"Bởi vì người nguyện ý làm nghịch tập ít." có chút uể oải nói.
Nghe thấy cho đáp án, Cố Thiển Vũ triệt để xù lông.
Thảo, liền biết nàng bị hệ thống hố.
Vì mao người làm nghịch tập ít? Mỗi ngày đều muốn đối mặt Quý Sóc Tống Ngọc Trí bệnh tâm thần, ai làm ai biết là cái gì cảm thụ.
"Ta cũng không nguyện ý làm nhiệm vụ nghịch tập, vội vàng huỷ bỏ hệ thống khóa lại cho ta." Cố Thiển Vũ lành lạnh nói.
"Cũng bởi vì người nguyện ý ít, cho nên hiện tại là cưỡng chế, không thể huỷ bỏ." nghĩa chính ngôn từ cự tuyệt.
"..." Cố Thiển Vũ: "Nếu là cưỡng chế, vậy tại sao người làm nhiệm vụ nghịch tập người vẫn ít?"
"(╥╯^╰╥) bởi vì nguyện ý làm nghịch tập hệ thống ít." .
Cố Thiển Vũ: "......"
Đến hệ thống đều ghét bỏ nhiệm vụ nghịch tập, có thể nghĩ nhiệm vụ này có bao nhiêu bực mình.
"Vậy ngươi làm sao trở thành hệ thống nghịch tập?" Cố Thiển Vũ nhíu mày.
"(,,??.??,,) ta là bị buộc." thập phần ủy khuất nói.
Cố Thiển Vũ: "......"
Ngươi mẹ nó bị người ép, ngươi liền muốn ép lão nương?
Cố Thiển Vũ thật không biết nên nói cái gì, nàng biết được chân tướng, nước mắt kém chút chảy xuống.
Cố Thiển Vũ lau một cái mặt, triệt để không nghĩ phản ứng , nàng để cho người lên tiếng gọi cho Hình bộ, để bọn họ hảo hảo "chiêu đãi" Tả Nghiêm.
Nếu như thế giới này có Mãn Thanh thập đại cực hình, nàng hi vọng có thể đem những hình cụ này đối với Tả Nghiêm dùng mấy lần.
[ THẬP ĐẠI KHỐC HÌNH MÃN THANH
Bác Bì (Lột da): Hạ đao từ xương sống, một đao làm phần da và lưng toát ra thành hai phần, chậm rãi dùng đao tách làn da và cơ bắp ra giống như hình ảnh “hồ điệp triển sí”. Khó nhất là đối với kẻ mập, vì giữ làn da và cơ bắp còn một lớp mỡ người, không dễ tách.
Yêu Trảm (Chém eo): Yêu trảm là hình phạt dùng rìu từ eo chém thân đứt phạm nhân làm hai đoạn.
Xa Liệt (Ngũ mã phanh thây): Đem đầu người và tứ chi phân biệt cột vào năm xe ngựa hướng ra năm hướng khác nhau ra sức kéo, khiến thân phạm nhân đứt thành sáu phần. Có khi Xa Liệt khoog cần dùng xe ngựa, chỉ cần cột vào trâu bò hoặc ngựa, nên còn gọi Ngũ ngưu phanh thây, ngũ mã phanh thây.
Câu Ngũ Hình: Đây là hình phạt đem đầu, chân, tay, đôi mắt và đôi tai cắt ra ghép lại, gọi là “Đại tá bát khối”. Thông thường sẽ là giết chết phạm nhân trước mới thi hành hình phạt này.
Lăng Trì: Đúng như dân gian truyền nhau là “thiên đao vạn quả”, dùng tổng cộng đao, hơn nữa nhất đỉnh phải ở đao cuối cùng, tức đao thứ mới để phạm nhân chết mới là Lăng trì
Ải Thủ (Treo cổ đầu): Dùng dây cung treo cổ đến chết. Đêm cung tròng lên cổ phạm nhân, dây cung hướng phía trước, phạm ở mặt sau bắt đầu xoay tròn trương cung đó, cung càng chuyển càng chặt, khí của phạm nhân liền càng ngày càng ít, cuối cùng rốt cuộc tắt thở.
