Trận chiến ở dốc Đại Mãng được coi là trận chiến nổi tiếng của tiêu cục Trấn Viễn.
Trước đó, tiêu cục Trấn Viễn chỉ là một tiêu cục dân dã, nhiệm vụ hàng ngày là hộ tống và vận chuyển hàng hóa, trong thâm tâm rất nhiều người cảm thấy sức chiến đấu của bọn họ không bằng quân đội chính quy.
Thông qua trận chiến ở dốc Đại Mãng, tiêu cục Trấn Viễn đã chứng minh được sức chiến đấu của bọn họ.
Trong trận chiến đó, Kim Phi đã dẫn đầu chỉ có vài nghìn người của tiêu cục Trấn Viễn, gắng gượng tiêu diệt hàng chục nghìn binh lính tinh nhuệ ở cao nguyên do Đan Châu lãnh đạo.
Tiêu cục Trấn Viễn đánh một trận thành danh, và chiến đội áo giáp đen cũng gây tiếng vang lớn.
Thật ra, trước khi chiến đội áo giáp đen trở nên nổi tiếng, đại đội đột kích do Đại Tráng và Hầu Tử chỉ huy đã nhiều lần đánh bại kẻ thù ở núi Mao Nhị, và giải cứu binh lính tinh nhuệ Tây Xuyên do Mạnh Thiên Hải lãnh đạo, đặt cơ sở cho chiến thắng sau này ở dốc Đại Mãng.
Trận chiến đó cũng là trận chiến mà Đại Tráng tự hào nhất, lần này Nathan coi như đã tâng bốc anh ta đúng chỗ.
“Đâu có, đều là hư danh mà thôi!"
Đại Tráng khiêm tốn nói, nhưng trong lòng lại vô cùng vui vẻ, nhìn Nathan cũng dễ chịu hơn trước.
Tuy nhiên, Đại Tráng không quên chính sự, sau khi Nathan đi xuống, anh ta vội vàng thu lại chiếc dù, gấp lại và nhét vào túi dù.
Các cựu chiến binh khác cũng từ khắp nơi đến đây.
Chờ sau khi tất cả mọi người tập hợp lại, đội do Đại Tráng dẫn đầu, đi tới một thung lũng.
Hầu hết các ngọn núi ở phía Tây Bắc đều hiểm trở, chẳng hạn như dấy núi Thái Hành, khắp nơi đều là vách đá dựng thẳng đứng, thung lũng cũng nhiều.
Hầu hết các ngọn núi ở Xuyên Thục đều có dạng thung lũng, có nhiều sườn núi và cây cối hơn so với núi Thái Hành.
Nhưng nơi Đại Tráng chọn lại chính là một thung lũng.
Hai bên là núi cao dựng thẳng đứng, ở giữa chỉ có một con đường rộng ba bốn trượng.
Từ bên dưới thung lũng nhìn sang, bầu trời giống như một đường thẳng.
Sau khi đến thung lũng, Đại Tráng ra hiệu, các đội ngay lập tức dựa theo nhiệm vụ trước đó, bắt đầu hành động.
Có người dọc theo đường núi leo lên thung lững, cũng có người mang rương xuống thung lũng, sau đó lấy ra các linh kiện khác nhau và nhanh chóng lắp ráp vũ khí.
Trong toàn bộ thung lung, chỉ có hai người Đại Tráng và Nathan là nhàn rỗi. Nathan lớn lên trên lưng ngựa, mặc dù không quen thuộc lắm với đội hình chiến đấu của Trung Nguyên nhưng vẫn có thể nhận ra rằng Đại Tráng đang lên
kế hoạch phục kích kẻ thù ở đây.
Thung lũng này quả thực là một địa điểm phục kích rất tốt, nếu sớm chuẩn bị trước thì chỉ cần ít người là đã có thể phong tỏa được thung lũng này.
Nhưng điều khiến Nathan bối rối là quân Dã Lang đã đi qua, ở đây Đại Tráng đang âm mưu phục kích ai?
Nghĩ tới đây, Nathan không nhịn được đi tới gần đá bên bờ, nhìn xuống phía dưới thung lũng.
Ở bên dưới thung lũng, các cựu chiến binh đã lắp ráp một vài cung nỏ hạng nặng và máy bắn đá di.
Nhìn về hướng cung nỏ hạng nặng và máy bản đá đang chĩa vào, Nathan hơi nheo mắt lại.
Hướng mà cung nỏ hạng nặng và máy bắn đá nhắm tới rõ ràng là hướng hiện tại của quân Dã Lang.