Tác giả: Cửu Thiên Tuế
Editor: _Bánh Bao Nhỏ
Beta-er: _Tiểu Tỷ Tỷ
Nguyễn Mộ Mộ bất giác trưng ra nửa bên mặt sưng húp của mình về phía Lệ Thâm Bạch, dường như muốn khiến cho Lệ Thâm Bạch đồng tình.
Chỉ là thật đáng tiếc, Nguyễn Mộ Mộ hoàn toàn không ngờ tới cảnh quay hiện tại đúng lúc là cảnh mà nhân vật phản diện của Nguyễn Tiểu Ly tìm mọi cách bắt nạt cô.
Cô đã hoá trang theo kiểu nhếch nhác rồi, bây giờ lại bị Nguyễn Tiểu Ly quăng cho một cái tát đến nỗi sưng to nửa bên mặt, thoạt nhìn chẳng còn tí mỹ cảm gì.
Quả nhiên lúc Nguyễn Mộ Mộ đến gần Lệ Thâm Bạch, trong ánh mắt của Lệ Thâm Bạch hiện lên một tia kháng cự, thân thể cũng lùi về sau một bước.
Thấy Lệ Thâm Bạch phản ứng như vậy, Nguyễn Mộ Mộ lập tức chịu đả kích không nhỏ.
Đúng lúc này, giọng nói của đạo diễn lại vang lên lần nữa.
"Chuẩn bị! Bắt đầu!"
Nguyễn Tiểu Ly cong môi, không chút do dự mà giáng thêm một cái tát vào phía bên mặt còn hoàn hảo của Nguyễn Mộ Mộ.
Trong lúc đóng phim, sự chú ý của Nguyễn Mộ Mộ vẫn luôn ở trên người Lệ Thâm Bạch nên đương nhiên không thể tránh được cái tát kia.
Mọi người chỉ nghe thấy một tiếng "chát…" và sau đó Nguyễn Mộ Mộ lại ôm lấy một bên mặt khác của mình.
Lúc này, Lệ Thâm Bạch đang nhíu chặt mày. Vừa nhìn thấy biểu cảm đó của Lệ Thâm Bạch, Nguyễn Mộ Mộ cho là Lệ Thâm Bạch đồng tình với mình, lập tức mở to hai mắt, trong ánh mắt còn chứa cả nước mắt.
"Lệ tổng."
Nhưng khi Nguyễn Mộ Mộ dứt lời, Lệ Thâm Bạch lại không quát to với Nguyễn Tiểu Ly như cô suy nghĩ, cũng không bước đến an ủi cô mà là dùng ánh mắt có phần bất mãn nhìn về phía cô.
"Cô diễn viên này bị làm sao vậy?"
"A." Nguyễn Mộ Mộ nghe thấy lời này, bàn tay đang ôm lấy mặt cũng không kịp buông ra, cứ như vậy mà trợn to mắt nhìn Lệ Thâm Bạch.
"Cô rốt cuộc có hiểu rõ kịch bản không? Tiếp theo nên diễn thế nào? Chẳng lẽ còn muốn tôi dạy cô ư?"
Lúc này không cần người khác nhiều lời, ai sáng suốt đều có thể nhìn ra Lệ Thâm Bạch rất bất mãn đối với biểu hiện sau khi bị tát của Nguyễn Mộ Mộ.
Đạo diễn vẫn luôn nhìn máy quay ở bên cạnh cũng phản ứng lại rất nhanh: "Nguyễn Mộ Mộ, rốt cuộc cô bị gì vậy? Chẳng lẽ cô muốn vì một mình cô mà ảnh hưởng đến tiến độ của cả đoàn phim sao?"
Đến nước này, Nguyễn Mộ Mộ cũng không dám dùng ánh mắt đáng thương nhìn Lệ Thâm Bạch nữa, cô vội vàng che lấy mặt mình rồi gật đầu đảm bảo: "Đạo diễn, hãy cho tôi thêm một cơ hội, tôi lập tức điều chỉnh ngay."
Sau đó, Nguyễn Tiểu Ly đều dùng chiêu này để đối phó Nguyễn Mộ Mộ và tất cả đều bị Lệ Thâm Bạch thu hết vào mắt, nhưng hắn lại không nói một lời nào. Trái lại là sau mỗi lần Nguyễn Mộ Mộ bị đánh, Lệ Thâm Bạch đều có thể chỉ ra chỗ không ổn của cô.
Trong tình huống thế này, Nguyễn Tiểu Ly cảm thấy tâm trạng của mình rất tốt, ngay cả khi quay phim cũng phát huy hơn bình thường. Vốn dĩ tiến độ quay phim đã bị ảnh hưởng bởi Nguyễn Mộ Mộ cũng đã được kéo trở lại dưới sự nỗ lực của Nguyễn Tiểu Ly.
Trong khoảng thời gian ngắn, Nguyễn Tiểu Ly được đạo diễn khen không dứt miệng, người trong đoàn phim tự nhiên cũng có thiện cảm với cô nhiều hơn vài phần, dù sao thì chẳng có mấy ai thích tăng ca cả.
Cho đến sau khi diễn xong cảnh quay ngày hôm nay, Nguyễn Tiểu Ly cảm thấy tâm trạng của mình hết sức vui sướng, vì thế lúc nhìn Lệ Thâm Bạch, sắc mặt của cô cũng tốt hơn nhiều.
Sau lần Lệ Thâm Bạch chỉ đạo cho Nguyễn Tiểu Ly này, không biết hắn đã tìm được lạc thú hay là cảm thấy Nguyễn Tiểu Ly thật sự cần hắn chỉ bảo.
Thời gian quay phim tiếp đó, hễ Lệ Thâm Bạch xuất hiện ở đoàn phim thì sẽ bước qua chỉ dẫn một vài điều cho Nguyễn Tiểu Ly.
Tình hình này cứ thế tiếp diễn và cốt truyện gốc cũng theo đó mà lại lần nữa lệch xa tít tắp.
Trong cốt truyện là khi Lệ Thâm Bạch đến đoàn làm phim và nhìn thấy kỹ thuật diễn của Nguyễn Mộ Mộ không tệ, thêm nữa Nguyễn Mộ Mộ còn là nữ chính của thế giới này, nên mỗi ngày trôi qua Lệ Thâm Bạch sẽ không ngừng tăng thêm đất diễn cho Nguyễn Mộ Mộ.
Thế nhưng từ khi Nguyễn Tiểu Ly xuất hiện, giữa cô và Lệ Thâm Bạch giống như sinh ra một loại ăn ý không cách nào nói rõ và cốt truyện cũng cứ thế lệch hẳn khỏi quỹ đạo.
Thực tế là kỹ thuật diễn của Nguyễn Tiểu Ly hoàn toàn ăn đứt Nguyễn Mộ Mộ.
Vốn dĩ Nguyễn Mộ Mộ có thể được xem là một người mới có biểu hiện không tệ, nhưng do bị Nguyễn Tiểu Ly kích thích, nhìn người mình một lòng muốn gả mỗi ngày đều ở cùng một chỗ với Nguyễn Tiểu Ly, thế là diễn xuất của Thẩm Mộ Mộ càng ngày càng kém, tạo nên sự tương phản rõ rệt với Nguyễn Tiểu Ly.
Nguyễn Tiểu Ly thể hiện vai phản diện trong phim thành một nhân vật vừa đáng thương vừa đáng ghét, có thể khiến mọi người hận cô đến nghiến răng nhưng cũng đồng thời vì cô mà rơi lệ.
Với tình hình đó, Lệ Thâm Bạch bắt đầu tăng thêm đất diễn cho Nguyễn Tiểu Ly.
"Lệ tổng, chuyện này có chút không ổn thì phải? Đất diễn của tôi sắp bằng nữ chính luôn rồi." Sau khi Nguyễn Tiểu Ly đọc kịch bản mới, cô nhướng mày nhìn Lệ Thâm Bạch.
"Chẳng có gì là không ổn cả. Diễn xuất của cô không tệ, mà nhân vật này lại rất được ưa thích, cô cứ dựa theo kịch bản mà diễn là được." Lệ Thâm Bạch bày ra vẻ mặt giải quyết việc chung.
Sau khi suất diễn của Nguyễn Tiểu Ly tăng lên, tự nhiên địa vị của cô cũng thuận nước đẩy thuyền mà lên cao, trong khoảng thời gian ngắn đã ngang hàng với nữ chính. Và tất nhiên, bộ phim này là do Lệ Thâm Bạch đầu tư, hơn nữa kịch bản cũng là do Lệ Thâm Bạch viết, cho nên hành động lần này của hắn cũng chẳng có ai dám ý kiến.
Mặc dù Nguyễn Mộ Mộ không cam lòng nhưng cũng chỉ có thể ở một bên nhìn Nguyễn Tiểu Ly tỏa sáng rực rỡ.
Sau hơn hai tháng Nguyễn Tiểu Ly và Lệ Thâm Bạch ở chung một cách gián đoạn, bộ phim họ đang quay cuối cùng cũng đóng máy.
"Thời gian này mọi người đã vất vả rồi. Tối nay chúng ta sẽ tổ chức tiệc đóng máy, lúc đó mọi người đều phải tới đấy."
Mọi người vừa nghe được bộ phim đã đóng máy, lập tức ai nấy cũng reo hò phấn khích. Sau mấy tháng vất vả quay phim, rốt cuộc bây giờ bọn họ có thể nghỉ ngơi một khoảng thời gian rồi.
Khi tiệc đóng máy buổi tối diễn ra, một số diễn viên chính của đoàn phim đều có mặt đông đủ, nhưng Nguyễn Mộ Mộ lại không xuất hiện.
Lúc Nguyễn Tiểu Ly phát hiện ra điều này đã không nhịn được mà cong môi, cảm thấy tâm trạng thật sự rất tốt.
"Nguyễn Tiểu Ly, qua ngồi bên này đi." Đạo diễn nhìn thấy Nguyễn Tiểu Ly xuất hiện, vội vàng vẫy vẫy tay với cô.
Nguyễn Tiểu Ly thấy thế cũng không có bất kỳ do dự gì, đi thẳng đến bên cạnh đạo diễn và chào hỏi hắn, sau đó lại nhẹ gật đầu với mọi người, lúc này mới ngồi vào một bên.
Đối với việc Nguyễn Tiểu Ly ngồi ở bên cạnh đạo diễn, thật ra những người khác cũng cảm thấy không có vấn đề gì. Dù sao trong khoảng thời gian này, Nguyễn Tiểu Ly ở trong đoàn làm phim có thể nói là cực kỳ nổi bật, suất diễn cũng ngang ngửa với nữ chính, địa vị của cô tăng lên là chuyện có thể hiểu được.
Chờ đến khi mọi người đã đến đông đủ, vậy mà đạo diễn vẫn không mở miệng nói gì. Ngay lúc mọi người đang khó hiểu nhìn về phía hắn, cửa phòng lại lần nữa bị đẩy ra, thân ảnh mang theo chút hơi lạnh của Lệ Thâm Bạch xuất hiện trước mặt mọi người. Căn phòng vốn đang có phần ồn ào lập tức trở nên yên tĩnh.
"Được rồi, mọi người đều đã đến đông đủ. Tiếp theo, tiệc đóng máy của chúng ta đã có thể chính thức bắt đầu." Thấy không khí trong phòng có chút đóng băng, đạo diễn lập tức chủ động mở lời.
Đạo diễn đã lên tiếng, nam nữ chính lập tức thuận theo đó mà cầm ly mời rượu Lệ Thâm Bạch, cảm ơn hắn trong khoảng thời gian gần đây đã chỉ đạo. Có người khác dẫn đầu làm trước, cảm xúc khẩn trương của mọi người cũng tản đi chút ít, lần lượt tiến lên kính rượu.
Tuy Lệ Thâm Bạch ngồi ở đó thoạt nhìn hết sức lạnh lùng, vẻ mặt vô cảm, nhưng khi được mọi người mời rượu, hắn cũng không chút do dự mà uống một hơi cạn sạch.
"Bộ phim này quay không tệ, sau khi công chiếu có thể sẽ rất hot."