làm người ta phải thương cảm..
- Tránh xa cô ta ra đi Thanh Ngọc_ Đường Nam bước lên kéo Trương Thanh Ngọc ôm vào lòng, vẻ mặt tức giận nhìn cô.
- Đường Nam..._ Trương Thanh Ngọc đôi mắt long lanh nhìn Đường Nam.
- Woa, yêu thật lòng của cô đây sao? để nam nhân khác ôm vào lòng còn gọi tên thân mật như vậy, xin hỏi cô cùng Lục thiếu yêu thật lòng ở đâu vậy_ Cô đá đểu cô ta. Làm cô thẹn mà đỏ mặt. Cô mặc kệ cô ta ra sao quay qua Lục Khải Chính nói:- Lục thiếu xem lại người anh yêu thật lòng kìa
- Cô nói đủ rồi đó, đừng có mà tìm cách chia rẻ chúng tôi_ Lục Khải Chính tức giận trừng mắt với cô.
- Tôi có chia rẻ gì đâu, tôi nói sự thật mà anh cũng nhìn thấy đấy thôi_ Cô nhởn nhơ nói.
- Cô nói đủ rồi đó_ Nam nhân thứ ba lên tiếng. Cô quan sát tên này chắc là Nghiêm Triệt rồi.
- Tôi cũng không rảnh ở đây xem các người diễn “tình chàng ý thiếp đâu”_ Cô nói còn nhấn mạnh câu “ tình chàng ý thiếp” ám chỉ Trương Thanh Ngọc cùng Đường Nam. Hai người nghe hiểu ý biết cô ám chỉ về mình liền buông nhau ra.
- Tôi đi trước nha_ Cô quay đi, còn đưa tay lên vậy chào. Cô bước vào siêu thị mua đồ. Mua được những thứ muốn cũng nhanh chóng đi về. Vừa về tới nhà thì cô há hốc mồm buông bỏ tất cả đồ trên tay xuống ghế, chạy lại chỗ ba cô nằm dưới đất. Phía trước ông còn có một nam nhân nữa.
- Ba, ba sau vậy_ Cô lo lắng đỡ ông lên. Liếc đôi mắt xanh về phía nam nhân thầm quan sát người này.
- Ba không sau đâu_ Ông vỗ tay cô, cho cô bớt lo lắng.
- Không biết anh là ai? mà tự tiện vào nhà tôi như vậy_ Cô lạnh lùng hỏi nam nhân. Nam nhân nghe cô hỏi vậy liền ngạc nhiên nhưng nhanh chóng trở lại bình thường cười lạnh nói:- Xem ra cô thay đổi thật đấy, nhưng không biết là lạc mềm buộc chặt nhỉ?
- Lạc mềm buộc chặt sao? Tôi mắc mớ gì phải như vậy, tránh các người con không kịp đấy_ Cô nhìn nam nhân nói, nghe những lời này cô thừa biết tên này là nam chủ trong dàn hậu cung của nữ chủ rồi.
- Tránh không kịp sao?_ Nam nhân cười lạnh lặp lại lời cô vừa nói.
- Đương nhiên, tôi chưa tìm các người các người, là các người tự tìm đến tôi đấy thôi_ Cô nhướng mắt nói.
- Tôi không hơi đâu đôi co với cô_ Nam nhân ngừng lại sao đó nói tiếp:- Tôi khuyên cô tránh xa Thanh Ngọc ra nếu không như hôm nay ba cô không phải nhận một cước đá đâu mà một phát súng đấy
- Anh dám đá ba tôi sao?_ Cô cười lạnh nhìn nam nhân, làm nam nhận không lạnh mà rét. Nhưng vẫn giữ bình tĩnh nói:- Thì sao ông ta già rồi, với lại ông ta xui đi làm cha của cô, nên phải chịu
- Anh xin lỗi ông ấy cho tôi_ Cô lạnh giọng nói, không chút tình cảm nào.
- Xin lỗi sao, ông ta không xứng_ Nam nhân cười lạnh.
- Vậy thì đắc tôi đi_ Cô vừa nói xong nhanchong dùng thân thủ xoay người ra sao Nam Cung Hàn dùng tay bấu vào cô anh ta tay còn lại luồn vào trong túi áo móc ra cây súng lcu nhắm thẳng vào đầu chuẩn bị bắn thì......