Phanh Chử (Nấu): Phanh chử là một hình thức nấu người sống đến chết. Dùng một cái nồi lớn, sắp đồ ăn vào nấu chín, sau đó cho phạm nhân vào nồi, đồng thời xối từng gáo nước canh vào phạm nhân đến khi chín chết.
Cung Hình: Cung hình đối nam nữ đều có hình phạt, đối nam là thiến của quý, đối nữ tương đối phức tạp hơn.
Ngoạt Hình: Ngoạt Hình là loại khổ hình chỉ phạt chém chân trái, chân phải hoặc đôi chân của phạm nhân.
Sáp Châm (Cắm châm): Sáp Châm là một loại khổ hình, chỉ dùng kim chỉ hoặc các loại vật sắc nhọn đâm vào móng tay hoặc là các vị trí khác trên cơ thể. Người chịu khổ hình sẽ đau đến trùy tâm thứ cốt.
Hoạt Mai (Chôn sống): Đem người sống thẳng tắp chôn xuống đất chỉ lộ ra cái đầu sau đó bắt đầu làm nhục. Hoặc là hình thức thường dùng trong số đông phạm nhân, trước tiên đào một cái hố sau đó đẩy toàn bộ phạm nhân xuống hố, chôn sống.
Trấm Độc (Rượu độc): Uống rượu có độc dẫn đến độc hại thân vong. Rượu độc thường dùng trong tình huống ban tử và được xem là một hình phạt có tính nhân đạo nhất trong các loại khổ hình.
Côn Hình: Côn hình tức cọc gỗ hình, ở đây không phải ý dùng gậy gộc đánh người, là lấy căn gậy gộc, nguyên cây đi vào miệng, xuống xuyên phá dạ dày, khiến phạm nhân đau không thể nói.
Cứ Cát: Cứ cát là hình phải sử dụng lưỡi cưa sắc bén nhất để thi hành xử phạt đối với phạm nhân.
Đoạn Chuy: Đây là một hình phạt dùng một người đối với phạm nhân vô cùng thù hận, lúc đó người đó chỉ muốn đánh gãy xương sống, đánh chết phạm nhân, kì thực đây là một hành vi vô cùng thích hợp để xả giận, đến lúc xương sống của phạm nhân gãy và liên tục bị đánh thì phạm nhân cũng đã đi đời nhà ma
Quán Duyên (Rót chì): Đây là một phương pháp giết chết phạm nhân bằng chì. Rót vào miệng phạm nhân một lượng chì hoặc thiết đều có thể khiến pham nhân bỏng chết, hơn nữa chất lỏng chì và thiếc vào bụng phạm nhân sẽ ngưng thành khối, để loại kim loại nặng này trong bụng cũng có thể khiến chết người.
Đạn Tỳ Bà: Đạn tỳ bà là một loại khổ hình được Minh triều phát minh, chủ yếu dùng ở Cẩm Y Vệ cùng Đông Xưởng. Người bị sử dụng sẽ đau đớn vạn phần, cầu sống không được, muốn chết không thể, sống không bằng chết, cuối cùng da thịt chậm rãi nứt ra, đã ngứa lại đau
Trừu Tràng: Để phạm nhân cho Ưng hoặc Đại bàng thịt. Ưng hoặc Đại bàng có thói quen trước tiên ăn đôi mắt, sau đó từ hậu môn lôi ruột non ra rồi mới ăn đến các bộ phận khác.
Phích Lịch Xa: Đây là khổ chuyên dùng cho các nữ nhân cấu kết gian phu mưu hại trượng phu. Còn gọi là kỵ mộc lừa, nghĩa là dùng lừa gỗ, trên thân lừa có cắm một cọc gỗ nhỏ như ngón tay, thập phần khô ráp. Nữ phạm sẽ bị ấn ngồi lên lưng lừa nhiều lần, cọc gỗ sẽ đâm vào hạ thân nàng, gây ra tổn thương thể xác.
Nguồn: Baidu Bách Khoa.
Dịch: Cửu Cô.
Sa: Thấy thú vị nên thêm vào cho mọi người xem ]
Mặc dù đem chính mình vui vẻ xây dựng trên sự thống khổ của người khác rất không tử tế, nhưng nàng chính là một người không phúc hậu, ngược Tả Nghiêm điểm, Cố Thiển Vũ vẫn vô cùng hi vọng cầm trong tay.
Nàng hiện tại một không có bàn tay vàng, hai HP chưa đầy vạn, nhiệm vụ một khi thất bại liền bị hệ thống xoá bỏ, thật vất vả gặp được một cái chính sách ưu đãi, nàng tất nhiên muốn vẫn luôn nắm chắc.
Ngày hôm sau Cố Thiển Vũ dự định đi Hình bộ nhìn xem Tả Nghiêm, không nghĩ tới Nữ Đế thế mà muốn triệu kiến nàng.
Bị Nữ Đế chiêu qua người tới không vẻn vẹn chỉ có Cố Thiển Vũ, còn có Phượng Bát Quân.
Tại cửa Hoàng cung trông thấy Phượng Bát Quân, Cố Thiển Vũ nhướng nhướng lông mi.
"Tứ tỷ cũng bị Mẫu Hoàng kêu đến?" Phượng Bát Quân vuốt vuốt một cái quạt xếp, một mặt lỗi lạc.
Cố Thiển Vũ: 乛з乛
Hiện tại mới vừa vào xuân, trời còn lạnh, mặc thêm quần áo dày cầm cây quạt, mao bệnh?
Phượng Bát Quân đi tới, cười thập phần phong lưu chọc người: "Tứ tỷ, gặp ta không nói lời nào, còn tại oán trách chuyện hôm qua?"
Cố Thiển Vũ lui về sau một bước, kéo ra khoảng cách cùng Phượng Bát Quân, có chút ghét bỏ mở miệng: "Cây quạt của ngươi tận phiến gió mát, nói với ngươi hôm qua ta không có tốt."
Phượng Bát Quân: "......"
Phượng Bát Quân đem cây quạt gấp lại, sau đó lộ ra một vệt hoài niệm tươi cười, nàng tình chân ý thiết mở miệng: "Tứ tỷ vẫn giống như trước kia sợ lạnh."
Mau mau cút, ít ở trước mặt lão nương diễn kịch.
Cố Thiển Vũ ha ha hai tiếng, không nói chuyện.
Phượng Bát Quân thói quen tiêu sái mở ra quạt xếp, sau đó cười nhẹ nhàng mở miệng: "Tứ tỷ chúng ta đi vào đi, đừng để Mẫu Hoàng chờ lâu."
Thời điểm Phượng Bát Quân mở ra cây quạt, mang theo một trận gió lạnh, Cố Thiển Vũ vội vàng lui về sau hai bước.
Trông thấy nàng động tác này, Phượng Bát Quân hết sức khó xử đem cây quạt khép lại: "Tứ tỷ đi thôi."
Cố Thiển Vũ "ân" một tiếng, sau đó bước trước vào cửa cung.
Phượng Bát Quân đứng tại chỗ, nhìn bóng lưng Cố Thiển Vũ nhíu mày.
Vì cái gì nàng cảm giác Tứ tỷ giống như có điểm gì là lạ? Có nhiều chỗ so trước đó ôn nhu không ít, nhưng có nhiều chỗ lại so trước đó thô lỗ không ít.
Nhìn Cố Thiển Vũ cũng không đợi mình, đi thật xa, Phượng Bát Quân thu tầm mắt lại thản nhiên đi theo.