Trừ điều này ra, quyền tài chính thuộc sở hữu của Kim Phi cũng không nằm trong tay Cửu công chúa, mà nằm trong tay Đường Tiểu Bắc.
Tất cả thu nhập của thương hội Kim Xuyên, cùng với chiến lợi phẩm trong quá trình phân chia ruộng đất của bọn cường hào địa chủ mà tiêu cục Trấn Viễn thu hoạt được, đều phải được tổng hợp lại ở chỗ của Đường Tiểu Bắc trước, sau đó Đường Tiểu Bắc sẽ giao báo cáo lại cho Cửu công chúa.
Cửu công chúa muốn dùng tiền, cũng phải hỏi Đường Tiểu Bắc.
Súng và túi tiền đều năm trong tay Kim Phi, Cửu công chúa cũng chi năm quyền hành chính mà thôi.
Thật ra Cửu công chúa cũng biết rõ chuyện này, nhưng trước mắt cô ấy không có ý định tranh giành, bởi vì cô ấy biết, cô ấy làm vậy Kim Phi sẽ không vui, hiểu được tất cả những gì mình có được bây giờ đều là Kim Phi cho cô ấy, Kim Phi có thể để cô ấy làm hoàng đế, cũng có thể kéo cô ấy xuống khỏi vị trí này.
Nếu như là Cửu công chúa của lúc trước, có thể cô ấy sẽ nảy ra suy nghĩ tranh giành với Đường Tiểu Bắc, Trương Lương, nhưng chịu sự ảnh hưởng của Kim Phi, đặc biệt là sau khi được nhìn thấy quả địa cầu và bản đồ thế giới, biết được thế giới này rộng lớn mênh mông, Cửu công chúa đã thay đổi mục tiêu theo đuổi của mình.
Vị trí bây giờ mà cô ấy theo đuổi không chỉ là nữ đế đầu tiên của Đại Khang, mà còn là vị hoàng đế lưu danh ngàn đời của Đại Khang.
Cô ấy muốn Đại Khang trở thành đất nước có lãnh thổ rộng lớn hơn bất kỳ đất nước nào trong lịch sử, trở thành đất nước vĩ đại nhất trên thế giới này.
So với suy nghĩ này, việc tranh quyền với các đại thần trong triều, rõ ràng là nhỏ nhặt hơn nhiều.
Hơn nữa Cửu công chúa từ nhỏ đã tiếp nhận sự giáo dục của hoàng gia, am hiểu về cách chỉ huy người khác, chỉ cần Đường Tiểu Bắc và Trương Lương làm tốt công việc của mình, ban cho bọn họ một chút quyền lực cũng là chuyện nên làm.
Cô ấy không cần khống chế bọn họ, chỉ cần giữ vững quan hệ tốt đẹp của mình và Kim Phi là được.
Cho nên tới tận bây giờ Cửu công chúa không bao giờ đi ghen tuông với Đường Tiểu Bắc và Quan Hạ Nhi, ngược lại còn chung sống hết sức hòa hợp với hai người họ, đối xử với Bắc Thiên Tâm và Nhuận Nương mặc dù có phần lạnh nhạt hơn, nhưng vẫn luôn cho lịch sự với hai người.
Đây cũng là điểm thông minh của Cửu công chúa, nhanh chóng nhìn ra bản chất, bắt được điểm mấu chốt.
Cửu công chúa lại nhìn Kim Phi sâu sắc, sau đó quay người đi về đài điểm tướng.
Khi đi ngang qua Thiết Chùy, bèn nháy mắt với anh ta.
Đêm hôm qua, sau khi Cửu công chúa quay về từ sân khấu, đã đến tìm Thiết Chùy một phen, len lén dặn dò anh ta, nếu có gặp nguy hiểm, bất kể phải sử dụng biện pháp nào, cũng phải bảo vệ an toàn cho Kim Phi trước tiên.
Thiết Chùy vội và giơ tay phải đập vào ngực mình một cái, †ỏ ý thần biết rồi.
Lúc này dưới sự dìu dắt của Châu Nhi, Cửu công chúa đã leo lên đài điểm tướng cao.
Bây giờ trời vẫn sáng choang, mặt trời từ sau ngọn núi hiện ra sáng chói.
Vừa hay có một tia sáng chiếu đúng vào vị trí của Cửu công chúa, bao phủ cả người cô ấy trong hào quang, thể hiện rõ vẻ thánh khiết mà uy nghiêm của cô ấy.
Người dân đến đưa tiễn vốn đang thì thầm nói chuyện, phát hiện Cửu công chúa đã leo lên đài điểm tướng, xung quanh bèn dần yên tĩnh.
Tất cả mọi người đều ngẩng đầu, dồn ánh mắt về phía Cửu công chúa đang đứng trên đài cao.
Sau lưng Cửu công chúa, là một hàng cờ hiệu.
Ở giữa dĩ nhiên là cờ rồng của Cửu công chúa, sau đó là cờ thống soái thêu một chữ “Kim” của Kim Phi, sau đó là cờ đen của tiêu cục Trấn Viễn, quân kỳ Trấn Viễn, cùng với quân kỳ của quân Uy Thắng đại diện cho tiểu đoàn Thiết Hổ.
Trừ những lá cờ này ra, còn có quân kỳ của quân Nương tử núi Thiết Quán, đang cùng tung bay trong gió với những lá cờ kia.
Lúc trước nữ công nhân núi Thiết Quan vẫn chưa có biên chế, cái gọi là quân Nương tử nhà họ Kim chỉ là cách gọi kính trọng của người dân đặt cho họ, không phải phiên hiệu chính quy.
Bây giờ cờ của quân Nương tử xuất hiện ở tây, thể hiện Cửu công chúa đã thừa nhận vị thế của họ.
Điều này khiến cho người dân xung quanh không khỏi nhìn về đội hình quân Nương tử đang đứng ở kia.