Địa hình của núi Dương Khuyên và Thanh Thủy Cốc thực. sự rất khác nhau.
Thanh Thủy Cốc được bao quanh bởi các vách núi ở cả hai bên, trong khi đó núi Dương Khuyên được bao quanh bởi một bên là vách núi và một bên là ghềnh đá cao.
Nhưng cả hai đều có một điểm chung, đó là chỉ có một con đường để đi tới.
Cho nên núi Dương Khuyên quả thực rất phù hợp với phương trận Macedonia
Điều đáng tiếc duy nhất là ở núi Thiết Quán có quá ít lá chăn, mà kẻ địch đã đến gần núi Dương Khuyên nên dù có chế tạo gấp gáp cũng đã muộn, nên chỉ có thể dùng nắp nồi để thay thế trước.
Sợ nữ công nhân không dùng được khiên, lại sợ nữ công nhân nếu thật sự đánh tay đôi cũng sẽ rụt rè, Tần Phi điều động hai tiếu đội từ nhân viên hộ tống phụ trách đồn trú đến cầm khiên ở phía trước.
Các nữ công nhân trước đây chưa từng luyện tập phương trận Macedonia nên Tân Phi chỉ có thế nhờ Tả Phi Phi triệu tập các tổ trưởng, trong khi các nữ công nhân đang sắp xếp. nẻ và máy bản đá hạng nặng thì anh ta dùng những viên đá nhỏ để giải thích với các tổ trưởng,
Thực ra, phương trận Macedonia cũng không hề phức tạp, các tổ trưởng nhanh chóng hiểu ra, họp xong thì dẫn từng thủ hạ bắt đầu tập luyện.
Làng Tây Hà.
Kể từ khi biết bọn thổ phi mương Quải Tử đang đến, cả làng đã bao trùm trong bầu không khí căng thẳng của chiến tranh sắp xảy ra
Quan Hạ Nhi dẫn Đường Đông Đông và Tiểu Ngọc đi kiểm ra trong làng hết lần này đến lần khác, vì sợ sẽ xảy ra vấn đề ở đâu đó.
Theo thời gian đã tính toán, bọn thổ phi sẽ đến làng Tây Hà vào khoảng giờ thân, nhưng đợi đến giờ dậu và mặt trời đã gần xuống núi mà bọn thổ phỉ vẫn chưa đến.
Cái không biết mới là đáng sợ nhất, Quan Hạ Nhi sợ bọn thổ phỉ sẽ đánh tới, càng sợ hãi hơn là biết rõ bọn thổ phi sẽ tới, nhưng mãi vẫn không tới
Nhưng lúc này ngoài làng toàn là thổ phỉ, nhóm trinh sát vào không được, thám tử trong làng cũng không ra được.
Tin tức được truyền đi thường xuyên, tất cả chim bồ câu đưa của thám tử đưa ra ngoài cũng đều thả quay về hết.
Nói cách khác, bây giờ làng Tây Hà giống như mù điếc, thậm chí kẻ địch ở đâu cũng không biết.
Quan Hạ Nhi muốn hỏi Tiếu Ngọc một chút xem có phải là tin tình báo sai, hay là bọn thố phỉ đã chạy đi nơi khác.
Nhưng từ giữa trưa, cô đã ở cạnh Tiểu Ngọc, nếu cô. không biết thì có lẽ Tiểu Ngọc cũng không biết.
"Chẳng lẽ bọn thổ phỉ đang định đợi sương mù xuất hiện mới tấn công?" Đường Đông Đông suy đoán.
"Rất có thể" Quan Hạ Nhi nghe vậy thì nhíu chặt mày.
Bây giờ trời vẫn chưa tối, sương mù đã dày đặc, tới đêm rồi thì chắc chân sẽ giống như đêm qua.
Điều này rất bất lợi cho phía làng Tây Hà
Một khi sương mù dày đặc tràn ngập trong không khí, thì thậm chí sẽ không thể nhìn thấy kẻ địch ở đâu, mà những chiếc nỏ và máy bản đá hạng nặng cũng chẳng khác gì đồ trang trí
Các nhân viên hộ tống cũng không có cách nào bày trận để chống cự, chỉ có thể xé chẫn thành lẻ để chỉ viện cho các nơi khác nhau, mà chuyện này sẽ làm giảm đáng kể hiệu quả chiến đấu của các nhân viên hộ tống.
"Tiếu Ngọc, cô phải nghĩ cách tìm hiểu xem bọn thố phỉ mương Quải Tử này đang ở đâu!"
Quan Hạ Nhi nói: "Nếu họ thực sự có ý định làm vậy, chúng ta cũng không thể không thể nấm chờ bị đánh!”. Thách 𝘁há𝙣h 𝘁ìm được [ 𝘁𝘳𝑢m𝘁𝘳𝑢ye𝙣﹒𝖵N ]
"Hạ Nhi, tỷ chuẩn bị ra ngoài làng sao?" Đường Đông Đông cau mày nhắc nhở: "Tỷ phải suy nghĩ kỹ, rời khỏi làng thì dễ, nhưng nếu lỡ rơi vào bẫy của bọn thổ phỉ thì khó mà quay. lại!
Hiện giời ở làng Tây Hà cũng không còn nhiều nhân viên hộ tống và nam công nhân, cách tốt nhất là dựa vào công sự của làng để phòng thủ