Xuyên Không Tới Vương Triều Đại Khang

chương 2725: sao các ngươi lại bỏ chạy?

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Người thuần hóa chim ưng, cũng được sự bảo vệ của Ngự Lâm Quân cưỡi ngựa phóng nhanh về phía tường thành phía bắc.

Tốc độ của chim ưng nhanh hơn ngựa chiến rất nhiều, những người thuần hóa chim ưng còn chưa chạy ra khỏi doanh trại là chim ưng đã bay qua tường thành phía bắc, lao về phía khinh khí cầu.

Sau đó, những người lính đang thủ thành của Tương vương nhìn thấy bốn đốm lửa trên không trung, vài giây sau, một tiếng nổ dữ dội vang vọng bên tai họ.

Sau đó qua mấy giây, phía dưới đốm lửa xuất hiện mấy người nhảy dù.

Toàn bộ tường thành phía bắc đều rơi vào im lặng, sau đó lại lâm vào hỗn loạn.

Dù ở rất xa nhưng họ không nhìn thấy con chim ưng bị nổ chết mà chỉ nhìn thấy nhân viên hộ tống nhảy dù.

Hơn nữa ngoại trừ bốn khinh khí cầu phát nổ kia, thì không có cái khinh khí cầu và phi thuyền nào khác rơi xuống!

Không chỉ vậy, bọn họ còn nhìn thấy ba chiếc phi thuyền vốn đang nấp ở phía sau đột nhiên bay cao lên, vượt qua khinh khí cầu phía trước rồi tăng tốc bay về phía thành Tương vương.

Đến lúc này kẻ ngốc cũng hiểu được chuyện gì đang xảy ral

Quân Tương vương không khỏi nghĩ tới nỗi sợ hãi bị phi thuyền và khinh khí cầu chỉ phối!

Sau một lúc, tường thành phía bắc đã hoàn toàn hỗn loạn.

Vốn quân của Tương vương đã không phải là một đội quân có kỷ luật, và những người lính phụ trách thủ thành đều là những người lót đế để tồn tại.

Nếu không cũng sẽ không làm chuyện thủ thành khổ sở này vào mùa đông.

Kỹ năng lớn nhất của họ là tống tiền thương nhân và người dân ra vào thành, nếu thực sự có đánh nhau, bọn họ sẽ còn chạy nhanh hơn ai hết.

Dày đặc binh lính của Tương vương phớt lờ tiếng hét của thống đốc, mà ùa chạy về phía cầu thang.

Sau đó, binh lính của thống đốc thấy mình không thể ngăn cản được cũng dứt khoát chạy xuống theo.

Khi những người thuần hóa chim ưng Đông Man lao tới tường thành phía bắc, đã không thể nào tìm được đường đi lên, trái lại còn bị binh lính Tương vương chen chúc nhau làm cho ngã xuống.

Cuối cùng, vẫn là đội trưởng Ngự Lâm Quân đi theo tới đây chém hai binh phủ mới ổn định tình hình được.

"Sao các ngươi lại bỏ chạy?"

Tiểu đội trưởng túm cổ áo một người lính hỏi: "Tiếng nổ vừa rồi là sao?"

"Tiêu cục Trấn Viễn dùng khinh khí cầu nổ chết Hải Đông Thanh. Đại nhân, ngài mau chạy đi, nếu không khi khinh khí cầu bay tới rồi chúng ta sẽ không thể trốn thoát!"

Binh phủ hét lên một tiếng, sau đó thoát khỏi sự lôi kéo của đội trưởng, quay người bỏ chạy.

Tiểu đội trưởng không đuổi theo binh phủ mà đứng sững sờ tại chõ, trong đầu toàn là những gì binh phủ vừa nói.

Để có thể trở thành tiểu đội trưởng của Ngự Lâm Quân, hắn cũng có xuất thân từ một gia đình quân nhân, nên hắn biết rất rõ nếu những gì binh phủ kia vừa nói là sự thật thì hậu quả sẽ nghiêm trọng đến mức nào!

"Mau đi thông báo với thống lĩnh, không thể đưa Bệ hạ đến nơi trú ẩn, mà nói thống lĩnh đưa Bệ hạ ra khỏi thành ngay lập tức!"

Tiểu đội trưởng gọi một thuộc hạ tới gầm lên giận dữ: "Nhất định phải nhanh lên!"

Người lính này cưỡi ngựa chạy đi, tiểu đội trưởng lại lao tới hét lên với một người lính khác: "Lập tức quay lại thông báo trong doanh trại rằng Hải Đông Thanh đã bị tiêu cục Trấn Viễn nổ chết, cho mọi người lập tức sơ tán khỏi doanh trại và mau trốn đi!"

Phi thuyền sắp bay vào thành, và tất nhiên Ngự Lâm Quân là mục tiêu tấn công đầu tiên nhưng mọi người đều biết rằng tiêu cục Trấn Viễn không làm hại dân thường, nên cách duy nhất để sống sót là chia nhỏ Ngự Lâm Quân ra xé chăn thành lẻ, lẩn trốn vào nhà dân thường.

Phải nói là tiểu đội trưởng phản ứng rất nhanh nhạy nhưng đáng tiếc là hắn đã đến quá muộn.

Hai người lính còn chưa chạy xa thì chiếc phi thuyền đầu tiên đã bay trên đỉnh đầu bọn họ!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio