Xuyên Không Tới Vương Triều Đại Khang

chương 2294: cẩn thận

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Kim Xuyên gần sông Gia Lăng, Tây Xuyên gần sông Kim Mã, một nhánh của sông Mân, cuối cùng cả hai cũng sẽ hợp vào dòng chính của Trường Giang, Trấn Viễn số hai gặp phải quân Uy Thắng cũng không lạ.

Điều kì lạ chính là dựa vào lời nói của Khánh Mộ Lam, lúc cô ấy rời đi, quân Uy Thăng vẫn còn ở bờ sông Kim Mã chờ thuyền chở lương thực vận chuyển, mà sông Kim Mã ở thượng nguồn, sông Gia Lăng ở hạ nguồn, theo lý mà nói thì quân Uy Thắng hẳn phải ở phía sau Kim Phi mới đúng, sao lại chạy đến trước mặt rồi?

Kim Phi đứng dậy chạy tới trước boong thuyền, quả nhiên thấy trên mặt sông phía trước có một đội thuyền.

Y cầm kính viễn vọng lên nhắm vào ngay lá cờ lớn trên cột buồm để nhìn, thực sự là cờ của quân Uy Thắng.

"Phái ca-nô đi qua nhìn thử!"

Kim Phi nhắc nhở: "Cẩn thận người của Tương vương giả mạo quân Uy Thắng, bảo các huynh đệ trên ca-nô chú ý."

Chuyện kiểu này không phải chưa từng xảy ra.

Bây giờ thủy tặc hoành hành, có một ít thuyền buôn vì muốn tránh bị thủy tặc quấy rầy, bèn treo cờ đen của Tiêu cục Trấn Viễn lên.

Thuyền buôn có thể nghĩ ra cách này, thủy quân của Tương vương chắc chắn cũng có thể nghĩ đến.

Biết cẩn thận thì sẽ giữ được thuyền đến vạn năm.

Chỉ chốc lát sau, hai chiếc ca-nô dò đường ở trước mặt tăng tốc lái về đội thuyền phía trước.

Nữ binh lính trên boong cũng tạm ngừng tập luyện, chạy đến bên cạnh cung nỏ hạng nặng và xe băn đá, đã chuẩn bị tinh thần chiến đấu.

Nhưng cũng không lâu sau, Kim Phi bỗng thấy chiếc ca-nô quay trở lại, bên trên còn có thêm hai người nữa, chính là Trần Phượng Chí ở tiểu đoàn Thiết Hổ, và Ngụy Đại Đồng ở Cục vận tải, Ngụy Đại Đồng còn đeo một chiếc hộp màu đen trên lưng, khá dài, nhìn như hộp kiếm của hiệp khách vậy.

Thấy Kim Phi, Trần Phượng Chí bèn vẫy tay chào hỏi Kim Phi từ xa.

Kim Phi xua tay, ra hiệu cho các nữ công nhân thu lại cung nỏ hạng nặng và xe bắn đá.

Trần Phượng Chí cũng tới rồi, chắc chắn là quân Uy Thắng, không còn nghi ngờ gì nữa.

Ca-nô chạy một vòng phía sau Trấn Viễn số hai, sau đó đã đuổi kịp thuyền lớn, từ từ tiến đến gần.

Thiết Chùy ném thang dây xuống, Trần Phượng Chí và Ngụy Đại Đồng leo thang dây lên thuyền.

"Tiên sinh, cuối cùng cũng gặp lại ngài rồi!" Trân Phượng Chí thấy Kim Phi, tỏ ra cực kì kích động.

Ban đầu tiểu đoàn Thiết Hổ bị cướp mất dãy núi Mỏ Vịt, tiêu cục Trấn Viễn đã giúp bọn họ đoạt lại.

Sau đó anh ta lại tham dự chiến dịch dốc Đại Mãng với Kim Phi, thấy tận mắt Kim Phi lấy ít thắng nhiều, được coi như một người hâm mộ của Kim Phi.

Đáng tiếc là sau chiến dịch dốc Đại Mãng, Kim Phi cũng không đi đến Tây Xuyên nữa, Trần Phượng Chí lại là lão đại của tiểu đoàn Thiết Hổ, không thể tự ý bỏ bê chức vụ, hai người cũng chưa từng gặp lại.

Thật ra thì lần này Khánh Hâm Nghiêu muốn để tiểu đoàn Thiết Hổ ở lại Tây Xuyên, nhưng Trần Phượng Chí nghe nói anh †a không được đi, nhất quyết dẫn một đám binh lính theo xin ra trận, Khánh Hâm Nghiêu sợ Kim Phi và Cửu công chúa sau khi biết sẽ suy nghĩ nhiều, chỉ có thể đáp ứng yêu cầu của Trần Phượng Chí.

Vì thế Mạnh Thiên Hải còn nghiêm khắc mắng Trần Phượng Chí một trận, bảo anh ta sau này cẩn thận Khánh Hâm

Nghiêu gây khó dễ.

Nhưng Trần Phượng Chí căn bản không lo lắng.

Anh ta dốc sức cho Khánh Hâm Nghiêu lâu như vậy, cũng coi như đã không làm trái lời trăn trối lúc lâm chung của cha anh ta.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio