Trong phòng họp của viện Khu Mật, Kim Phi và Cửu công chúa ngồi ở ghế chủ toạ, còn Trương Lương, Tiểu Ngọc, Thiết Thế Hâm và một số quan chức cấp cao ngồi bên dưới. Hàn Phong ở bên ngoài bấy lâu nay cũng bị Kim Phi gọi về. "Hôm nay ta triệu tập mọi người tới họp là vì Bệ hạ và ta đã vạch ra kế hoạch tác chiến, muốn mọi người cùng thảo luận”. Kim Phi đi thẳng vào vấn đề, mở bản đồ và bắt đầu giải thích kế hoạch của mình. Những người có thể tham dự cuộc họp này đều là những lãnh đạo cấp cao của chính quyền Xuyên Thục. Tuy nhiên, Kim Phi chỉ nói với Cửu công chúa và Trương Lương về kế hoạch chi tiết. Những người khác chỉ biết rằng Kim Phi đã gọi Trương Lương lại và điều động các nhân viên hộ tống kì cựu thì chắc chắn sắp có đợt ra quân lớn, nhưng cả Thiết Thế Hâm và Tiểu Ngọc đều không biết kế hoạch cụ thể. Chỉ có Hàn Phong nghĩ đến nhiệm vụ trước đó Cửu công chúa giao cho anh ta nên mơ hồ có chút suy đoán. Thiết Thế Hâm, Tiểu Ngọc và các đại thần thực chất đều đoán già đoán non về kế hoạch của Kim Phi, nhưng không ai ngờ rằng y lại điên rồ đến mức muốn chiếm đánh hơn chục cứ điểm dọc bờ sông Hoàng Hà. "Thưa Bệ hạ, việc này có quá mạo hiểm không?" Với tư cách là người đứng đầu viện Khu Mật, Thiết Thế Hâm là người đầu tiên đặt ra câu hỏi: "Bây giờ Trung Nguyên vẫn còn hỗn loạn. Liệu việc chúng ta làm như vậy có khiến các thế lực phân tán hợp lại với nhau để chống lại chúng ta không?" Kim Phi không trả lời câu hỏi của Thiết Thế Hâm mà quay đầu nhìn Trương Lương: "Lương ca, huynh trả lời câu hỏi của Thiết đại nhân được không?" Hiện tại dù Trương Lương có không trả lời thì những người có mặt đều đã hiểu Kim Phi có ý gì. Trương Lương lên tiếng: "Xin Bệ hạ và tiên sinh hãy yên tâm, cũng xin Thiết đại nhân và các vị đại nhân có mặt ở đây yên tâm, cho dù thế lực của đám địa chủ và quý tộc đó có như thế nào, tiêu cục Trấn Viễn cũng nhất định sẽ hoàn thành nhiệm vụ được giao phó. Ta dùng cái đầu của mình để bảo đảm!" " Trương Lương nói ra lời này, chẳng khác nào hạ quân lệnh, lại còn là quân lệnh cứng rắn nhất. Điều đó chính là muốn nói với những người có mặt không được phép nghi ngờ kế hoạch này. Kim Phi không để bọn họ có thời gian tra hỏi, quay đầu nhìn Hàn Phong: "Hàn đại nhân, huynh đã điều tra hết các kho lương mà ta nhờ huynh điều tra chưa?" "Ta đã điều tra rõ ràng mỗi kho lương có bao nhiêu lính canh, thương nhân buôn ngũ cốc đằng sau là do kẻ nào thao túng, và mỗi kho lương có bao nhiêu ngũ cốc”. Hàn Phong trả lời: "Ta đã sắp xếp xong các thông tin này, nhưng không biết tiên sinh cần sử dụng ngay nên không mang theo, nếu cần ta sẽ quay về lấy ngay”. "Không cần, sau khi cuộc họp kết thúc huynh gửi tư liệu tới cũng được. Bây giờ hãy nói về việc điều động quân đội, làm thế nào để kiểm soát tình hình tại địa phương sau khi chiếm được kho lương và làm thế nào để khôi phục sản xuất càng sớm càng tốt”. Cuộc họp kéo dài từ sáng đến tối, bữa trưa do Nhuận Nương đưa tới cho nên không có ai ra ngoài. Kim Phi phân công nhiệm vụ cho mọi người. Thiết Thế Hâm, Tiểu Ngọc và những người khác cũng hỏi rất nhiều câu hỏi, Kim Phi trả lời từng câu hỏi một. Một ngày sau cuộc họp, những gián điệp đang rình rập xung quanh làng Tây Hà phát hiện ra rằng sân bay làng Tây Hà đột nhiên trở nên đông đúc và nhộn nhịp. Trên thực tế, sân bay làng Tây Hà thường xuyên ở trong tình trạng nhộn nhịp, có rất nhiều phi thuyền đến và đi, nhưng vào mấy ngày này thì có nhiều hơn bình thường. Đặc biệt là số lượng phi thuyền xuất phát nhiều gấp đôi thường lệ. Những gián điệp nhạy bén ngay lập tức nhận ra rằng Kim Phi và Cửu công chúa chắc chắn đã ban bố một mệnh lệnh rất quan trọng nào đó cần được truyền đi nhanh chóng. Vì vậy, bọn chúng đã sử dụng nhiều phương thức khác nhau để điều tra. Đáng tiếc, hiện tại phòng ngự của làng Tây Hà rất chặt chẽ, độ bảo mật của nhiệm vụ này cực kỳ cao, cho nên các gián điệp không thể tìm ra được bất kỳ thông tin hữu ích nào trong thời gian ngắn. Những địa chủ và quý tộc quyền lực đằng sau những gián điệp này rất lo lắng khi biết Kim Phi đã điều động nhiều nhân viên hộ tống kỳ cựu về. Sau khi nhận được tin này, bọn họ càng lo lắng hơn. Các địa chủ và quý tộc này đại diện cho các thế lực cát cứ tại các địa phương, nếu họ lo lắng thì các thế lực đằng sau họ cũng sẽ lo lắng.
Nhất thời, rất nhiều địa phương ở Trung Nguyên và Giang Nam đã nổi sóng ngầm, vô số cặp mắt đang nhìn chằm chằm vào làng Tây Hà.